49

Sứ Mạng của Ðầy Tớ CHÚA

  1Hỡi các xứ ở hải ngoại, hãy lắng nghe tôi nói,
  Hỡi các dân tộc xa xôi, xin hãy chú ý lắng nghe!
  CHÚA đã gọi tôi từ trong lòng mẹ;
  Ngài đã nhắc đến tên tôi khi tôi còn trong dạ của mẹ tôi.
  2Ngài đã làm cho miệng tôi giống như một thanh gươm sắc bén;
  Ngài đã che giấu tôi dưới bóng mát của tay Ngài.
  Ngài đã biến tôi thành một mũi tên bén nhọn,
  Và đã cất giấu tôi trong ống tên của Ngài.

  3Ngài phán với tôi, “Hỡi I-sơ-ra-ên, ngươi là đầy tớ Ta,
  Qua ngươi Ta sẽ được vinh hiển.”
  4Mặc dù tôi đã từng nói,
  “Mình đã lao động vất vả thật luống công,
  Mình đã phí sức thật uổng và vô ích.”
  Nhưng CHÚA sẽ xét lẽ công bình cho tôi và tưởng thưởng tôi;
  Công lao tôi được xem là có giá trị đối với Ðức Chúa Trời của tôi.

  5Bấy giờ CHÚA, Ðấng đã tạo nên tôi trong lòng mẹ tôi để tôi làm đầy tớ của Ngài, phán dạy,
  –Ngài làm thế để đem Gia-cốp trở lại với Ngài,
  Hầu I-sơ-ra-ên quy tụ quanh Ngài–
  Bấy giờ tôi sẽ được CHÚA thương yêu quý trọng,
  Và Ðức Chúa Trời của tôi chính là sức mạnh của tôi,
  6Chính Ngài phán, “Ngươi làm đầy tớ Ta,
  Ðể lập lại các chi tộc của Gia-cốp,
  Ðể đem những người còn sống sót của I-sơ-ra-ên trở về,
  Ấy là việc nhỏ.
  Nầy, Ta sẽ làm ngươi trở thành ánh sáng cho muôn dân,
  Ðể qua ngươi ơn cứu rỗi của Ta có thể đến những nơi xa xôi và cực kỳ hẻo lánh trên mặt đất.”

  7CHÚA, Ðấng Cứu Chuộc I-sơ-ra-ên, Ðấng Thánh của họ, phán về Người bị người ta khinh bỉ,
  Người bị chính dân mình ghê tởm,
  Người làm đầy tớ cho những kẻ quyền thế rằng,
  “Các vua sẽ thấy ngươi và đứng dậy,
  Những người quyền thế sẽ sấp mình phủ phục trước mặt ngươi,
  Bởi vì CHÚA, Ðấng Thành Tín, Ðấng Thánh của I-sơ-ra-ên, đã chọn ngươi.”

Dân Ở Si-ôn Ðược Trở Về

8CHÚA phán thế nầy:
  “Ta sẽ nhậm lời ngươi trong thì thuận tiện;
  Ta sẽ phù hộ ngươi trong ngày cứu rỗi.
  Ta sẽ gìn giữ ngươi,
  Và cho ngươi làm người thực hiện giao ước giữa Ta với dân Ta,
  Ðể tái lập đất nước nầy,
  Và chia đất bỏ hoang cho chúng làm sản nghiệp,
  9Ðể bảo kẻ bị tù rằng,
  ‘Hãy ra hưởng tự do,’
  Và bảo kẻ ở trong ngục tối rằng, ‘Hãy ra ngoài ánh sáng.’
  Họ sẽ được chăn nuôi suốt đường đời còn lại,
  Các đồi trụi sẽ biến thành những đồng cỏ cho họ dùng.
  10Họ sẽ không còn đói khát,
  Nắng cháy sẽ chẳng thiêu họ,
  Mặt trời sẽ không nung họ,
  Vì Ðấng thương xót họ sẽ dẫn dắt họ,
  Và sẽ dẫn đưa họ đến những dòng nước mát ngọt ngào.
  11Ta sẽ làm một con đường xuyên qua mỗi ngọn núi;
  Các đại lộ của Ta sẽ được đắp cao lên để phẳng bằng.
  12Kìa, những người ấy sẽ từ xa tiến đến;
  Hãy xem, những người từ phương bắc, những người từ phương tây, và những người từ xứ Si-nim trở về.”

