14

1Đồng bào là con dân của Chúa Hằng Hữu, nên không được cắt da thịt mình hay cạo tóc trước đỉnh đầu trong dịp tang chế. 2Vì người Y-sơ-ra-ên đã hiến dâng mình cho Chúa, và Ngài đã chọn Y-sơ-ra-ên trong toàn thể các dân tộc trên hoàn cầu cho mình.

Thú vật sạch và không sạch

3Không được ăn thịt thú vật ô uế. 4,5Chỉ được ăn các loại thú vật sau đây: bò, cừu, dê, nai, hoàng dương, hươu, dê rừng, bò rừng, sơn dương và cừu núi. 6,7Con vật nào có móng chẻ hai và nhai lại đều ăn thịt được. Tuy nhiên, không được ăn thịt lạc đà, thỏ rừng, chồn núi, vì các loại này nhai lại nhưng không có móng chẻ hai. 8Con heo tuy có móng chẻ hai nhưng không nhai lại, nên không được ăn thịt, cũng đừng đụng đến xác chết của loài này.
9Trong các sinh vật sống dưới nước, chỉ được ăn loài nào có vi, có vảy. 10Loài nào không vi, không vảy là không sạch, không được ăn.
11,12Các loài chim đều ăn được, trừ ra phượng hoàng, kên kên, ó biển, 13chim điêu, các loại chim ưng, 14các loại quạ, 15đà điểu, ó đêm, hải âu, các loại ó, 16các loại chim cú, gà nước, 17chàng bè, diều hâu, còng cọc, 18các loại cò, diệc, chim rẻ quạt, và con dơi. 19,20Ngoài ra, cũng không được ăn các loại côn trùng có cánh.
21Đừng ăn một sinh vật chết tự nhiên, vì đồng bào đã hiến dâng mình cho Chúa. Tuy nhiên, đồng bào có thể đem con vật ấy bán hoặc cho người ngoại kiều. Đừng nấu thịt dê con chung với sữa của mẹ nó.

Một phần mười

22Phải nhớ dâng một phần mười mùa màng thu hoạch hằng năm. 23Tại nơi Chúa Hằng Hữu sẽ chọn để làm đền thờ, đồng bào sẽ ăn phần mười mình đem dâng trước mặt Ngài. Đó là lễ vật phần mười của ngũ cốc, rượu, dầu, và các con sinh đầu lòng trong bầy gia súc. Đây là cách đồng bào học kính sợ Chúa suốt đời. 24Nếu nơi Chúa chọn làm Đền thờ xa quá, không tiện đem theo lễ vật một phần mười, 25đồng bào có thể đem bán các lễ vật ấy, lấy tiền đem lên Đền thờ. 26Đến nơi, đồng bào dùng tiền ấy mua bò, cừu, rượu nho, rượu mạnh, tùy sở thích, rồi ăn uống hân hoan trước mặt Chúa cùng với cả gia đình mình. 27Tuy nhiên, đừng quên người Lê-vi, nhớ mời họ dự chung với mình, vì họ không có đất đai mùa màng như đồng bào.
28Cuối mỗi ba năm, tại mỗi địa phương, phải đem một phần mười mùa màng thu được năm ấy vào thành, góp chung lại. 29Những người Lê-vi (vì không có tài sản), người ngoại kiều, mồ côi, quả phụ sống trong địa phương này sẽ đến, ăn uống thỏa mãn. Như vậy, đồng bào sẽ được Chúa ban phước lành, mọi việc mình làm sẽ được thịnh vượng.