33

Ê-li-hu Trách Gióp

  1Nhưng bây giờ, thưa ông Gióp, xin ông nghe tôi nói;
  Xin ông lắng nghe mọi lời nói của tôi.
  2Này, tôi mở miệng ra;
  Lưỡi trong miệng tôi đang thốt thành lời.
  3Lời nói của tôi sẽ phản ánh lòng ngay thẳng của tôi;
  Môi tôi sẽ nói ra sự hiểu biết của tôi.
  4Thần của Ðức Chúa Trời đã tạo nên tôi;
  Hơi thở của Ðấng Toàn Năng đã ban cho tôi sự sống.
  5Nếu có thể được, xin ông trả lời để tôi được hiểu;
  Xin ông sắp đặt các lý lẽ của ông để chỉ bảo cho tôi hay;
  Xin ông cứ giữ lập trường của ông.
  6Này, trước mặt Ðức Chúa Trời, tôi với ông đều như nhau;
  Tôi cũng từ đất sét mà được thành hình.
  7Này, xin ông đừng lo ngại, vì tôi chẳng là gì cả;
  Vấn đề tôi trình bày sẽ không quá phiền phức đối với ông đâu.
  8Quả thật, những gì ông nói tôi đã nghe đầy đủ cả;
  Tôi vẫn còn nghe rõ mọi lời nói của ông.

  9Ông nói, “Tôi trong sạch, tôi chẳng làm gì nên tội;
  Tôi trong trắng, ở trong tôi không có tội lỗi nào.
  10Nhưng Ngài tìm những cơ hội để chống lại tôi;
  Ngài xem tôi như kẻ thù của Ngài.
  11Ngài tra chân tôi vào xiềng;
  Và Ngài theo dõi mọi bước đường của tôi.”
  12Thưa, trong điểm nầy, tôi xin trả lời rằng ông không đúng;
  Ðức Chúa Trời vĩ đại hơn mọi phàm nhân.
  13Tại sao ông cứ tranh luận với Ngài?
  Ngài không cần trả lời những thắc mắc của ông.
  14Ðức Chúa Trời đã phán một lần, rồi hai lần;
  Nhưng người ta không để ý để nhận ra sứ điệp của Ngài.
  15Ngài phán qua giấc mơ, qua khải tượng trong ban đêm;
  Khi giấc ngủ ập trên nhân thế, khi họ ngủ say trên giường;
  16Bấy giờ Ngài sẽ mở tai người ta để họ nghe rõ,
  Ðể họ hoảng kinh vì những dấu hiệu cảnh cáo của Ngài.
  17Hầu con người sẽ lìa bỏ những hành vi tội lỗi,
  Và để Ngài cứu nó ra khỏi thói kiêu căng.
  18Ngài giữ linh hồn nó khỏi sa vào huyệt mả;
  Ngài giữ sinh mạng nó khỏi bị chết vì gươm.
  19Ngài sửa trị nó bằng những đớn đau trên giường bịnh,
  Bằng những cơn đau nhức thấu xương;
  20Ðến nỗi sinh mạng nó gớm ghê cơm bánh,
  Linh hồn nó không thiết ăn các món cao lương mỹ vị.
  21Thịt nó đã tiêu hao, không còn thấy trên thân thể nữa;
  Xương nó vốn chìm sâu trong thịt, giờ lộ hẳn ra.
  22Linh hồn nó bị kéo dần đến huyệt mả;
  Sinh mạng nó bị lôi đến những kẻ hành hình.
  23Nếu bấy giờ bên cạnh nó có một sứ giả,
  Một người trung gian được chọn ở giữa ngàn người,
  Ðể chỉ cho nó biết trở về đường ngay nẻo chánh.
  24Bấy giờ Ngài sẽ đầy lòng khoan nhân ân hậu với nó và nói,
  “Thôi tha cho nó để nó khỏi xuống huyệt mả;
  Ta đã tìm được những gì chuộc mạng nó rồi.
  25Hãy để cho da thịt nó trở lại như tuổi thanh xuân;
  Hãy cho nó được phục hồi như thời còn tràn đầy nhựa sống.”
  26Bấy giờ nó sẽ cầu nguyện với Ðức Chúa Trời,
  Và Ngài sẽ nhậm lời nó;
  Nó sẽ ra mắt Ngài với lòng hớn hở vui mừng,
  Vì Ngài tái lập nó vào địa vị nó đáng hưởng nhận.
  27Nó sẽ nhìn người ta và nói,
  “Tôi đã phạm tội và đã làm sai lệch những gì chân chính,
  Nhưng tôi không bị báo trả đáng với tội của tôi.
  28Ngài cứu chuộc linh hồn tôi khỏi sa vào huyệt mả;
  Mạng sống tôi được nhìn thấy ánh sáng lại rồi.”
  29Này, mọi sự ấy đều do Ðức Chúa Trời làm cả;
  Ngài cứ làm đôi ba lần như thế với phàm nhân,
  30Ðể đem linh hồn nó lìa khỏi cửa mộ mà trở lại;
  Hầu nó được chiếu sáng bằng ánh sáng của cõi người sống.

  31Thưa ông Gióp, xin ông chú ý và lắng nghe tôi nói;
  Xin ông nhẫn nại nghe và cho tôi tiếp tục nói hết ý mình.
  32Nhưng nếu ông có điều chi chỉ bảo, xin ông cứ đáp lời tôi;
  Xin ông nói ra, vì tôi muốn thấy ông được xác chứng rằng ông là người ngay lành trong sạch.
  33Còn nếu ông không muốn nói điều gì, xin ông vui lòng tiếp tục nghe tôi;
  Xin ông cứ yên lặng nghe, tôi sẽ thưa với ông những gì tôi hiểu về sự khôn ngoan.