22

Giô-si-a

1Lúc lên làm vua, Giô-si-a chỉ mới tám tuổi và làm vua ba mươi mốt năm tại Giê-ru-sa-lem. Mẹ Giô-si-a là Giê-đi-đa, con của A-đa-gia ở Bô-cát. 2Vua làm điều thiện trước mặt Chúa, noi gương Đa-vít, tổ tiên mình, không sai lạc.
3,4Năm thứ mười tám đời Giô-si-a, vua sai bí thư Sa-phan (con A-xa-lia, cháu Mê-su-lam) đến Đền thờ Chúa, chỉ thị cho thầy tế lễ tối cao Hinh-kia: "Kiểm điểm số bạc nhân dân đem lên Đền thờ dâng cho Chúa; 5,6rồi đem bạc này giao cho các giám thị Đền thờ để họ mướn thợ mộc, thợ hồ cùng mua gỗ và đá sửa chữa Đền. 7Vì các giám thị là những người trung thực, nên đừng buộc họ giữ sổ sách chi tiêu." 8Một ngày nọ, thầy tế lễ tối cao Hinh-kia báo cho bí thư Sa-phan hay: "Tôi tìm được quyển kinh luật trong Đền thờ Chúa rồi!" Nói xong, ông trao sách cho Sa-phan. Sa-phan lấy đọc. 9Khi trở về, Sa-phan phúc trình với vua như sau: "Chúng tôi đã thu thập số bạc, đem giao cho các giám thị Đền thờ như lời vua dặn." 10Ông nói tiếp: "Thầy tế lễ Hinh-kia có đưa cho tôi quyển sách này." Và ông đọc cho vua nghe. 11Nghe xong, vua xé rách áo mình; 12rồi ra lệnh cho thầy tế lễ Hinh-kia, bí thư Sa-phan, A-hi-cam con Sa-phan, Ách-bô con Mi-ca-gia và A-sa-gia tôi tớ mình như sau: 13“Xin các ông vì tôi, vì nhân dân, vì đất nước Giu-đa, đi cầu hỏi Chúa Hằng Hữu về những lời chép trong sách mới tìm được này. Chắc Ngài giận chúng ta lắm, vì từ đời tổ tiên ta đến nay, sách luật này đã không được tôn trọng."
14Vậy, thầy tế lễ Hinh-kia cùng đi với Sa-phan, A-hi-cam, Ách-bô và A-sa-gia đến quận nhì thành Giê-ru-sa-lem tìm nữ tiên tri Hun-đa vợ Sa-lum (người giữ áo lễ, con Tiếc-va, cháu Hạt-ha) để trình bày sự việc. 15,16Bà truyền lại cho họ lời của Thượng Đế Hằng Hữu của Y-sơ-ra-ên như sau: "Nói với người sai các ngươi đến đây là, Ta sẽ giáng họa trên đất và dân này, đúng theo điều được ghi trong sách luật. 17Vì nhân dân đã từ bỏ Ta, đốt nhang cho các thần khác, chọc Ta giận, và Ta sẽ giận đất này không nguôi. 18,19Riêng phần ngươi, vì ngươi có lòng hối hận, hành động khiêm nhu trước mặt Chúa khi nghe đọc lời Ta nói về đất này sẽ bị bỏ hoang và nguyền rủa, ngươi đã xé rách áo mình, khóc lóc trước mặt Ta, nên Ta nghe lời cầu nguyện ngươi. 20Ta sẽ cho ngươi qua đời trong lúc còn hòa bình và không thấy tai họa Ta giáng xuống đất này." Họ trình lại những lời này cho vua.