50

Lời Chúa Phán Về Ba-by-lôn Lần Đầu Tiên

1Đây là lời CHÚA phán qua tiên tri Giê-rê-mi về Ba-by-lôn, đất nước người Canh-đê.
  2“Hãy rao ra giữa các nước, hãy thông báo,
   Hãy giương cờ và thông báo,
   Đừng che giấu gì cả, hãy nói lên:
  ‘Ba-by-lôn sẽ bị xâm chiếm,
   Thần Bên xấu hổ,
   Thần Mê-rô-đác khiếp đảm,
  Các tượng đúc xấu hổ,
   Các thần tượng khiếp đảm.’
  3Vì một dân từ phương bắc tấn công đánh nó,
   Làm cho đất nước nó tiêu điều hoang vắng,
  Đến nỗi không một ai sống tại đó nữa,
   Cả người và thú đều trốn chạy, mất biệt.”
  4CHÚA phán:
  “Trong những ngày ấy, vào lúc ấy,
   Dân Y-sơ-ra-ên và dân Giu-đa sẽ cùng nhau đến,
  Chúng vừa đi vừa khóc lóc,
   Tìm kiếm CHÚA, Đức Chúa Trời mình.
  5Chúng sẽ hỏi đường về Si-ôn,
   Chúng sẽ quay mặt về hướng ấy:
  ‘Hãy đến, chúng ta hãy kết hiệp với CHÚA,
   Với một giao ước đời đời
   Không hề quên lãng.’
  6Dân Ta là đàn cừu đang chết mất;
   Bọn chăn dẫn chúng đi lạc,
   Rẽ loanh quanh trên núi;
  Chúng lang thang từ núi đến đồi,
   Quên mất ràn của mình.
  7Ai gặp chúng cũng ăn nuốt chúng;
   Kẻ thù chúng còn bảo: ‘Chúng tôi sẽ không bị buộc tội,
  Vì chúng đã phạm tội với CHÚA, chính Ngài là đồng cỏ chân chính,
   Và nguồn hy vọng của tổ phụ chúng; Ngài là CHÚA.’
  8Hãy trốn khỏi Ba-by-lôn,
   Hãy ra khỏi đất nước người Canh-đê,
   Hãy trở nên như dê đực dẫn đầu bầy dê cừu.
  9Này, Ta sẽ dấy lên một liên hiệp các nước lớn từ phương bắc;
   Chúng sẽ tiến đánh Ba-by-lôn,
  Chúng sẽ dàn binh,
   Đánh chiếm thành;
  Mũi tên chúng là mũi tên của chiến sĩ gieo tang tóc,
   Không trở về tay không.”
  10CHÚA phán:
  Đất nước Canh-đê sẽ bị cướp phá,
   Tất cả những người cướp phá nó sẽ no nê.
  11Hỡi những kẻ cướp bóc tài sản của Ta,
   Dù các ngươi vui mừng hí hửng,
  Dù các ngươi nhảy nhót như bò cái tơ đạp lúa,
   Và hí lên như ngựa giống,
  12Mẹ các ngươi sẽ xấu hổ vô cùng,
   Người sinh đẻ các ngươi sẽ mang tủi nhục,
  Vì này, đất nước các ngươi sẽ trở nên hèn yếu nhất,
   Một sa mạc, khô hạn và hoang vu.
  13Vì cơn phẫn nộ của CHÚA,
   Toàn cõi đất nước sẽ hoang vu, không người ở;
  Ai đi ngang qua Ba-by-lôn cũng kinh hoàng xuýt xoa
   Vì tất cả đều hoàn toàn đổ nát.
  14Hỡi tất cả những chiến sĩ bắn cung,
   Hãy dàn quân bao vây Ba-by-lôn!
  Hãy bắn vào thành, đừng tiếc mũi tên nào,
   Vì nó phạm tội chống nghịch CHÚA!
  15Hãy reo hò tứ phía!
   Nó giơ tay đầu hàng; Các tháp canh sụp đổ,
   Các tường thành bị phá sập.
