3

Thần tượng của Ba-by-luân chế nhạo

1Vua Nê-bu-cát-nết-sa cho đúc một thần tượng bằng vàng, cao 36 mét, ngang 3 mét 60 và dựng tượng trong đồng bằng Đu-ra trong tỉnh Ba-by-luân. 2Vua ra lệnh triệu tập tất cả các tổng trấn, tỉnh trưởng, tướng lãnh, cố vấn, giám đốc ngân khố, thẩm phán tối cao, thẩm phán, và ty trưởng, để cử hành lễ khánh thành thần tượng mà vua đã dựng lên.
3Đến ngày lễ khánh thành, có đông đủ các tổng trấn, tỉnh trưởng, tướng lãnh, cố vấn, giám đốc ngân khố, chánh án, thẩm phán, và ty trưởng. Tất cả đều đứng sắp hàng trước thần tượng vua Nê-bu-cát-nết-sa đã dựng lên. 4Sĩ quan hướng dẫn buổi lễ lớn tiếng truyền lệnh: “Nhân dân các quốc gia, dân tộc! Hãy nghe lệnh vua truyền: 5Đúng lúc các ngươi nghe kèn, sáo, đàn tam thập lục, đàn cầm, đàn hạc, kèn túi và các nhạc khí bắt đầu cử nhạc, thì tất cả phải lập tức quỳ mọp xuống đất và thờ lạy thần tượng hoàng đế đã dựng. 6Kẻ nào bất tuân sẽ bị xử tử lập tức, bằng cách thiêu sống trong lò lửa cháy phừng phừng!”
7Tất cả đều răm rắp tuân lệnh. Vừa nghe tiếng kèn, sáo, đàn tam thập lục, đàn cầm, đàn hạc, kèn túi và các nhạc khí, các cấp lãnh đạo của tất cả các quốc gia, dân tộc đều đồng loạt quỳ mọp xuống, thờ lạy pho tượng vàng vua Nê-bu-cát-nết-sa đã dựng lên. 8,9Tuy nhiên, mấy nhân viên công an chạy đến quỳ trước ngai vua, tố cáo mấy người Giu-đa: “Hoàng đế vạn tuế! 10Muôn tâu, hoàng đế đã ra lệnh cho tất cả nhân dân, khi nghe tiếng kèn, sáo, đàn tam thập lục, đàn cầm, đàn hạc, kèn túi và các thứ nhạc khí đều phải quỳ mọp xuống, thờ lạy thần tượng bằng vàng, 11nếu ai bất tuân sẽ bị xử tử bằng cách thiêu sống trong lò lửa hừng. 12Muôn tâu, có mấy người Giu-đa hoàng đế đã cử lên cai trị tỉnh Ba-by-luân, tên là Sa-đơ-rắc, Mê-sác và A-bết-nê-gô, đã phạm tội khi quân! Chúng đã không chịu thờ lạy các thần của hoàng đế, cũng chẳng thèm quỳ lạy thần tượng vàng hoàng đế đã dựng!”
13,14Vua Nê-bu-cát-nết-sa nổi giận, lập tức ra lệnh điệu Sa-đơ-rắc, Mê-sác và A-bết-nê-gô đến. Vừa thấy mặt họ, vua tra hỏi: “Này Sa-đơ-rắc, Mê-sác và A-bết-nê-gô, có phải các ngươi không chịu thờ lạy các thần ta và quỳ lạy thần tượng vàng ta đã dựng không? 15Bây giờ, ta cho các ngươi một dịp chót: Vừa khi nghe tiếng kèn, sáo, đàn tam thập lục, đàn cầm, đàn hạc, kèn túi và các thứ nhạc khí, các ngươi hãy quỳ xuống, thờ lạy thần tượng ta đã dựng. Nếu không tuân lệnh, các ngươi sẽ bị xử tử lập tức bằng cách thiêu sống trong lò lửa hừng. Lúc ấy, thần nào có thể giải cứu các ngươi khỏi tay ta?
