23

Cộng đồng dân Chúa

1Một người có tật (ngoại thận bị dập hay dương vật bị cắt) sẽ không được vào nhà hội của Chúa.
2Một người con hoang không được vào cộng đồng dân Chúa. Con cháu người này dù đến đời thứ mười cũng không được vào. 3Người Am-môn, người Mô-áp không được vào cộng đồng dân Chúa. Con cháu họ dù đến đời thứ mười cũng không bao giờ được vào. 4Vì họ đã không mang thực phẩm, nước uống ra tiếp đón Y-sơ-ra-ên khi đồng bào mới từ Ai-cập ra đi. Họ còn mướn Ba-la-am con của Bê-ô, người Phê-thô-rơ xứ Lưỡng Hà, đi nguyền rủa đồng bào. 5Tuy nhiên, Chúa Hằng Hữu đâu có nghe Ba-la-am, Ngài đã biến lời nguyền rủa ra lời chúc phước, vì Chúa yêu thương đồng bào. 6Đừng bao giờ giúp họ kiến tạo hòa bình, thịnh vượng. 7Đối với người Ê-đôm, không được khinh ghét, vì họ là anh em của đồng bào. Cũng đừng khinh ghét người Ai-cập, vì đồng bào đã kiều ngụ trong nước họ. 8Cháu đời thứ ba của họ được phép vào cộng đồng dân Chúa.

Lều trại tinh khiết

9-10Trong lức chiến tranh với quân thù, phải gìn giữ lều trại cho được tinh khiết. Nếu có ai bị mộng tinh, không được vào trại; 11đến chiều, người ấy phải tắm rửa sạch sẽ, và chỉ vào trại lại lúc mặt trời lặn. 12Dành một khu vực bên ngoài trại để đi ngoài. 13Mỗi người phải có một xuổng con trong bộ đồ lề của mình mang theo. Khi đi ngoài, phải đào lỗ, xong phải lấp đất lại. 14Vậy, trại phải được giữ sạch sẽ, vì Chúa đi giữa trại để cứu giúp đồng bào, làm cho kẻ thù bại trận. Nếu trại ô uế, Ngài sẽ bỏ đi.

Vài điều khoản khác

15Nếu có một người nô lệ trốn khỏi nhà chủ chạy đến với đồng bào, không được giao trả người ấy cho chủ. 16Phải cho người ấy ở với đồng bào, tại thành nào tùy ý người ấy chọn, không được bạc đãi.
17,18Trong dân Y-sơ-ra-ên không được có gái mãi dâm hay người đồng tính luyến ái. Không được đem tiền công của họ vào Nhà Chúa, vì Ngài ghê tởm cả hai thứ này.
19Không được cho anh em mình vay lấy lãi, dù cho vay tiền, thức ăn hay bất cứ vật gì khác. 20Đối với người ngoại quốc, đồng bào được phép cho vay lấy lãi, nhưng không được lấy lãi người Y-sơ-ra-ên. Như vậy, Chúa sẽ chúc phước cho đồng bào trong đất hứa.
21Khi hứa nguyện với Chúa điều gì, phải làm theo điều mình đã hứa nguyện, phải dâng vật mình đã hứa. Vì Chúa đòi hỏi đồng bào thực hiện lời hứa nguyện mình. Nếu không, đồng bào mang tội. 22Nhưng nếu đồng bào tự hạn chế mình, không hứa nguyện, như thế không phải là tội. 23Khi hứa nguyện rồi, phải thận trọng làm theo lời mình, vì đồng bào đã tự ý hứa nguyện với Chúa. 24Khi vào vườn nho của người láng giềng, đồng bào có thể ăn bao nhiêu cũng được, tùy ý, nhưng không được hái đem về. 25Cũng thế, khi vào đồng lúa của người láng giềng, đồng bào được lấy tay ngắt lúa, chứ không được dùng lưỡi liềm cắt lúa.