12

Quyền sửa dạy của Cha thiên thượng

1Như thế, vì chung quanh ta có những rừng người chứng kiến, ta hãy kiên nhẫn chạy xong cuộc đua đang tham dự, sau khi cất bỏ các chướng ngại và tội lỗi dễ vướng chân. 2Ta cứ nhìn chăm Chúa Giê-xu, là căn nguyên và cứu cánh của đức tin. Nhằm vào niềm vui tối hậu, Chúa đã kiên nhẫn vác cây thập tự, xem thường sỉ nhục và hiện nay ngồi trên ngai uy quyền tuyệt đối, bên phải ngai Thượng Đế. 3Anh em hãy ghi nhớ gương kiên nhẫn của Chúa trước những cuộc tiến công vũ bão của bọn người tội lỗi, để khỏi nản lòng.
4Anh em chiến đấu với tội ác dù gian khổ đến đâu cũng chưa phải đổ huyết như Ngài. 5Anh em đã quên lời khuyên nhủ của Chúa, chẳng khác lời cha khuyên con:
“Con ơi, đừng xem thường sự sửa dạy của Chúa
Khi Chúa quở trách, con đừng chán nản!
6Vì Chúa sửa dạy người Ngài yêu thương
Dùng roi vọt sửa trị con ruột.”
7Anh em được sửa dạy vì Thượng Đế coi anh em là con ruột. Có người con nào mà cha không sửa dạy? 8Nếu anh em không được sửa dạy như tất cả con cái Chúa thì chưa phải con thật của Ngài. 9Cha thể xác sửa dạy vẫn được ta tôn kính. Ta lại càng nên vâng phục Cha tâm linh để được sức sống dồi dào. 10Cha thể xác sửa dạy một thời gian ngắn, cố gắng giúp ích ta. Nhưng Cha tâm linh sửa dạy vì lợi ích đời đời, để ta trở nên thánh khiết như Ngài. 11Người bị sửa trị lúc đầu chỉ thấy đau buồn chứ chẳng vui sướng gì; nhưng về sau mới thấy kết quả tốt đẹp là tâm hồn bình an và tâm tính thánh thiện, công chính ngày càng tăng trưởng.

Lời kêu gọi và cảnh cáo

12Vậy anh em hãy duỗi thẳng bàn tay mỏi mệt và đầu gối tê liệt. 13Hãy làm đường thẳng cho chân anh em đi để người què khỏi lạc đường, lại còn được chữa lành.
14Hãy cố gắng sống hòa hảo với mọi người và đeo đuổi con đường thánh hóa vì nếu không thánh hóa không ai được thấy Thượng Đế. 15Hãy đề cao cảnh giác, để khỏi trật phần ân phúc của Thượng Đế. Đừng để điều cay đắng đâm rễ trong anh em, gây trở ngại và làm hoen ố nhiều người. 16Đừng ai gian dâm, hoặc phàm tục như Ê-sau, người đã bán quyền trưởng nam chỉ vì miếng ăn. 17Như anh em đã biết, về sau Ê-sau muốn hưởng phúc lành nhưng bị khước từ, dù khóc lóc van xin cũng không thể làm cha mình đổi ý.
18Anh em không phải đến gần núi Si-nai đang cháy rực, hoặc đến chốn tối tăm, nơi tử địa hay chỗ gió gào. 19Anh em cũng không nghe tiếng loa vang hay tiếng nói kinh khiếp đến nỗi ai nghe cũng xin đừng nói nữa. 20Vì dân Y-sơ-ra-ên không chịu đựng nổi lời cảnh cáo: “Dù thú vật đụng đến núi này cũng bị ném đá.” 21Quang cảnh trên núi ấy rùng rợn đến nỗi Mai-sen phải nhìn nhận: “Tôi đã khiếp sợ và run cầm cập.”
22Nhưng anh em đã đến gần núi Si-ôn, gần thành phố của Thượng Đế Hằng sống, gần thủ đô Thiên quốc, gần hàng triệu thiên sứ, 23gần đoàn thể và Giáo hội của các con trưởng được ghi danh vào sổ trên trời, gần Thượng Đế là Thẩm phán Tối cao của nhân loại, gần linh hồn các người công chính được hoàn toàn, 24gần Chúa Giê-xu là Đấng Hòa giải của Giao ước mới và gần máu rưới ra, là máu có năng lực cứu người và biện hộ hùng hồn hơn máu của A-bên.
25Anh em hãy giữ mình, đừng từ khước tiếng gọi của Chúa. Nếu người xưa khước từ lời cảnh cáo dưới đất, còn không thoát khỏi trừng phạt, ta chạy đâu cho thoát một khi khước từ tiếng cảnh cáo từ trời? 26Lúc ấy, tiếng Chúa đã làm rúng chuyển cả mặt đất. Ngày nay, Chúa lại hứa: “Lần sau, Ta sẽ làm rúng chuyển cả đất lẫn trời.” 27Câu ấy xác nhận những gì hay rúng chuyển sẽ bị đào thải, và những gì không rúng chuyển sẽ tồn tại.
28Đã thuộc về một Nước bền vững, tồn tại đời đời, ta hãy ghi ân, phục vụ Chúa với lòng nhiệt thành, kính sợ để Chúa vui lòng. 29Vì Thượng Đế chúng ta là một ngọn lửa thiêu đốt.