15

Sau-lơ Ðánh Bại Quân A-ma-léc Nhưng Tha Mạng Cho A-ga

1Sa-mu-ên nói với Sau-lơ, “CHÚA đã sai tôi xức dầu cho ngài để ngài làm vua trên dân của Chúa, tức trên dân I-sơ-ra-ên. Vậy bây giờ xin ngài lắng nghe lời của CHÚA: 2CHÚA các đạo quân phán thế nầy, ‘Ta sẽ phạt A-ma-léc về những gì nó đã làm cho dân I-sơ-ra-ên, vì nó đã chận đường dân I-sơ-ra-ên khi dân I-sơ-ra-ên ra khỏi Ai-cập. 3Vậy bây giờ hãy đi tấn công dân A-ma-léc và tuyệt diệt tất cả những gì chúng có, chớ chừa lại chi cả. Hãy tiêu diệt cả đàn ông lẫn đàn bà, trẻ em và trẻ thơ còn đang bú, bò và chiên, lạc đà và lừa.’”
4Vậy Sau-lơ tập họp dân quân và điểm quân ở Tê-la-im. Có hai trăm ngàn bộ binh và mười ngàn người Giu-đa tề tựu. 5Sau-lơ kéo quân đến thành của dân A-ma-léc và mai phục trong thung lũng. 6Ðoạn Sau-lơ báo cho người Kê-ni biết, “Hãy ra đi, hãy rời khỏi dân A-ma-léc, kẻo ta sẽ diệt các ngươi chung với chúng. Vì các ngươi đã lấy lòng tử tế đối xử với dân I-sơ-ra-ên khi họ ra khỏi Ai-cập.” Vậy dân Kê-ni rời khỏi dân A-ma-léc. 7Sau-lơ đánh bại dân A-ma-léc từ Ha-vi-la cho đến Su-rơ, ở về phía đông của Ai-cập. 8Ông cũng bắt sống A-ga vua của dân A-ma-léc, và dùng gươm tiêu diệt toàn dân ấy. 9Nhưng Sau-lơ và dân chừa mạng của A-ga lại, cùng với những con thú béo nhất trong các đàn chiên, bò, bò sữa, chiên con, và mọi vật gì tốt đẹp; họ không tiêu diệt chúng. Nhưng những gì rẻ tiền và không giá trị, họ đều diệt sạch.
10Bấy giờ có lời của CHÚA đến với Sa-mu-ên, 11“Ta lấy làm ân hận đã lập Sau-lơ làm vua, vì nó đã quay lưng lìa bỏ Ta, và không làm theo những điều Ta truyền.” Ðiều đó đã làm đau lòng Sa-mu-ên, và cụ kêu van với CHÚA suốt đêm đó. 12Sáng hôm sau, Sa-mu-ên thức dậy sớm để ra đón Sau-lơ. Người ta báo cho Sa-mu-ên rằng, “Sau-lơ đã đến Cạt-mên để lập một đài kỷ niệm cho ông ta, rồi trở lại, đi ngang qua đây, mà xuống Ghinh-ganh rồi.”
13Vì thế Sa-mu-ên đến đó gặp Sau-lơ. Sau-lơ nói với cụ, “Xin CHÚA ban phước cho cụ. Tôi đã thi hành xong mạng lịnh của CHÚA.”
14Nhưng Sa-mu-ên đáp, “Thế tiếng gì tôi nghe giống như tiếng của chiên kêu và tiếng bò rống vậy?”
15Sau-lơ đáp, “Ðó là những chiến lợi phẩm dân đã lấy của dân A-ma-léc đem về, bởi vì dân muốn chừa lại những con chiên và con bò béo nhất để làm những con vật hiến tế dâng lên CHÚA, Ðức Chúa Trời của cụ; còn những con khác, chúng tôi đã giết sạch cả rồi.”
16Sa-mu-ên nói với Sau-lơ. “Xin ngài đừng nói nữa. Ðể tôi nói cho ngài nghe những gì CHÚA đã nói với tôi đêm qua.”
 Ông bảo cụ, “Xin cụ cứ nói.”
17Sa-mu-ên nói, “Khi ngài còn nhận biết mình là một người không ra gì, há chẳng phải ngài là thủ lãnh của các chi tộc I-sơ-ra-ên sao? Há chẳng phải CHÚA đã xức dầu chọn ngài làm vua trên dân I-sơ-ra-ên sao? 18Nay CHÚA sai ngài đi thi hành một sứ mạng và đã truyền, ‘Hãy đi, tiêu diệt hoàn toàn phường tội lỗi, dân A-ma-léc; hãy đánh chúng cho đến khi chúng bị tiêu diệt hoàn toàn.’ 19Thế nhưng tại sao ngài không vâng theo tiếng CHÚA? Sao ngài lại xông vào các chiến lợi phẩm mà làm điều tội lỗi trước mắt CHÚA?”
