18

1Binh-đát, người Su-a, đáp:
2Ông dùng xảo ngôn để xuyên tạc cho đến bao giờ?
Hãy suy nghiệm, rồi chúng ta sẽ nói.
3Sao chúng tôi bị kể vào hàng thú vật?
Sao ông coi chúng tôi là kẻ dại khờ?
4Ông tự xé nát thân mình trong cơn giận.
Không lẽ chỉ vì ông mà mặt đất thành hoang vắng
Và tảng đá phải dời đi nơi khác?
5Vâng, ánh sáng kẻ gian ác sẽ bị dập tắt,
Tia lửa của nó không còn chiếu rạng
6Ánh sáng trong trại nó sẽ tối om,
Và ngọn đèn sẽ vụt tắt trên đầu nó.
7Bước chân mạnh mẽ của nó sẽ yếu đi
Và mưu kế nó sẽ làm nó sụp đổ.
8Nó bị chân mình đưa vào lưới rập,
Dẫu nó bước ngay vào cạm bẫy
9Gót chân nó bị mắc vào tròng,
Bị thòng lọng thắt chặt hết phương vùng vẫy.
10Vòng dây chờ sẵn trên mặt đất
Hầm chông gài sẵn trên đường nó đi.
11Nỗi khủng khiếp vây bọc nó tư bề,
Xoay trở phía nào cũng không chạy thoát.
12Vì cơn đói, nó suy tàn sức lực,
Tai họa đang chờ chực nó thường xuyên
13Từng mảng da bị họa tai tàn phá,
Còn thịt xương bị 'trưởng nam Tử thần' ăn sống nuốt tươi.
14Nó bị đuổi ra ngoài lều trại,
Bị áp giải đến trước 'Vua Kinh hoàng'.
15Nó sẽ bị giam giữ trong căn nhà xa lạ
Còn nhà nó bị trận mưa diêm sinh thiêu hủy
16Nó sẽ chết như cây khô héo từ gốc đến ngọn.
17Kỷ niệm nó bị xóa nhòa trên đất,
Ngoài phố phường chẳng người nhắc đến tên
18Nó bị trục xuất khỏi vùng Ánh sáng
Bị tống đuổi vào cõi tối tăm tuyệt vọng.
19Nó chẳng còn ai nối dõi tông đường.
Trong nhà mình không một ai sống sót
20Các kẻ hậu sinh kinh ngạc,
Các bậc tiền bối khiếp đảm,
Khi chứng kiến cuộc đời nó
21Đó là nơi ở kẻ ác,
Là số phận những ai khước từ Thượng Đế.