22

Thầy tế lễ và các lễ vật thánh

1,2Chúa Hằng Hữu lại bảo Mai-sen nói với A-rôn và các con A-rôn: Đối với các lễ vật thánh người Y-sơ-ra-ên đem dâng cho Ta, các ngươi phải rất thận trọng để khỏi làm xúc phạm danh Ta, Chúa Hằng Hữu. 3Từ nay cho đến các thế hệ về sau, thầy tế lễ nào trong khi đang bị ô uế, mà đến gần những lễ vật thánh người Y-sơ-ra-ên đem dâng cho Chúa, sẽ bị trục xuất khỏi Đền thờ. Ta là Chúa Hằng Hữu.
4,5Trong con cháu A-rôn, nếu ai mắc bệnh phung hoặc mắc chứng di tinh, sẽ không được ăn những lễ vật thánh cho đến khi được sạch. Nếu ai đụng phải xác chết, đụng phải một người xuất tinh, một loài sâu bọ, hay đụng đến một người bị ô uế vì bất kỳ lý do gì, 6người ấy sẽ bị ô uế cho đến tối, và không được phép ăn lễ vật thánh cho đến khi tắm rửa sạch sẽ. 7Khi mặt trời lặn, người ấy mới được sạch và sau đó được ăn lễ vật thánh, vì các vật này là thực phẩm nuôi dưỡng họ. 8Con cháu A-rôn không được ăn thịt súc vật chết hay súc vật bị thú dữ xé xác vì sẽ làm cho mình ô uế. Ta là Chúa Hằng Hữu. 9Vậy họ phải vâng lời Ta, nếu không sẽ mắc tội và phải chết vì vi phạm luật Ta. Ta là Chúa Hằng Hữu đã thánh hóa họ.
10Ngoài con cháu A-rôn không ai được ăn lễ vật thánh. Khách đến thăm và đầy tớ trong nhà thầy tế lễ đều không được ăn. 11Nhưng một nô lệ được thầy tế lễ mua đem về, và những người sinh ra trong nhà sẽ được phép ăn lễ vật thánh. 12Nếu con gái thầy tế lễ lấy chồng không phải thầy tế lễ, sẽ không được ăn lễ vật thánh. 13Nhưng nếu con gái thầy tế lễ là một góa phụ hay ly dị, không con, về ở với cha như thuở còn nhỏ, người ấy được phép ăn thực phẩm của cha mình ăn. Ngoài ra, không ai khác ngoài gia đình thầy tế lễ được phép ăn cả.
14Nếu có người vô tình ăn lầm lễ vật thánh, người này phải đền lại cho thầy tế lễ vật mình đã ăn cộng thêm một phần năm giá trị vật ấy. 15,16Thầy tế lễ đừng để cho lễ vật thánh của người Y-sơ-ra-ên đem dâng cho Chúa trở nên phàm tục. Vì Ta là Chúa Hằng Hữu, đã thánh hóa các lễ vật ấy. Ai vi phạm luật này sẽ phải mang tội.
17-19Chúa Hằng Hữu bảo Mai-sen nói với A-rôn, các con A-rôn, và toàn dân Y-sơ-ra-ên: Khi một người Y-sơ-ra-ên hay một ngoại kiều đem dâng sinh tế lễ thiêu cho Chúa, dù là lễ vật hứa dâng trong lúc thệ nguyện hoặc lễ vật tình nguyên hiến dâng, muốn cho lễ vật mình được chấp nhận, người ấy phải dâng một con bò, hoặc cừu, hoặc dê không tì vết và phải là con đực. 20Một con vật không toàn vẹn sẽ không được chấp nhận.
21Khi một người dâng bò hoặc cừu làm lễ vật tạ ơn cho Chúa, dù là lễ vật thệ nguyện hoặc lễ vật tình nguyện, sinh vật phải toàn vẹn, không khuyết tật mới được chấp nhận. 22Không được dâng cho Chúa và đem thiêu trên bàn thờ một con vật mù, có tật, cụt chân, ghẻ, lở. 23Một con bò hay cừu trong cơ thể có một bộ phận thừa hay thiếu có thể dùng làm lễ vật tình nguyện, nhưng không được dâng làm lễ vật thệ nguyện. 24Trong cả nước, không ai được dâng cho Chúa con vật có bộ phận sinh dục bị bầm, dập, vỡ hay bị thiến. 25Người ngoại kiều cũng vậy, không được dâng cho Thượng Đế một lễ vật không toàn vẹn, vì sẽ không được chấp nhận.
26Chúa Hằng Hữu nói với Mai-sen: 27Một con bò, con cừu hay con dê lúc mới sinh ra, phải được ở với mẹ nó trong bảy ngày. Từ ngày thứ tám trở đi, nó có thể được dùng làm sinh tế lễ thiêu dâng cho Chúa. 28Không ai được giết cả mẹ lẫn con - dù là bò hay cừu - trong cùng một ngày. 29,30Khi dâng lễ vật tạ ơn cho Chúa, thịt sinh vật phải được ăn nội trong ngày, không được để thừa đến sáng mai. Ta là Chúa Hằng Hữu.
31Các ngươi phải tuân hành luật lệ Ta, vì Ta là Chúa Hằng Hữu. 32,33Không được xúc phạm đến danh thánh Ta, vì Ta phải được tôn kính giữa toàn dân Y-sơ-ra-ên. Ta là Chúa Hằng Hữu, đã thánh hóa các ngươi, đem các ngươi ra khỏi đất Ai-cập để các ngươi thuộc về Ta.