38

Đức Chúa Trời Phán Dạy Gióp

  1Sau đó, giữa cơn bão tố, CHÚA phán với Gióp:
  2Con là ai mà dám nghi ngờ ý định ta,
   Nói ra những lời thiếu hiểu biết?
  3Hãy chuẩn bị khí phách nam nhi,
   Ta sẽ hỏi,
   Và con sẽ đáp lời Ta.

Đất Và Biển

  4Con ở đâu khi Ta đặt nền móng trái đất?
   Nếu con thông sáng, hãy cho Ta biết!
  5Ai đã định kích thước địa cầu? Con có biết không?
   Hoặc ai đã giăng dây đo trái đất?
  6Đế cột chống đỡ nó nằm tựa trên gì?
   Ai đặt hòn đá góc hoàn tất móng nền,
  7Khi các sao mai hợp ca,
   Và các thiên thần reo mừng?
  8Ai đóng chặt hai cánh cửa, ngăn giữ biển lại,
   Khi nó trào ra khỏi lòng mẹ?
  9Chính Ta ban mây làm áo quần cho biển,
   Dùng mây đen dày đặc làm tã quấn cho nó.
  10Ta định ranh giới cho biển,
   Đóng cửa, cài then,
  11Và phán bảo: “Ngươi chỉ vô tới đây, không xa hơn nữa.
   Sóng biển ngang tàng phải dừng lại nơi đây.”

Rạng Đông, Bóng Tối, Và Âm Phủ

  12Từ khi sinh ra, có bao giờ con ra lệnh cho ban mai,
   Dạy cho hừng đông biết chỗ của nó,
  13Bảo nó nắm chặt các góc đất,
   Giũ mạnh cho kẻ ác ra khỏi?
  14Địa cầu đổi dạng như đất sét có ấn dấu,
   Núi đồi hiện rõ như lằn xếp trên chiếc áo.
  15Hừng đông đánh tan ánh sáng của kẻ ác,
   Tay chúng giương cao làm điều bạo ngược bị bẻ gẫy.
  16Có bao giờ con dò đến tận nguồn biển cả?
   Hoặc bước đi nơi sâu thẳm của đại dương?
  17Có ai chỉ con xem cổng Tử thần?
   Con có nhìn thấy cổng dẫn đến nơi tăm tối âm u?
  18Con có mường tượng nổi địa cầu dài rộng bao la dường nào?
   Nếu con biết tất cả những điều ấy, hãy nói đi.
  19Đâu là đường dẫn đến nơi ánh sáng cư trú?
   Còn bóng tối cư ngụ nơi nào?
  20Con có thể nào đưa chúng đến lãnh vực hoạt động mình,
   Hoặc nhận ra các nẻo đường về nhà chúng?
  21Chắc hẳn con biết, vì con sinh ra từ thuở ấy!
   Số ngày đời con hẳn thật nhiều!

Mây Mưa Sấm Sét

  22Con có vào xem các kho dự trữ tuyết?
   Con có thấy các kho chứa mưa đá?
  23Ta để dành chúng cho thời hoạn nạn,
   Thời chiến tranh giặc giã lầm than.
  24Đâu là đường dẫn đến nơi tung ra chớp nhoáng?
   Nơi gió đông thổi tản mát trên đất?
  25Ai vạch lối cho mưa lũ,
   Chỉ đường cho sấm chớp,
  26Cho mưa rơi xuống đất hoang vu,
   Nơi sa mạc không người ở,
  27Tưới nhuần đất khô cằn hiu quạnh,
   Cho cỏ mọc xanh um?
  28Mưa có cha không?
   Ai sinh ra các giọt sương móc?
  29Tuyết đá ra từ lòng ai?
   Ai sinh ra sương muối từ trời?
  30Nước đông cứng như đá,
   Mặt vực sâu cũng đóng băng.
  31Con có thể nào buộc dây trói sao “Thất nữ”,
   Hoặc tháo dây buông thả sao “Xạ thủ?”
  32Con có thể nào chỉ bảo các vì sao mọc theo thì,
   Hướng dẫn sao Bắc Đẩu và con cái nó không?
  33Con có biết các luật lệ chỉ đạo các vì sao trên trời,
   Dùng các luật ấy điều khiển cõi trần?
  34Con có thể nào cất to tiếng ra lệnh cho mây
   Tuôn mưa lũ ướt sũng thân con?
  35Con có quyền sai chớp nhoáng đi,
   Và chúng thưa với con: “Xin tuân lệnh?”
  36Ai ban sự khôn ngoan cho mây,
   Hoặc thông sáng cho sương móc?
  37Ai có tài đếm các cụm mây,
   Nghiêng đổ các bầu nước trên trời,
  38Cho mưa xuống kết dính đất bụi,
   Kết chặt đất hòn?

Thú Rừng

  39Con có săn mồi cho sư tử,
   Cho sư tử con no nê thỏa dạ,
  40Khi chúng co mình trong hang động,
   Hoặc rình mồi trong bụi rậm?
  41Ai nuôi sống chim quạ,
   Khi quạ con kêu cầu Đức Chúa Trời,
   Bay lảo đảo vì thiếu ăn?