10

  1Khốn cho những kẻ ban hành các đạo luật bất công,
  Và những kẻ lập ra các sắc lịnh để áp bức,
  2Hầu loại bỏ những kẻ yếu để họ không được công lý bảo vệ,
  Và tước đoạt quyền lợi của người nghèo ở giữa dân tôi,
  Ðể biến các góa phụ thành mồi ngon cho chúng,
  Và các cô nhi thành đối tượng để chúng cướp bóc tự do.
  3Các người sẽ làm gì trong ngày bị đoán phạt,
  Khi từ xa tai họa sẽ ập đến thình lình?
  Các người sẽ chạy đến với ai để cầu xin giúp đỡ?
  Của cải các người sẽ để lại nơi nào?
  4Các người sẽ không còn gì, ngoài cong lưng chịu trận giữa đám tù binh,
  Và ngã gục giữa những người bị giết.
  Dù như vậy Ngài vẫn chưa nguôi giận;
  Tay Ngài còn tiếp tục đưa lên.

Sứ Ðiệp Nghịch Lại A-sy-ri

  5“Khốn cho A-sy-ri, cái roi Ta dùng trong cơn thịnh nộ;
  Cây đòn trong tay chúng được Ta dùng trong cơn giận của Ta.
  6Ta sai nó đến với một nước vô thần vô đạo đức;
  Ta truyền nó đến với một dân cứ chọc giận Ta luôn,
  Ðể cướp bóc và tước đoạt,
  Và để giày đạp chúng như đạp bùn ngoài đường.
  7Nhưng nó chẳng hiểu như thế, và lòng nó cũng không muốn làm như thế;
  Nhưng nó quyết tâm tận diệt và tẩy trừ nhiều nước.
  8Số là nó nói rằng,
  ‘Các tướng lãnh của ta há chẳng phải là vua cả sao?
  9Há Can-nô chẳng như Cạt-kê-mít sao?
  Ha-mát chẳng như Ạt-bát sao?
  Sa-ma-ri chẳng như Ða-mách sao?
  10Như tay ta đã nắm gọn các vương quốc đã thờ thần tượng,
  Các tượng thần của chúng còn nhiều hơn các tượng thần ở Giê-ru-sa-lem và Sa-ma-ri,
  11Ta há sẽ không làm cho Giê-ru-sa-lem và các thần tượng của nó như ta đã làm cho Sa-ma-ri và các thần tượng của nó sao?’”
12Sau khi Chúa hoàn tất mọi công việc của Ngài trên Núi Si-ôn và tại Giê-ru-sa-lem, Ngài phán,
 “Ta sẽ trừng phạt vua của A-sy-ri vì lòng kiêu căng tự đại và vì cặp mắt kiêu ngạo khinh người của nó,
13vì nó đã nói,
  ‘Nhờ sức mạnh của ta, ta đã được những điều đó,
  Và cũng nhờ sự khôn ngoan của ta nữa,
  Vì ta thông sáng hơn người.
  Ta đã xóa bỏ biên giới các dân,
  Ta đã chiếm đoạt các kho tàng của chúng,
  Ta đã phế lập vua chúa các dân như một anh hùng vô địch.
  14Tay ta đã lấy của cải các dân như thể lấy một tổ chim,
  Như người ta lấy trứng trong tổ lúc chim mẹ không canh giữ;
  Ta đã tóm thâu mọi nước;
  Chẳng có ai vỗ cánh,
  Chẳng có ai mở miệng kêu la,
  Chẳng có ai cất tiếng kêu lên chiêm chiếp.’”

  15Cái rìu có thể nào lên mặt với kẻ cầm rìu để chặt chăng?
  Hay cái cưa có thể tự tôn tự đại với người sử dụng nó chăng?
  Vì nếu được thì chẳng khác gì cây roi có thể nâng người cầm roi lên được,
  Hay cây gậy có thể nhấc bổng người không phải là gỗ lên!
  16Vì thế Chúa, CHÚA các đạo quân, sẽ làm cho các chiến sĩ mập mạnh của nó trở nên gầy yếu;
  Rồi dưới sự vinh hoa phú quý của nó, một ngọn lửa sẽ phựt lên, như ngọn lửa phát cháy.
  17Ánh sáng của I-sơ-ra-ên sẽ trở nên như ngọn lửa;
  Ðấng Thánh của nó là một ngọn lửa hừng;
  Ngọn lửa ấy sẽ đốt cháy và thiêu rụi những gai góc và bụi gai trong một ngày.
  18Sự phong phú của rừng cây và ruộng đồng màu mỡ của nó
  Sẽ bị CHÚA thiêu hủy, cả nhựa sống lẫn thân cây;
  Rồi nó sẽ trở nên như một kẻ kiệt lực hao mòn.
  19Số cây còn sót lại trên rừng của nó quá ít ỏi,
  Ðến nỗi một đứa bé cũng có thể kiểm kê được.

