15

1Đối đáp êm dịu làm nguôi cơn giận,
Trả lời xẵng xớm như lửa thêm dầu.
2Lưỡi người khôn truyền thông tri thức,
Miệng kẻ dại tuôn chảy điên rồ.
3Mắt Thượng Đế ở khắp càn khôn,
Xét xem người ác lẫn kẻ thiện lành.
4Lưỡi xây dựng chữa lành thương tích,
Lưỡi gian ngoa phá hại tâm linh.
5Ai cãi lời cha là con ngu dại,
Ai nghe sửa dạy mới là con ngoan.
6Nhà người công chính là kho tàng quý giá,
Lợi tức kẻ gian đem lại đủ thứ rối reng.
7Môi người khôn truyền rao tri thức,
Lòng người ngu đành chịu bó tay.
8Tế lễ kẻ ác là vật Chân Thần chán ghét,
Lời người ngay cầu nguyện được Thượng Đế hài lòng.
9Đường kẻ ác bị Chân Thần chán ghét,
Người theo đường công chính được Thượng Đế yêu thương.
10Bỏ đường chính bị cực hình chắc chắn,
Ghét khuyên răn bị tiêu diệt chẳng sai.
11Âm phủ, hỏa ngục Chân Thần còn thấy suốt,
Huống hồ chi lòng dạ con người.
12Kẻ nhạo báng không đến gần người khôn,
Vì sợ phải nghe lời quở trách.
13Lòng khoái lạc làm mặt mày vui vẻ,
Lòng phiền muộn khiến tâm linh héo mòn.
14Lòng thông sáng đi tìm tri thức,
Miệng kẻ ngu ăn nuốt điên rồ.
15Lòng ưu sầu thấy ngày nào cũng ngày hoạn nạn,
Lòng vui mừng lúc nào cũng yến tiệc miên man.
16,17Thà ít của mà kính sợ Thượng Đế,
Còn hơn ăn bò mập mà ghen ghét hận thù.
18Kẻ nhạy giận thường gây xung đột,
Người ôn hòa dàn xếp đôi bên.
19Đường kẻ biếng nhác như có rào gai ngăn chặn,
Đường người ngay lành luôn quang đãng hanh thông.
20Con khôn vui lòng cha,
Con ngu khinh dể mẹ.
21Thiếu phán đoán cho điên dại là sung sướng,
Nhưng người khôn lúc nào cũng chọn đường ngay.
22Kế hoạch thất bại, vì không có người tính kế,
Kế hoạch thành công, vì có mưu sĩ tài cao.
23Lời khéo đáp khiến lòng vui vẻ,
Lời hợp thời quý giá biết bao!
24Đường sống của người khôn dẫn lên cao,
Lánh xa Âm phủ ở dưới thấp.
25Thượng Đế phá tan nhà kẻ kiêu ngạo,
Nhưng Ngài bảo toàn mẹ góa con côi.
26Mưu gian bị Chân Thần ghê tởm,
Nhưng lời ngay được Chúa hài lòng.
27Kẻ tham lợi đem rối rắm vào nhà,
Người khước từ hối lộ được sống an vui.
28Người công chính lựa câu đối đáp cách thận trọng,
Kẻ gian tà thốt lời độc địa không đắn đo.
29Thượng Đế lánh xa người mưu ác,
Nhưng nghe người công chính cầu xin.
30Mắt thấy cảnh đẹp khiến lòng vui vẻ,
Tai nghe tin lành xương cốt nở nang.
31Ai chịu nghe phê bình xây dựng,
Sẽ ở giữa đám người khôn ngoan.
32Ai khước từ khuyên răn, ghét chính linh hồn mình,
Người nghe lời sửa dạy sẽ trở nên thông sáng.
33Kính sợ Thượng Đế thật là khôn ngoan,
Đức tính khiêm nhu mang lại vinh dự.