18

Giô-sa-phát và A-háp liên minh tiến công Sy-ri

1Giô-sa-phát được giàu có và vinh dự lớn. Vua kết thông gia với vua A-háp để thắt chặt liên hệ giữa hai nước. 2Vài ba năm sau, vua đến Sa-ma-ri viếng A-háp. A-háp giết nhiều chiên bò đãi Giô-sa-phát và đoàn tùy tùng, rồi thuyết phục Giô-sa-phát đem quân đánh Ra-mốt Ga-la-át. 3A-háp, vua Y-sơ-ra-ên, hỏi Giô-sa-phát, vua Giu-đa: "Vua có đi Ra-mốt ga-la-át với tôi không?" 4Giô-sa-phát đáp: "Tôi là đồng minh của vua, quân đội tôi đặt dưới quyền xử dụng của vua. Nhưng trước hết chúng ta phải cầu hỏi Chúa Hằng Hữu." 5Vua Y-sơ-ra-ên tập họp 400 tiên tri, hỏi: "Chúng ta có nên đi đánh Ra-mốt Ga-la-át hay không?" Các tiên tri đáp: "Nên đi, vì Thượng Đế sẽ cho vua thắng vẻ vang." 6Giô-sa-phát hỏi: "Có tiên tri nào khác của Chúa Hằng Hữu ở đây không?" 7Vua Y-sơ-ra-ên trả lời: "Có một người,là Mai-ca con trai Giêm-la, nhưng tôi ghét lắm, vì chẳng nói lời tiên tri tốt nào cho tôi, chỉ toàn là điều xấu." Giô-sa-phát bảo: "Vua chẳng nên nói thế."
8Vậy vua Y-sơ-ra-ên bảo một người hầu cận: "Đi gọi Mai-ca, con trai Giêm-la đến đây ngay."
9Vua Y-sơ-ra-ên và Giô-sa-phát, vua Giu-đa, ngồi trên hai ngôi đặt nơi sân rộng bên cửa thành Sa-ma-ri; trước mắt hai vua là các tiên tri đang nói tiên tri. 10Sê-đê-kia, con trai Kê-na-na làm những sừng bằng sắt và nói: "Chúa Hằng Hữu phán: Với các sừng này, vua sẽ báng và tiêu diệt dân Sy-ri." 11Tất cả các tiên tri đều nói như thế: "Phải, hãy đi đánh Ra-mốt Ga-la-át và thành công, vì Chúa Hằng Hữu cho vua chiến thắng vẻ vang."
12Sứ giả của vua nói với Mai-ca: "Lời các tiên tri đều phù hợp nhau, toàn là lời tốt cho vua, xin ông làm giống như họ và nói lời lành cho vua." 13Mai-ca đáp: "Trước mặt Thượng Đế, ta quả quyết: Thượng Đế phán điều gì, ta nói điều ấy." 14Khi Mai-ca đến, vua hỏi: "Mai-ca, chúng ta có nên đi đánh Ra-mốt Ga-la-át hay không?" Ông đáp: "Cứ đi, vua sẽ đắc thắng vẻ vang." 15Vua nói: "Đã bao nhiêu lần ta buộc ngươi phải nói đúng những lời Chúa Hằng Hữu đã phán dạy." 16Mai-ca đáp: "Tôi thấy dân Y-sơ-ra-ên tản lạc trên núi, như chiên không có người chăn. Chúa phán: " Dân không có người lãnh đạo, hãy cho họ về nhà bình an." 17Vua Y -sơ-ra-ên nói với Giô-sa-phát: "Vua thấy không, người này chẳng nói tiên tri lành về tôi, chỉ toàn nói điều dữ." 18Mai-ca nói tiếp: "Hãy nghe lời Chúa Hằng Hữu. Tôi thấy Chúa ngồi trên ngai, tất cả thiên sứ đều đứng hai bên Ngài. 19Chúa hỏi: 'Ai thuyết phục A-háp, vua Y-sơ-ra-ên, đi đánh Ra-mốt Ga-la-át để bị ngã chết tại đó?' Có nhiều ý kiến được đưa ra, 20nhưng cuối cùng, một thần bước tới trước mặt Chúa Hằng Hữu thưa: 'Tôi sẽ đi thuyết phục A-háp.' Chúa hỏi: 'Bằng cách nào?' 21Thần đáp: 'tôi sẽ làm thần nói dối trong miệng các tiên tri A-háp.' Chúa phán: 'Ngươi có thể thuyết phục được, hãy đi, làm như thế.' 22Bây giờ, Chúa đã đặt thần nói dối trong miệng các tiên tri vua, Ngài định việc dữ cho vua." 23Sê-đê-kia, con trai Kê-na-na đến gần tát vào mặt Mai-ca, mắng: "Thần Chúa Hằng Hữu ra khỏi ta khi nào để phán dạy anh?" 24Mai-ca đáp: "Lúc ẩn trốn trong phòng kín, anh sẽ biết." 25Vua Y-sơ-ra-ên truyền lệnh bắt Mai-ca giao cho A-môn, tổng trấn thành phố, và hoàng tử Giô-ách, 26và căn dặn: "Giam người này trong ngục, cho ăn cơm tù cho đến ngày ta trở về bình an." 27Mai-ca nói: "Nếu vua trở về bình an, tất Chúa Hằng Hữu không phán dạy qua tôi," rồi kêu gọi: "Đồng bào ơi, xin nghe tất cả các lời đó!"
28Vậy vua Y-sơ-ra-ên và Giô-sa-phát cùng kéo quân lên Ra-mốt Ga-la-át. 29Vua Y-sơ-ra-ên bàn với Giô-sa-phát: "Tôi sẽ cải trang để ra trận còn vua cứ mặc vương bào. Thế rồi, A-háp cải trang và cùng Giô-sa-phát xuất trận. 30Trước đó, vua Sy-ri đã ra lệnh cho các sĩ quan chỉ huy các đoàn chiến xa: "Các ngươi đừng đánh ai hết, bất luận nhỏ lớn, chỉ lo hạ cho được vua Y-sơ-ra-ên mà thôi!" 31,32Vừa thấy Giô-sa-phát, các sĩ quan Sy-ri tưởng là vua Y-sơ-ra-ên liền tiến công vua, nhưng nghe Giô-sa-phát kêu cứu, Chúa liền cứu vua thoát chết. Khi các tướng Sy-ri thấy không phải là vua Y-sơ-ra-ên liền bỏ, không đuổi đánh nữa. 33Nhưng ngay lúc đó, một người lính Sy-ri tình cờ giương cung bắn trúng vua A-háp nơi hai mối giáp đâu lại. Vua Y-sơ-ra-ên bị thương nặng nên truyền người đánh xe đem mình ra khỏi chiến trường. 34Chiến sự càng lúc càng ác liệt, vua Y-sơ-ra-ên đứng vịn trên xe nhìn về phía quân Sy-ri. Và đến chiều tối, vua qua đời.