63

Chúa xét xử dân Ngài

  1Người đang đến từ Ê-đôm, từ thành Bốt-ra,
   mặc áo quần đỏ rực là ai?
  Ai ăn mặc áo quần sang trọng
   và đi tới hiên ngang cùng với quyền năng mình?
  Ngài phán, “Ta nói ra lẽ phải.
   Ta có quyền cứu ngươi.”
  2Có người hỏi, “Sao áo quần ngươi đỏ tươi
   như thể ngươi đã dẫm lên trái nho làm rượu?”
  3Ngài đáp, “Chỉ một mình ta dẫm lên bàn ép rượu,
   không ai trong các dân giúp ta.
  Ta nổi giận và dẫm lên các dân,
   và chà đạp họ trong cơn giận ta.
  Máu vấy lên quần áo ta,
   làm hoen ố y phục ta.
  4Ta đã chọn một thời điểm để báo thù,
   và ta mang sự giải cứu đến với ta.
  5Ta nhìn quanh nhưng không thấy ai đến giúp ta.
   Ta sửng sốt vì không ai yểm trợ ta.
  Cho nên ta dùng quyền năng mình để giải cứu dân ta;
   sự tức giận ta yểm trợ ta.
  6Trong khi ta nổi giận,
   ta dẫm lên các dân.
  Trong cơn giận ta trừng phạt họ,
   đổ máu họ xuống đất.”

Lòng nhân từ Chúa
đối cùng dân Ngài

  7Tôi sẽ thuật lại lòng nhân từ CHÚA
   và ca ngợi Ngài về những việc Ngài làm.
  Tôi sẽ ca ngợi CHÚA về những việc tốt lành Ngài làm cho chúng ta
   và lòng nhân từ Ngài đối cùng dân Ít-ra-en.
  Ngài đã tỏ lòng từ bi lớn lao cho chúng ta
   và rất nhân từ đối với chúng ta.
  8Ngài phán, “Đây là dân ta;
   con cái ta sẽ không nói dối với ta.”
  Nên Ngài giải cứu chúng.
  9Khi chúng bị khốn khổ,
   Ngài cũng chịu khốn khổ.
  Ngài sai thiên sứ đến giải cứu chúng.
   Vì lòng yêu thương và nhân từ,
  Ngài giải cứu chúng.
   Từ lâu Ngài đã nâng đỡ và bồng ẵm chúng.
  10Nhưng chúng chống nghịch Ngài
   làm buồn Thánh Linh Ngài.
  Nên Ngài trở thành thù nghịch chúng, và đánh lại chúng.
  11Nhưng rồi dân Ngài nhớ lại chuyện xưa,
   thuở mà Mô-se và dân Ít-ra-en ở với Ngài.
  CHÚA, Đấng đã mang dân mình qua biển cả,
   cùng với các cấp lãnh đạo của dân chúng đâu rồi?
  Đấng đặt Thánh Linh ở giữa họ,
   12nắm tay phải dắt Mô-se,
  bằng quyền năng kỳ diệu,
   rẽ nước ra trước mặt họ
  để nổi danh mãi mãi,
  13là Đấng đã dẫn dân chúng qua nước sâu đâu rồi?
   Như ngựa đi qua sa mạc,
  dân chúng không bị vấp ngã.
  14Như trâu bò đi xuống thung lũng,
   Thần Linh của CHÚA ban cho dân chúng một nơi an nghỉ.
  Lạy CHÚA, đó là cách Ngài dẫn dắt dân Ngài,
   vì thế mà Ngài nổi danh lạ lùng.

Lời cầu xin Thượng Đế
giúp đỡ dân Ngài

  15Lạy Chúa, xin hãy từ trời nhìn xuống,
   xin hãy nhìn chúng tôi từ nơi ở cao cả
   và thánh khiết của Ngài trên trời.
  Tình yêu lớn lao và quyền năng Ngài đâu rồi?
   Sao CHÚA cất tình yêu
   và lòng từ bi Ngài khỏi chúng tôi?
  16Ngài là cha chúng tôi.
   Áp-ra-ham không biết chúng tôi là con cháu người,
  còn Ít-ra-en cũng không nhận ra chúng tôi.
   Lạy Chúa, Ngài là cha chúng tôi.
  Ngài được gọi là “Đấng từ xưa nay vẫn giải cứu chúng tôi.”
  17Lạy CHÚA, sao Ngài khiến chúng tôi
   đi lầm lạc khỏi đường lối Ngài?
   Sao Ngài làm cho chúng tôi ương ngạnh đến nỗi chúng tôi không tôn kính Ngài?
  Vì cớ chúng tôi xin hãy trở lại cùng chúng tôi,
   kẻ tôi tớ CHÚA thuộc về Ngài.
  18Dân Ngài có được đất đai trong một thời gian,
   rồi bây giờ kẻ thù đến chà đạp nơi thánh Ngài.
  19Chúng tôi trở thành như dân chưa hề được Ngài cai trị,
   như những kẻ chưa hề mang danh Ngài.