20Sau-lơ nói với Sa-mu-ên, “Nhưng tôi có vâng theo lời CHÚA mà. Tôi đã thực thi sứ mạng CHÚA đã sai tôi đi. Tôi đã đem A-ga vua A-ma-léc về đây, và tôi đã tiêu diệt toàn dân A-ma-léc rồi. 21Nhưng dân chỉ lấy mấy chiến lợi phẩm nầy, tức những con chiên và con bò béo nhất mà đáng lý chúng cũng phải bị diệt, để làm những con vật hiến tế dâng lên CHÚA, Ðức Chúa Trời của cụ, ở Ghinh-ganh đấy thôi.”
22Bấy giờ Sa-mu-ên nói,
  “CHÚA há sẽ vui về của lễ thiêu và các con vật hiến tế bằng vui về việc vâng lời Ngài sao?
  Nầy, sự vâng lời tốt hơn vật hiến tế,
  Sự nghe theo tốt hơn mỡ các chiên đực.
  23Vì tội phản loạn cũng nặng như tội tin bói toán;
  Và tánh ương ngạnh cũng đáng tội như tội thờ thần tượng.
  Bởi vì ngài đã gạt bỏ lời CHÚA,
  Nên CHÚA cũng gạt bỏ ngài khỏi chức vụ làm vua.”
24Bấy giờ Sau-lơ nói với Sa-mu-ên, “Tôi đã phạm tội. Tôi đã vi phạm lệnh của CHÚA và lời của cụ, vì tôi sợ dân nên đã làm theo lời họ. 25Vậy bây giờ, xin cụ tha lỗi cho tôi, và trở lại với tôi, để tôi có thể thờ phượng CHÚA.”
26Nhưng Sa-mu-ên nói với Sau-lơ, “Tôi sẽ không trở lại với ngài, vì ngài đã gạt bỏ lời CHÚA, và CHÚA cũng đã gạt bỏ ngài khỏi chức vụ làm vua trên I-sơ-ra-ên rồi.” 27Vừa khi Sa-mu-ên quay lưng bỏ đi, Sau-lơ đưa tay ra nắm lấy vạt áo choàng của cụ, nên vạt áo ấy bị rách toạc. 28Sa-mu-ên nói với ông, “Ngày nay CHÚA xé rách vương quốc I-sơ-ra-ên ra khỏi ngài và trao nó cho một người lân cận của ngài, một người tốt hơn ngài. 29Vả lại, Ðấng Vinh Hiển của I-sơ-ra-ên không bao giờ nói dối và cũng không ăn năn, vì Ngài chẳng phải phàm nhân mà ăn năn.”
30Sau-lơ nói, “Tôi đã phạm tội, nhưng bây giờ xin cụ tôn trọng tôi trước mặt các trưởng lão của dân tôi và trước mặt dân quân I-sơ-ra-ên; xin cụ trở lại với tôi để tôi có thể thờ phượng CHÚA, Ðức Chúa Trời của cụ.” 31Vậy Sa-mu-ên trở lại với Sau-lơ, và Sau-lơ thờ phượng CHÚA.
32Bấy giờ Sa-mu-ên nói, “Hãy đem A-ga vua dân A-ma-léc đến cho tôi.” Vậy A-ga tiến đến trước mặt cụ với vẻ mặt hí hửng. A-ga nói, “Chắc chắn nỗi cay đắng của cái chết đã qua rồi.” 33Nhưng Sa-mu-ên nói,
  “Như gươm của ngươi đã làm cho bao nhiêu người mẹ mất con,
  Thì ở giữa vòng những người mẹ, mẹ của ngươi cũng phải bị mất con như vậy.”
 Rồi Sa-mu-ên cho phân thây A-ga ra từng mảnh trước mặt CHÚA tại Ghinh-ganh.
34Sau đó Sa-mu-ên trở về Ra-ma, còn Sau-lơ đi lên nhà ông tại Ghi-bê-a, thành của Sau-lơ. 35Sa-mu-ên không đến gặp Sau-lơ nữa cho đến ngày qua đời. Dù vậy, Sa-mu-ên cứ vì Sau-lơ mà than thở mãi, và CHÚA lấy làm ân hận vì đã lập Sau-lơ làm vua trên I-sơ-ra-ên.