14

A-hi-gia tiên tri về sự diệt vong của nhà Giê-rô-bô-am

1Khi thấy con trai mình là A-bi-gia bệnh nặng, 2Giê-rô-bô-am nói vói vợ: "Bà hóa trang để không ai biết là vợ tôi, rồi đi Si-lô gặp tiên tri A-hi-gia, người báo trước việc tôi làm vua; 3cũng nhớ mang theo mười ổ bánh, mấy cái bánh ngọt và một lọ mật ong. Khi gặp tiên tri, ông sẽ cho biết con có khỏi không."
4Bà vâng lời, đi đến nhà A-hi-gia tại Si-lô. Lúc ấy, A-hi-gia đã già lắm, đôi mắt mù lòa. 5Chúa bảo A-hi-gia: "Có vợ của Giê-rô-bô-am đến kia. Bà muốn hỏi thăm về tình trạng đứa con đang ốm." Chúa bảo ông những điều phải nói với bà, và cho ông biết bà đã hóa trang làm một người khác. 6Nghe tiếng chân bước qua cửa, A-hi-gia nói vọng ra: "Vợ Giê-rô-bô-am đấy à, mời bà vào. Tại sao bà phải giả dạng? Đây, tôi có hung tín cho bà. 7Bà về nói với Giê-rô-bô-am: Thượng Đế Hằng Hữu của Y-sơ-ra-ên phán như sau: Từ một thường dân, ngươi được Ta cất nhắc làm vua Y-sơ-ra-ên. 8Ta đã tước quyền trị nước khỏi tay nhà Đa-vít, đem giao cho ngươi. Nhưng ngươi không được như Đa-vít, tôi tớ Ta, người đã tuân lệnh Ta, theo Ta hết lòng, làm điều công chính trước mặt Ta. 9Còn ngươi lại làm điều ác hơn cả các tiền bối ngươi, tạo cho mình thần khác, đúc tượng để thờ, chọc giận Ta, chối bỏ Ta.
10Vì thế, Ta sẽ giáng tai họa trên nhà ngươi, giết hết đàn ông trong nhà, kể cả nô lệ. Ta sẽ quét sạch người nhà Giê-rô-bô-am như người ta quét phân cho sạch chuồng. 11Trong số người nhà Giê-rô-bô-am, ai chết trong thành sẽ bị chó ăn, ai chết ngoài đồng, bị chim ăn.' Đấy là lời Chúa. 12Bây giờ, bà đứng lên, đi về nhà! Khi bà bước vào thành, con bà sẽ chết. 13Y-sơ-ra-ên sẽ than khóc và chôn cất nó. Nó là người duy nhất trong nhà Giê-rô-bô-am được mồ êm mả đẹp, vì Chúa thấy nó có được vài điều Ngài vừa ý. 14Chúa sẽ cất nhắc một người lên làm vua Y-sơ-ra-ên, người này sẽ tiêu diệt nhà Giê-rô-bô-am. 15Từ nay, Chúa sẽ đày đọa Y-sơ-ra-ên như cây sậy bị sóng vỗ dập dồi, bị bứng gốc khỏi đất lành Ngài đã cho tổ tiên họ, bị rải tản mác bên kia Phát-giang, vì họ đi thờ thần tượng và chọc giận Chúa. 16Ngài sẽ từ bỏ Y-sơ-ra-ên vì Giê-rô-bô-am phạm tội và lôi kéo Y-sơ-ra-ên tòng phạm."
17Vợ Giê-rô-bô-am đứng lên đi về Tiệt-sa. Khi bà bước qua ngưỡng cửa nhà mình con bà chết. 18Y-sơ-ra-ên chôn cất và khóc thương nó, đúng như lời Chúa dùng tiên tri A-hi-gia, tôi tớ Ngài báo trước.
19Mọi công việc khác của Giê-rô-bô-am - các cuộc chiến tranh và công cuộc trị dân, đều được chép trong sách lịch sử các vua Y-sơ-ra-ên. 20Sau khi làm vua được hai mươi hai năm, Giê-rô-bô-am an nghỉ với tổ tiên. Con trai vua là Na-đáp lên ngôi kế vị.

Rô-bô-am làm vua Giu-đa

21Trong khi ấy, Rô-bô-am, con Sa-lô-môn, làm vua Giu-đa. Rô-bô-am được bốn mươi mốt tuổi lúc lên ngôi, và cai trị mười bảy năm tại Giê-ru-sa-lem, thành phố được Chúa chọn trong khắp nước Y-sơ-ra-ên làm nơi Ngài ngự. Mẹ Rô-bô-am là Na-a-ma, người Am-môn. 22Người Giu-đa làm điều ác trước mặt Chúa chọc giận Ngài còn hơn tổ tiên họ đã làm trước kia. 23Họ cất miếu thờ trên đồi cao, lập trụ thờ, dựng tượng Át-tạt-tê trên các ngọn đồi và dưới các tàng cây xanh. 24Trong xứ còn có cả nạn tình dục đồng giới. Họ làm những điều bỉ ổi chẳng khác gì thổ dân trước kia đã bị Chúa đuổi đi cho người Y-sơ-ra-ên chiếm xứ.
25Vào năm thứ năm đời vua Rô-bô-am, Si-sắc vua Ai-cập tấn công Giê-ru-sa-lem, 26vơ vét kho tàng của Đền thờ và của cung vua đem về Ai-cập, kể cả các khiên vàng Sa-lô-môn đã làm. 27Vua Rô-bô-am làm những khiên đồng để thay thế, rồi giao khiên cho các sĩ quan của đội ngự lâm canh gác cung vua. 28Mỗi khi vua lên Đền thờ Chúa, lính cận vệ mang khiên vào. Sau đó, họ đem trả khiên về đồn gác.
29Tất cả các công việc khác của Rô-bô-am đều được chép trong sách lịch sử các vua Giu-đa. 30Chiến tranh giữa Rô-bô-am và Giê-rô-bô-am xảy ra liên tục. 31Rô-bô-am an nghỉ với tổ tiên, được chôn trong thành Đa-vít. (Mẹ vua là Na-a-ma, người Am-môn). A-bi-giam, con trai vua lên ngôi kế vị.