  Đây là sự báo trả của CHÚA.
   Hãy báo trả nó!
   Hãy xử với nó y như nó đã xử!
  16Người gieo giống và người cầm lưỡi liềm vào mùa gặt,
   Hãy rời khỏi Ba-by-lôn!
  Vì lưỡi gươm ức hiếp,
   Ai nấy hãy quay về với dân tộc mình,
   Hãy trốn về quê hương mình!
  17Dân Y-sơ-ra-ên là đàn cừu tản lạc,
   Bị sư tử rượt đuổi;
  Trước kia, vua A-si-ri ăn nuốt chúng,
   Sau này, Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn, gặm xương chúng.
18Vì thế, CHÚA Vạn Quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy:
  “Này, Ta sẽ trừng phạt vua Ba-by-lôn và đất nước nó,
   Như Ta đã trừng phạt vua A-si-ri.
  19Nhưng Ta sẽ đem dân Y-sơ-ra-ên trở về đồng cỏ chúng,
   Chúng sẽ ăn cỏ trên núi Cạt-mên và đồi Ba-san,
  Chúng sẽ ăn thỏa thuê
   Trên núi Ép-ra-im và Ga-la-át.”
  20CHÚA phán:
  “Trong những ngày ấy, đến lúc ấy,
  Không ai tìm được
   Tội ác của Y-sơ-ra-ên,
  Cũng chẳng ai kiếm được
   Lỗi của Giu-đa,
   Vì Ta sẽ tha thứ những người Ta cho phép sống.”
  21CHÚA phán:
  “Hãy tiến lên đánh phá đất nước Mê-ra-tha-im
   Và những người sống ở Phê-cốt!
  Hãy tàn sát, hãy tận diệt chúng,
   Hãy thi hành mọi điều Ta phán dạy.
  22Trong nước vang rền tiếng giặc giã,
   Tàn phá khốc liệt khắp mọi nơi.
  23Ôi, cây búa của toàn thế giới
   Bị chặt gẫy và đập nát tan tành!
  Ôi, Ba-by-lôn nằm giữa các nước,
   Hoang vu rùng rợn!
  24Hỡi Ba-by-lôn, Ta đã gài bẫy ngươi,
   Và ngươi bị sập bẫy mà không biết;
  Ngươi đã bị lùng bắt
   Vì ngươi thách thức CHÚA.
  25CHÚA đã mở toang kho vũ khí,
   Ném ra ngoài các khí giới phẫn nộ;
  Vì CHÚA Vạn Quân có việc phải làm
   Trong đất nước Canh-đê.
  26Hãy tiến vào đất nó từ mọi phía,
   Hãy mở toang các vựa lúa,
   Hãy chất thành đống như đống lúa,
  Hãy diệt sạch,
   Đừng chừa sót một ai!
  27Hãy giết tất cả những con bò đực,
   Hãy đưa chúng xuống lò sát sinh!
  Khốn thay cho chúng,
   Vì ngày đoán phạt chúng đã đến!
  28Nghe này, dân tị nạn trốn khỏi Ba-by-lôn,
   Đến Si-ôn thuật lại
  Về sự báo trả của CHÚA, Đức Chúa Trời chúng ta;
   Ngài báo thù cho đền thờ của Ngài,
  29Hãy triệu tập tất cả những người bắn cung
   Đánh lại Ba-by-lôn!
  Hãy đóng quân bao vây thành,
   Đừng cho ai chạy thoát!
  Hãy báo trả nó tùy theo việc nó làm,
   Hãy xử với nó y như nó đã xử,
  Vì nó xấc xược với CHÚA,
   Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên.”
  30CHÚA phán:
  “Vì thế, những kẻ trai trẻ của nó sẽ ngã xuống ngoài đường phố,
   Và tất cả những lính chiến của nó bị giết chết trong ngày ấy.”
  31CHÚA Vạn Quân phán:
   “Này, Ta chống nghịch ngươi, hỡi kẻ xấc xược!