16Sa-đơ-rắc, Mê-sác và A-bết-nê-gô đáp: “Muôn tâu, thiết tưởng chúng tôi không thưa lại, đức vua cũng đã biết rõ lập trường của chúng tôi rồi. 17Nếu đức vua quăng chúng tôi vào lò lửa, Chân Thần mà chúng tôi phục vụ thừa khả năng giải cứu chúng tôi khỏi lò lửa và khỏi tay vua. 18Dù Chúa quyết định không giải cứu lần này, chúng tôi cũng giữ lập trường quyết không thờ lạy các thần của đức vua và thần tượng vàng vua đã dựng! Kính xin đức vua biết cho điều ấy!”
19Vua Nê-bu-cát-nết-sa vô cùng giận dữ, biến sắc mặt, nhìn Sa-đơ-rắc, Mê-sác và A-bết-nê-gô như muốn ăn tươi nuốt sống. Vua ra lệnh đốt thêm nhiên liệu cho lò lửa tăng nhiệt độ gấp bảy lần 20và gào thét bảo các chiến sĩ mạnh nhất trong quân đội trói chặt Sa-đơ-rắc, Mê-sác và A-bết-nê-gô, quăng ngay xuống lò lửa cháy phừng phừng. 21Ba người ấy bị trói luôn với áo lớn, áo choàng, khăn xếp và các triều phục khác rồi bị quăng vào giữa lò lửa nóng kinh khiếp. 22Vì nhà vua ra lệnh phải thi hành tối khẩn và lò lửa lại nóng quá độ, nên trong khi hấp tấp tuân lệnh, các chiến sĩ quăng ba người ấy cũng bị lửa táp mà chết.
23Sa-đơ-rắc, Mê-sác và A-bết-nê-gô rơi xuống ngay giữa lò lửa hừng. 24Tuy nhiên, vua Nê-bu-cát-nết-sa đang theo dõi từng chi tiết, bỗng lộ vẻ vô cùng ngạc nhiên. Nhà vua đứng phắt dậy, hỏi các quần thần: “ Có phải chúng ta chỉ quăng ba người bị trói vào lò lửa hay không?” Quần thần thưa: “Muôn tâu, đúng là ba người!”
25Nhà vua sửng sốt bảo: “Đây, ta lại thấy bốn người không bị trói đi giữa lò lửa hừng, không ai bị cháy cả! Hình dáng người thứ tư như giống như một vị thần linh!
26Nhà vua tiến lại, kêu to: “Sa-đơ-rắc, Mê-sác và A-bết-nê-gô, đầy tớ của Thần Chí tôn, xin ra đây!” Sa-đơ-rắc, Mê-sác và A-bết-nê-gô từ lò lửa ung dung bước ra.
27Các thượng thư, tổng trấn, tướng lĩnh, và tất cả quần thần xúm lại khám xét ba người ấy nhưng đều nhìn nhận rằng ngọn lửa chẳng đốt được thân thể của ba người, một sợi tóc cũng không sém, một chiếc áo cũng không nám, cả đến mùi khét của lò lửa cũng không dính vào thân thể họ.
28Vua Nê-bu-cát-nết-sa tuyên bố: "Hãy ca ngợi Chân Thần của Sa-đơ-rắc, Mê-sác và A-bết-nê-gô! Chân Thần đã sai thiên sứ giải cứu tôi tớ Ngài là những người tin cậy Ngài, không sợ lệnh vua, và sẵn sàng hy sinh tính mạng để giữ vững lập trường, không phục vụ và thờ lạy thần nào khác ngoài Chân Thần của mình. 29Vì thế, ta ra nghị định này:
Trong tất cả các dân tộc, quốc gia, ngôn ngữ, nếu kẻ nào xúc phạm đến Chân Thần của Sa-đơ-rắc, Mê-sác và A-bết-nê-gô sẽ bị chặt ra từng khúc, nhà cửa nó sẽ bị phá hủy tận nền móng. Vì không có thần nào khác có quyền giải cứu như thế này!"’
30Vua thăng chức cho Sa-đơ-rắc, Mê-sác và A-bết-nê-gô trong tỉnh Ba-by-luân.