Dân I-sơ-ra-ên Còn Sót Lại Ăn Năn

  20Trong ngày ấy, những kẻ còn sót lại của I-sơ-ra-ên,
  Những người còn sống sót của nhà Gia-cốp
  Sẽ không nương tựa vào kẻ đánh họ nữa,
  Nhưng họ sẽ nương cậy vào CHÚA, Ðấng Thánh của I-sơ-ra-ên, với tất cả lòng chân thành.
  21Một số dân còn sống sót sẽ trở về;
  Những kẻ còn sống sót của Gia-cốp sẽ quay về với Ðức Chúa Trời toàn năng.
  22Hỡi I-sơ-ra-ên, dù cho dân ngươi đông như cát nơi bờ biển,
  Thì cũng chỉ những kẻ còn sót lại sẽ trở về.
  Lịnh hủy diệt đã ban truyền;
  Lẽ công chính sẽ ngập tràn khắp chốn.
  23Vì Chúa, CHÚA các đạo quân, đã nhất định thực hiện cho xong án lịnh hủy diệt trên khắp đất.

  24Vì vậy, Chúa, tức CHÚA các đạo quân, phán, “Hỡi dân Ta, những kẻ sống ở Si-ôn,
  Ðừng sợ dân A-sy-ri khi chúng lấy roi đánh ngươi,
  Và giơ gậy lên đập ngươi như dân Ai-cập đã làm,
  25Bởi vì không bao lâu nữa Ta sẽ hết giận ngươi,
  Rồi cơn thịnh nộ của Ta sẽ hướng về chúng để hủy diệt chúng.”
  26CHÚA các đạo quân sẽ lấy roi đánh chúng,
  Như Ngài đã đánh Ma-đi-an nơi vầng đá ở Hô-rếp;
  Ngài sẽ giơ cây gậy mình trên biển,
  Như Ngài đã giơ lên ở Ai-cập ngày xưa.

  27Trong ngày đó, gánh nặng của nó trên vai ngươi sẽ được cất bỏ;
  Ách của nó đặt trên cổ ngươi sẽ bị phá hủy vì ngươi trở nên mập mạnh.

  28Nó tiến đánh A-giát;
  Nó đi ngang qua Mi-gơ-rôn;
  Tại Mích-mát, nó chứa đồ tiếp tế;
  29Chúng đã vượt qua đèo và hạ trại qua đêm tại Ghê-ba;
  Ra-ma run sợ;
  Ghi-bê-a, thành của Sau-lơ, bỏ chạy.
  30Hỡi Ái Nữ ở Ga-lim, hãy lớn tiếng khóc to!
  Hỡi La-ít, hãy lắng nghe!
  Thật tội nghiệp thay cho dân A-na-tốt!
  31Mát-mê-ma chạy trốn;
  Dân Ghê-bim cùng nhau chạy tìm chỗ ẩn núp.
  32Chính ngày ấy, nó sẽ dừng lại ở Nóp;
  Nó sẽ vung nắm tay nghịch lại núi của Ái Nữ Si-ôn, đồi của Giê-ru-sa-lem.

  33Kìa, Chúa, tức CHÚA các đạo quân,
  Sẽ dùng quyền năng khủng khiếp chặt trụi các cành;
  Những cây cao lớn sẽ bị đốn ngã;
  Những cây cao ngất ngưởng sẽ bị triệt hạ.
  34Ngài sẽ dùng rìu sắt đốn ngã những cây cối rậm rạp trong rừng,
  Rồi rừng cây hùng vĩ của Li-băng sẽ ngã rạp xuống.