  Vì ngày của ngươi đã đến,
   Giờ Ta trừng phạt ngươi đã tới.
  32Kẻ xấc xược sẽ vấp ngã,
   Không ai đỡ nó dậy.
  Ta sẽ nhen lửa đốt các thành nó,
   Và lửa sẽ thiêu nuốt mọi vật xung quanh.”
33CHÚA Vạn Quân phán như vầy:
  “Dân Y-sơ-ra-ên bị ức hiếp,
   Dân Giu-đa cũng vậy.
  Tất cả những người đã bắt giữ chúng
   Đều nắm chặt lấy chúng, không chịu thả chúng đi.
  34Nhưng Đấng Cứu Chuộc chúng thật quyền oai,
   Danh Ngài là CHÚA Vạn Quân.
  Ngài chắc chắn sẽ bênh vực chúng,
   Cho đất nước chúng thanh bình,
   Nhưng dân Ba-by-lôn lại gặp rối loạn.”
  35CHÚA phán:
  “Lưỡi gươm chống nghịch dân Canh-đê,
  Và những người sống ở Ba-by-lôn,
   Các quan chức và những kẻ khôn ngoan trong nước.
  36Lưỡi gươm chống nghịch bói toán,
   Khiến chúng ra ngu dại.
  Lưỡi gươm chống nghịch các chiến sĩ,
   Làm cho chúng khiếp vía.
  37Lưỡi gươm chống nghịch các ngựa chiến và xe chiến mã,
   Và tất cả bọn lính thuê,
   Khiến chúng thành đàn bà.
  Lưỡi gươm chống nghịch các kho châu báu,
   Khiến chúng bị cướp phá.
  38Cơn hạn hán giáng xuống các mạch nước,
   Khiến chúng cạn khô.
  Vì đây là đất thờ hình tượng,
   Và dân chúng điên cuồng chạy theo các tượng ghê rợn.
  39Vì thế, mèo rừng và chó rừng sẽ ở đó,
   Cùng với đà điểu;
  Không hề có người đến đó ở nữa,
   Từ đời này qua đời kia, không ai đến đó định cư.”
  40CHÚA phán:
  “Như khi Đức Chúa Trời hủy diệt Sô-đôm, Gô-mô-rơ,
   Và các thành phụ cận,
  Sẽ không có người ở đó,
   Cũng chẳng ai đến đó lập cư.
  41Này, một dân kéo đến từ phương bắc,
   Một dân tộc hùng mạnh,
   Và nhiều vua dấy lên từ các đầu cùng đất.
  42Chúng nắm chặt cung và lao,
   Chúng hung ác, không thương xót,
  Tiếng chúng hét tựa như biển cả gào thét,
   Chúng cưỡi ngựa,
  Chúng trang bị như chiến sĩ sẵn sàng xông trận đánh ngươi,
   Hỡi Ba-by-lôn, cô gái mỹ miều!
  43Vua Ba-by-lôn nghe tiếng đồn về bọn chúng,
   Tay vua rụng rời,
  Vua lo sợ, lòng vua quặn thắt
   Như người sản phụ chuyển dạ.
  44Này, như sư tử từ rừng rậm sông Giô-đanh
   Phóng vào đồng cỏ bốn mùa xanh tươi,
  Ta sẽ đuổi chúng ra khỏi nước trong chốc lát;
   Và Ta sẽ lập người Ta chọn lên cai trị.
  Vì ai giống như Ta? Ai dám đòi Ta khai báo?
   Có kẻ chăn nào dám chống đối Ta?
  45Vì thế, hãy nghe điều CHÚA dự định làm cho Ba-by-lôn,
   Và kế hoạch Ngài dự trù cho đất nước Canh-đê:
  Ngay cả những con chiên nhỏ cũng sẽ bị lôi đi,
   Và đồng cỏ sẽ kinh hoàng vì số phận của chúng.
  46Đất rúng động khi nghe Ba-by-lôn thất thủ,
   Tiếng kêu la vang dội giữa các nước.”