14

Chia đất hữu ngạn Giô-đan

1,2Thầy tế lễ Ê-lê-a-sa, Giô-suê con của Nun và các trưởng tộc Y-sơ-ra-ên phân chia đất Ca-na-an ra, và chín đại tộc rưỡi rút thăm lấy đất làm sản nghiệp như lời Chúa Hằng Hữu dặn Mai-sen.
3,4Còn hai đại tộc rưỡi kia, Mai-sen đã chia cho họ đất bên bờ phía đông sông Giô-đan rồi. Riêng cho đại tộc Lê-vi không nhận được một phần đất riêng biệt như những đại tộc khác; họ chỉ có những thành lẻ tẻ để ở và đất để nuôi súc vật. Đặc biệt có đại tộc Giô-sép được kể là hai đại tộc: Ma-na-se và Ép-ra-im. 5Vậy, việc chia đất được thực hiện đúng theo chỉ thị của Chúa truyền cho Mai-sen.
6Một số người Giu-đa do Khanh-lý con của Giê-phu-nê, người Kê-nít hướng dẫn đến gặp Giô-suê tại Ghinh-ganh và trình bày như sau: “Ông còn nhớ Chúa dặn Mai-sen tôi tớ Chúa tại Ca-đe-Ba-nê-a về trường hợp của ông và tôi chứ? 7Tại Ca-đê-Ba-nê-a, Mai-sen tôi tớ Chúa sai chúng ta đi trinh sát đất hứa. Khi trở về, tôi phúc trình đúng sự thật. 8Trong khi các anh em khác nói những lời làm nhụt chí đồng bào, tôi vẫn một lòng trung thành với Thượng Đế Hằng Hữu. 9Vì vậy, hôm ấy Mai-sen có thề sẽ cho tôi và con cháu tôi nơi nào tôi đặt chân đến, vì tôi đã hết lòng theo Chúa. 10Từ đấy đến nay đã ngót bốn mươi lăm năm. Từ ngày dân ta còn lang thang trong sa mac hoang vắng, Chúa vẫn cho tôi sống còn cho đến ngày nay, và bây giờ tôi đã tám mươi lăm tuổi. 11Tôi vẫn mạnh khỏe như ngày Mai-sen sai tôi đi, khả năng chiến đấu và di chuyển của tôi vẫn như ngày nào. 12Vậy, theo lời Chúa ngày ấy, xin ông cho tôi vùng đồi núi này. Mặc dù ngày ấy ông cũng đã nghe rằng đây là đất của dân khổng lồ A-na-kim với nhiều thành quách vững chắc, nhưng nếu Chúa ở cùng tôi, tôi sẽ đuổi họ đi.”
13Giô-suê chúc phước lành cho Khanh-lý và chia cho ông đất Hếp-rôn. 14Vậy Hếp-rôn trở thành tài sản của nhà Khanh-lý (con Giê-phu-nê ở Kê-nít) cho đến ngày nay, vì ông đã hết lòng theo Chúa Hằng Hữu, Thượng Đế của Y-sơ-ra-ên. 15(Xưa kia Hếp-rôn được gọi là thành Ạc-ba, theo tên của một anh hùng người A-na-kim.) Và từ đấy, chiến tranh chấm dứt.