5

Tội Ác Của Giê-ru-sa-lem

  1Hãy lùng khắp các nẻo đường Giê-ru-sa-lem,
   Hãy quan sát và ghi chú,
   Hãy dò hỏi nơi các quảng trường,
  Xem có tìm được người nào
   Làm điều công bình, đeo đuổi sự thành tín,
   Để Ta có thể tha thứ cho thành ấy không?
  2Dù chúng có nói: “Thật như CHÚA hằng sống!”
   Đó chỉ là thề dối.
  3Ôi! Lạy CHÚA! Có phải mắt Chúa tìm kiếm lòng thành tín?
   Chúa đã đánh chúng, nhưng chúng không biết đau.
   Chúa đã tàn hại chúng, nhưng chúng không chịu sửa dạy.
  Chúng tự làm cho mặt mình cứng như đá,
   Chúng không chịu quay về.
  4Tôi thầm nhủ: “Nhưng đây chỉ là người nghèo khó,
   Dại dột,
  Vì chúng không biết đường lối của CHÚA,
   Luật pháp của Đức Chúa Trời mình.
  5Tôi phải đến với những người quyền thế,
   Trình bầy cho họ rõ.
  Chắc chắn họ biết đường lối của CHÚA,
   Sắc lệnh của Đức Chúa Trời mình.
  Nhưng những người này cũng đã bẻ ách, bứt dây.
  6Vì thế sư tử từ rừng rậm sẽ chụp giết chúng,
   Chó sói từ sa mạc sẽ sát hại chúng,
  Beo sẽ rình rập bên ngoài thành,
   Người nào ra khỏi thành sẽ bị cắn xé,
  Vì vi phạm của chúng quá nhiều,
   Tội bội bạc của chúng vô số.
  7Làm sao Ta có thể tha thứ cho ngươi được?
   Con cái ngươi đã lìa bỏ Ta,
   Chúng nhân danh những thần không phải là thần mà thề.
  Trong khi Ta nuôi chúng no đủ,
   Chúng lại phạm tội gian dâm,
   Tự rạch cắt mình trong nhà chứa!
  8Chúng khác nào ngựa nuôi béo động cỡn,
   Chạy theo vợ người lân cận mình mà hí.”
  9CHÚA phán:
  “Lẽ nào Ta không đoán phạt chúng
   Vì những điều ấy sao?
  Đối với một dân tộc như thế,
   Lẽ nào Ta không thi hành lẽ công chính sao?
  10Hãy len qua các luống nho và chặt phá,
   Nhưng đừng chặt sạch hết.
  Hãy chặt bỏ các chồi non,
   Vì chúng không thuộc về CHÚA.
  11Thật nhà Y-sơ-ra-ên và nhà Giu-đa đã phản nghịch Ta thậm tệ.”
   Đấy là lời của CHÚA.

Đức Chúa Trời Cảnh Cáo Dân Ngài

  12Chúng chối bỏ CHÚA,
   Và nói: “Ngài chẳng làm gì đâu!
  Chúng ta sẽ chẳng gặp tai họa,
   Cũng chẳng gặp phải nạn gươm đao đói kém.
  13Các tiên tri rỗng tuếch như gió,
   Họ không có lời Chúa,
   Họ sẽ mắc phải tai họa.”
14Vì thế, CHÚA, Đức Chúa Trời Toàn Năng, phán như vầy:
  “Vì chúng nói lời ấy,
   Này, Ta sẽ khiến lời Ta nên như lửa trong miệng ngươi,
   Dân này như que củi, và lửa sẽ thiêu nuốt chúng.”
  15CHÚA phán:
  “Hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, này, Ta sẽ đem một dân tộc từ miền xa xăm
   Đến xâm chiếm các ngươi,
  Một dân tộc hùng cường, lâu đời,
   Các ngươi không biết tiếng nói của chúng,
   Cũng không hiểu chúng nói gì.
  16Bao đựng tên của chúng giống như huyệt mả mở toang,
   Sẵn sàng nuốt xác các ngươi.
   Hết thảy bọn chúng đều là chiến sĩ mạnh dạn.
  17Chúng sẽ ăn nuốt mùa màng và thực phẩm của ngươi,
   Ăn nuốt con trai và con gái ngươi,
  Ăn nuốt bầy chiên và bầy bò của ngươi,
   Ăn nuốt cây nho và cây vả của ngươi.
  Chúng sẽ dùng gươm đập phá
   Các thành trì kiên cố mà ngươi hằng nương cậy.”
18CHÚA phán: “Tuy nhiên, ngay cả trong những ngày đó, Ta cũng sẽ không diệt sạch các ngươi. 19Khi chúng hỏi: ‘Vì sao CHÚA, Đức Chúa Trời chúng tôi, lại giáng tất cả những điều này trên chúng tôi?’ Con hãy đáp lời chúng: ‘Các ngươi lìa bỏ CHÚA và phụng sự các thần lạ trong xứ các ngươi thể nào, các ngươi cũng sẽ phụng sự các thần lạ trong xứ chẳng thuộc về các ngươi thể ấy.’
  20Hãy loan báo tin này cho nhà Gia-cốp,
   Hãy công bố ra trong xứ Giu-đa:
  21Hãy lắng nghe đây. ‘Hỡi dân dại dột, u mê,
   Có mắt mà chẳng thấy,
   Có tai mà chẳng nghe.’ ”
  22CHÚA phán:
  “Ta đây, sao các ngươi chẳng kính sợ?
   Sao các ngươi chẳng run rẩy trước mặt Ta?
  Ta là Đấng lấy cát làm bờ cõi biển,
   Làm ranh giới đời đời,
  Biển không thể vượt qua.
   Sóng cuồn cuộn cũng chẳng làm gì được.
  23Nhưng dân này có lòng ương ngạnh và phản nghịch,
   Chúng rẽ lối, đi riêng.
  24Chúng chẳng màng thầm nhủ:
   ‘Chúng ta hãy kính sợ CHÚA, Đức Chúa Trời chúng ta,
  Là Đấng ban mưa xuống đúng thì, mưa mùa thu và mùa xuân,
   Là Đấng vì chúng ta giữ các tuần lễ đúng thì cho mùa gặt.’
  25Tội ác các ngươi đã xoay những điều này khỏi các ngươi,
   Tội lỗi các ngươi đã ngăn cản ơn mưa móc.
  26Có kẻ ác sống giữa dân Ta,
   Chúng rình rập như người bẫy chim thu nhỏ mình lại,
   Chúng gài bẫy, bắt người.
  27Nhà chúng đầy của gian trá,
   Như lồng đầy chim.
  Vì thế chúng giầu có, mạnh quyền,
   28Chúng béo tốt, mỡ màng.
  Chúng làm ác vượt bậc,
   Chúng không xét xử công minh, không bênh vực lý của người mồ côi,
   Không xét lẽ của người khốn cùng.”
  29CHÚA phán:
   “Lẽ nào Ta không đoán phạt chúng vì những điều ấy sao?
  Đối với một dân tộc như thế,
   Lẽ nào Ta không thi hành lẽ công chính sao?
  30Một việc hãi hùng rùng rợn
   Đã xảy ra trong xứ:
  31Tiên tri nói tiên tri giả dối,
   Thầy tế lễ cai trị theo ý các tiên tri,
  Thế nhưng dân Ta lại ưa thích như vậy!
   Các ngươi sẽ làm gì khi sự cuối cùng đến?”