9

Người mù được sáng

1Đang đi, Chúa Giê-xu gặp một người mù từ lúc sơ sinh. 2Các môn đệ hỏi Chúa: “Thưa Thầy, vì tội của ai mà anh này từ lúc mới sinh đã mù lòa như thế? Tội của anh hay của cha mẹ?”
3Chúa đáp: “Không phải vì tội của ai cả! Thượng Đế muốn dùng anh này đề chứng tỏ quyền năng siêu việt của Ngài. 4Khi còn ban ngày ta phải làm những việc Cha ta giao thác; trong đêm tối không còn cơ hội làm việc nữa. 5Khi còn ở trần gian, ta là Nguồn Sáng cho nhân loại.”
6Nói xong Chúa nhổ nước bọt xuống đất, hòa bùn thoa vào mắt người mù, 7rồi bảo: “Anh xuống ao Si-lưu rửa mắt cho sạch!” (chữ Si-lưu có nghĩa là “được sai đi”). Người mù đi rửa, trở về liền được sáng mắt.
8Hàng xóm láng giềng và người quen biết anh hành khất mù đều kinh ngạc hỏi nhau: “Đây có phải là người thường ngồi ăn xin không?” 9Người nói phải, kẻ nói không. Có người bảo: “Không phải đâu, nhưng trông cũng giống!” Anh hành khất lên tiếng xác nhận: “Tôi là người mù ngày trước đây!”
10Họ hỏi: “Làm sao mắt anh được lành?”
11Anh đáp: “Một người tên Giê-xu đã hòa bùn xức mắt tôi và bảo tôi đi rửa dưới ao Si-lưu. Tôi vâng lời đến đó rửa nên thấy được!”
12Họ lại hỏi: “Ông ấy đâu rồi?” Anh đáp: “Tôi không biết,”

Cuộc điều tra của các thầy Biệt-lập

13Họ dắt anh đến trình các thầy Biệt-lập, 14vì Chúa Giê-xu hòa bùn mở mắt cho anh nhằm ngày thứ bảy.
15Các thầy Biệt-lập cũng hỏi anh tại sao mắt được lành. Anh thưa: “Ông ấy thoa bùn vào mắt tôi; tôi rửa đi thì thấy được.”
16Mấy thầy nói: “Ông ấy không phải là người của Thượng Đế vì không tôn trọng ngày lễ.” Nhưng có thầy cãi lại: “Người có tội đâu làm nổi phép lạ ấy?” Họ chia hai phe chống đối nhau.
17Họ quay lại hỏi anh mù mới được sáng mắt: “Anh nghĩ thế nào về người đã chữa mắt cho anh?” Anh thưa: “Ông ấy là Tiên tri của Thượng Đế!”
18Các nhà lãnh đạo Do-thái vẫn không tin chuyện anh mù được sáng mắt nên gọi cha mẹ anh đến 19hỏi: “Có phải tên này là con ông bà không? Ông bà có xác nhận nó bị mù từ lúc mới sinh không? Thế sao bây giờ nó thấy được?”
20ông bà đáp: “Nó đúng là con trai chúng tôi, mù lòa từ lúc mới sinh. 21Còn tại sao nó thấy được hay ai chữa mắt cho nó thì thật tình chúng tôi không rõ. Nó đã khôn lớn có thể trả lời, xin các ông cứ hỏi nó!” 22,23Ông bà nói thế vì sợ các cấp lãnh đạo Do-thái. Họ đã quyết định khai trừ những ai nhìn nhận Giê-xu là Chúa Cứu Thế.
24Một lần nữa, họ gọi người mù mới được chữa lành đến, bảo: “Hãy ca ngợi Thượng Đế! Chúng ta biết Giê-xu là người tội lỗi xấu xa.”
25Anh đáp: “Tôi không biết ông ấy có xấu xa tội lỗi hay không, nhưng tôi chi biết trước tôi mù mà nay được sáng!” 26Họ lại hỏi: “Ông ấy làm gì? Chữa mắt anh cách nào?”
27Anh than phiền: “Tôi nói rồi mà các ông không lưu ý! Sao các ông muốn nghe lần nữa? Hay các ông muốn làm môn đệ ông ấy?"
28Họ mắng: “Hạng người như mày mới làm môn đệ ông ấy, còn chúng ta là môn đệ Mai-sen. 29Chúng ta biết Mai-sen được hầu chuyện Thượng Đế, còn người này chúng ta chẳng biết tông tích từ đâu!”
30Anh trả lời: “Lạ lùng chưa! Ông ấy đã mở mắt cho tôi được sáng, mà các ông bảo không biết ai sai ông ấy đến! 31Chúng ta đều biết Thượng Đế không bao giờ nghe lời cầu xin của người tội lỗi, nhưng Ngài chỉ nhậm lời người tôn kính và vâng lời Ngài. 32Xưa nay, chưa bao giờ có ai chữa lành người mù từ lúc sơ sinh. 33Nếu ông ấy không do Thượng Đế sai đến thì làm việc này sao được?”
34Họ bực tức mắng: “Mày mới sinh ra tội lỗi đã đầy mình, còn muốn lên mặt dạy đời sao?” Rồi anh bị họ trục xuất.

Tâm linh mù quáng

35Chúa Giê-xu nghe tin liền tìm anh, hỏi: “Anh có tin Chúa Cứu Thế không?”
36Anh hăng hái: “Thưa, Chúa Cứu Thế là ai? Xin ông cho biết để tôi tin.”
37Chúa đáp: “Anh đã gặp Chúa Cứu Thế và Chúa đang nói chuyện với anh đây.”
38Anh cung kính: “Thưa Chúa, con tin!” rồi quỳ xuống thờ lạy Chúa.
39Chúa Giê-xu dạy: “Tôi xuống trần gian để giúp kẻ mù được sáng, và cho người sáng biết họ đang mù.”
40Mấy thầy Biệt-lập đứng gần nghe câu ấy, liền chất vấn: “Thầy bảo chúng tôi mù sao?”
41Chúa đáp: “Nếu các ông biết mình mù thì được khỏi tội. Nhưng các ông cứ cho mình sáng nên tội vẫn còn.”