  13Hỡi trời cao, hãy cất lên tiếng hát;
  Hỡi đất thấp, hãy trỗi giọng reo mừng;
  Hỡi núi đồi, hãy bật lên lời ca ngợi;
  Vì CHÚA đã an ủi con dân Ngài,
  Và bày tỏ lòng thương xót với những kẻ bị khốn khổ của Ngài.

  14Si-ôn đã từng nói,
  “CHÚA đã bỏ tôi rồi;
  Chúa của tôi đã quên tôi rồi.”

  15“Có thể nào người mẹ quên con thơ còn bú của mình,
  Hoặc không thương xót đến con trai ruột của mình sao?
  Dù người mẹ có thể quên con thơ mình đi nữa, Ta sẽ chẳng quên ngươi.
  16Nầy, Ta đã ghi khắc ngươi vào lòng bàn tay Ta;
  Các tường thành của ngươi hằng ở trước mặt Ta.
  17Con cái ngươi đang vội vã trở về,
  Bọn phá hoại và những kẻ làm ngươi bị đổ nát hoang tàn sẽ rời khỏi ngươi.
  18Hãy ngước mắt lên, nhìn quanh, và xem;
  Tất cả những người ấy đang tụ họp để đến với ngươi.
  CHÚA phán, Ta lấy chính sinh mạng Ta để bảo đảm;
  Ngươi sẽ đeo tất cả chúng vào mình như đeo đồ trang sức,
  Và mang chúng trên người như cô dâu mang giải lụa thắt lưng.

  19Vì những nơi vốn điêu tàn và hoang vắng,
  Những vùng đất của ngươi vốn đã bị hủy phá tan tành,
  Khi ấy những nơi đó sẽ trở thành quá chật,
  Không đủ chỗ cho dân Ta cư ngụ,
  Những kẻ đã từng ăn nuốt ngươi sẽ lánh xa ngươi.
  20Những đứa con ngươi sinh ra, sau thời gian đau buồn vì đã mất những đứa kia, sẽ nói vào tai ngươi rằng,
  ‘Chỗ nầy chật quá đối với con,
  Xin cho con chỗ khác để con ở.’
  21Bấy giờ ngươi sẽ dò lòng tự hỏi,
  ‘Ai đã sinh cho tôi những đứa con nầy,
  Tôi đã mất con và trở thành đơn chiếc,
  Chúng đã bị bắt đem lưu đày và bị phiêu bạt khắp đó đây,
  Thế mà ai đã trưởng dưỡng những đứa nầy?
  Này, tôi đã bị bỏ rơi cho cô độc,
  Thế mà từ đâu tôi lại có những đứa con nầy?’”
22CHÚA phán thế nầy:
  “Này, Ta sẽ sớm đưa tay Ta trên các nước,
  Tỏ dấu hiệu của Ta ra giữa các dân,
  Ðể chúng bồng ẵm các con trai ngươi trong tay đem về,
  Và mang các con gái ngươi trên vai đưa về nước;
  23Các vua sẽ làm các dưỡng phụ của ngươi,
  Các hoàng hậu sẽ làm các nhũ mẫu của ngươi;
  Họ sẽ sấp mình phủ phục trước mặt ngươi;
  Họ sẽ liếm bụi ở chân ngươi;
  Bấy giờ ngươi sẽ biết rằng Ta là CHÚA,
  Vì phàm ai trông cậy Ta sẽ không bị hổ thẹn.

  24Của cải đã bị quân cường bạo cướp giựt há có thể lấy lại sao?
  Những người đã bị quân bạo ngược bắt đem lưu đày há có thể được giải thoát sao?
  25Thế mà CHÚA phán thế nầy:
  Ngay cả những kẻ đã bị quân cường bạo bắt đi lưu đày sẽ được giải thoát;
  Của cải đã bị quân bạo ngược cướp đi sẽ được trả về;
  Vì Ta sẽ đấu chọi với kẻ đấu chọi ngươi;
  Ta sẽ giải cứu con cái ngươi;
  26Ta sẽ làm cho những kẻ áp bức ngươi phải ăn thịt chính mình;
  Chúng sẽ uống máu của mình như người ta uống rượu mới;
  Bấy giờ mọi loài xác thịt sẽ biết rằng Ta là CHÚA,
  Ðấng Giải Cứu của ngươi,
  Ðấng Cứu Chuộc của ngươi,
  Ðấng Quyền Năng của Gia-cốp.”