4

Mười Hai Hòn Ðá Kỷ Niệm

1Khi toàn thể dân I-sơ-ra-ên đi qua Sông Giô-đanh, CHÚA phán với Giô-sua, 2“Hãy chọn mười hai người trong dân, mỗi người đại diện một chi tộc, 3và truyền cho họ, ‘Hãy lấy mười hai hòn đá dưới lòng Sông Giô-đanh, nơi các tư tế đã đứng, vác chúng theo mình, sau đó hãy đặt chúng xuống nơi anh em sẽ hạ trại đêm nay.’”
4Vậy Giô-sua gọi mười hai người, mỗi người từ một chi tộc I-sơ-ra-ên mà ông đã chọn sẵn. 5Giô-sua nói với họ, “Anh em hãy qua mặt mọi người và đến trước Rương của CHÚA, Ðức Chúa Trời của anh em, đang ở giữa lòng Sông Giô-đanh. Mỗi người trong anh em hãy lấy một hòn đá, vác nó lên vai, mỗi hòn cho một chi tộc I-sơ-ra-ên, 6để chúng sẽ trở thành một dấu chứng giữa anh em. Về sau, nếu con cháu của anh em có hỏi, ‘Những hòn đá nầy có ý nghĩa gì?’ 7thì anh em sẽ nói cho chúng biết rằng nước Sông Giô-đanh đã bị đứt đoạn trước Rương Giao Ước của CHÚA, vì khi Rương ấy được khiêng qua Sông Giô-đanh, nước của Sông Giô-đanh đã bị đứt đoạn. Vì thế những hòn đá ấy sẽ là một chứng tích để làm kỷ niệm cho dân I-sơ-ra-ên đến muôn đời.”
8Dân I-sơ-ra-ên làm y như Giô-sua đã truyền. Họ lấy mười hai hòn đá ở giữa lòng Sông Giô-đanh, theo như số chi tộc của dân I-sơ-ra-ên, như CHÚA đã truyền cho Giô-sua. Họ vác các hòn đá ấy theo họ và đặt chúng xuống nơi họ hạ trại. 9Giô-sua dựng một bia kỷ niệm làm bằng mười hai hòn đá lấy từ giữa lòng Sông Giô-đanh, nơi chân các tư tế khiêng Rương Giao Ước đã đứng. Bia kỷ niệm làm bằng các hòn đá ấy vẫn còn đó cho đến ngày nay.
10Các tư tế khiêng Rương cứ đứng giữa lòng Sông Giô-đanh cho đến khi mọi việc CHÚA truyền cho Giô-sua nói cho dân đã được thực hiện, theo như mọi điều Mô-sê đã truyền cho Giô-sua. Dân chúng vội vàng qua sông. 11Vừa khi mọi người đã qua sông, Rương Giao Ước của CHÚA do các tư tế khiêng tiến lên phía trước, dẫn đầu đoàn dân. 12Người Ru-bên, người Gát, và nửa chi tộc Ma-na-se đều mang vũ khí của họ đi trước đoàn dân qua sông, như Mô-sê đã truyền cho họ. 13Có chừng bốn mươi ngàn người của họ trang bị vũ khí sẵn sàng ra trận đi qua trước thánh nhan của CHÚA và tiến vào Ðồng Bằng Giê-ri-cô dàn trận. 14Ngày hôm đó CHÚA đã làm cho Giô-sua được cao trọng trước mắt toàn dân I-sơ-ra-ên. Họ kính sợ ông như đã kính sợ Mô-sê trọn những ngày của đời ông ấy.
15CHÚA phán với Giô-sua, 16“Hãy truyền cho các tư tế khiêng Rương Giao Ước lên khỏi Sông Giô-đanh.” 17Vậy Giô-sua truyền cho các tư tế, “Hãy lên khỏi Sông Giô-đanh.” 18Các tư tế khiêng Rương Giao Ước của CHÚA bèn lên khỏi lòng Sông Giô-đanh. Khi bàn chân của các tư tế vừa đặt trên đất khô, nước của Sông Giô-đanh chảy đầy lại và tràn ra hai bên bờ như trước.
19Dân chúng lên khỏi Sông Giô-đanh vào ngày mười tháng Giêng và đóng trại tại Ghinh-ganh, một nơi ở biên giới phía đông trong lãnh thổ trực thuộc Thành Giê-ri-cô. 20Mười hai hòn đá đã lấy lên từ lòng Sông Giô-đanh được Giô-sua cho làm thành một bia kỷ niệm và dựng lên tại Ghinh-ganh. 21Ông dặn họ, “Nếu mai này con cháu anh chị em có hỏi những bậc làm cha mẹ, ‘Những hòn đá nầy có ý nghĩa gì?’ 22thì anh chị em hãy bảo con cháu mình biết rằng, ‘Dân I-sơ-ra-ên đã đi qua Sông Giô-đanh tại chỗ nầy như đi trên đất khô.’ 23Vì CHÚA, Ðức Chúa Trời của anh chị em, đã làm cho nước Sông Giô-đanh cạn khô cho anh chị em cho đến khi anh chị em đã đi qua bờ bên kia, giống như CHÚA, Ðức Chúa Trời của anh chị em, đã làm cho chúng ta tại Hồng Hải, khi Ngài làm cho nó cạn khô cho đến khi tất cả chúng ta đã qua bờ bên kia vậy, 24để thiên hạ trong khắp thế gian biết rằng tay CHÚA thật là đại năng, hầu anh chị em sẽ kính sợ CHÚA, Ðức Chúa Trời của anh chị em, mãi mãi.”