12

Lời khuyên và cảnh cáo

1Lúc ấy, dân chúng tụ họp mỗi lúc một đông, hằng ngàn người chen lấn dẫm lên nhau. Chúa Giê-xu quay lại dặn các môn đệ: “Phải đề phòng men của phái Biệt-lập, hạng đạo đức giả! 2Chẳng có gì che giấu mãi, tất cả các điều bí mật đều sẽ công bố cho mọi người. 3Chuyện các con nói ban đêm, người ta sẽ nghe giữa ban ngày. Những lời các con thì thầm trong phòng kín sẽ được loan báo nơi công cộng.

Nên sợ ai?

4“Đừng sợ những người muốn giết các con: họ chỉ có thể giết thể xác, mà không giết được linh hồn. 5Vậy các con phải sợ ai? Phải sợ Thượng Đế, vì Ngài có quyền sinh sát và ném vào hỏa ngục.
6“Năm con chim sẻ chỉ bán được vài xu, nhưng Thượng Đế chẳng quên một con nào. 7Ngài biết cả số tóc trên đầu các con nữa. Vậy đừng lo sợ, vì các con quý hơn chim sẻ.

Xưng nhận và chối bỏ Chúa

8“Ta cho các con biết: Ai công khai xưng mình là môn đệ ta, ta cũng sẽ công nhận họ trước mặt các thiên sứ của Thượng Đế. 9Còn ai công khai chối bỏ ta, ta cũng sẽ chối bỏ họ trước mặt các thiên sứ. 10Ai xúc phạm đến ta còn có thể được tha thứ, nhưng ai xúc phạm đến Thánh Linh sẽ chẳng bao giờ được tha. 11Khi các con bị đem ra xét xử trong hội trường, trước mặt các nhà lãnh đạo và cầm quyền, đừng lo phải nói những gì, 12vì đúng lúc đó, Thánh Linh sẽ dạy các con những lời phải nói.”

Ngụ ngôn “Người giàu dại dột”

13Trong đám đông có người lên tiếng: “Thưa Thầy, xin bảo anh tôi chia gia tài cho tôi.”
14Nhưng Chúa Giê-xu đáp: “Ai cử ta làm thẩm phán, phân chia gia tài cho các anh? 15Phải đề phòng, đừng để lòng tham lam lôi cuốn. Vì đời sống con người không cốt ở chỗ giàu có dư dật đâu!”
16Và Chúa kể ngụ ngôn: “Người giàu kia trúng mùa, thu hoạch hoa lợi dư dật. 17Kho lúa quá đầy, không còn chỗ chứa thêm, ông phải suy tính mãi. 18Cuối cùng, ông quyết định: ‘Được rồi, ta sẽ phá nhà kho cũ, xây kho mới lớn hơn. Như thế, sẽ có đủ chỗ chứa tát cả của cải, hoa lợi. 19Xong xuôi, ta sẽ tự nhủ: của cải này có thể tiêu dùng hàng chục năm. Thôi, ta hãy nghỉ ngơi, ăn uống vui chơi!’ 20Nhưng Thượng Đế bảo: ‘Ngươi thật dại dột! Tối nay ngươi qua đời, của cải dành dụm đó để cho ai?' 21Người nào lo làm giàu dưới trần gian nhưng nghèo nàn trên Nước Trời cũng dại dột như thế!”

Thượng Đế cung cấp mọi nhu cầu

22Chúa Giê-xu dạy các môn đệ: “Đừng lo âu về vấn đề cơm áo. 23Đời sống không quý hơn cơm nước sao, thân thể không quý hơn quần áo sao? 24Các con xem loài quạ: chúng chẳng gieo, chẳng gặt, cũng chẳng có vựa lẫm lương thực, thế mà chúng vẫn sống, vì Thượng Đế nuôi. Các con còn quý hơn loài chim biết bao! 25Trong các con, có ai lo âu mà kéo dài đời mình thêm được một giờ không? 26Việc nhỏ nhặt đó còn không làm nổi, tại sao các con phải lo âu những việc khác?
27“Các con xem hoa huệ: chúng chẳng làm việc nặng nhọc, cũng chẳng xe tơ kéo chỉ, thế mà giàu có sang trọng như vua Sa-lô-môn cũng không được mặc áo đẹp bằng loài hoa đó. 28Cỏ hoa ngoài đồng là loài sớm nở tối tàn mà Thượng Đế còn cho mặc đẹp như thế, lẽ nào Ngài không cung cấp y phục cho các con đầy đủ sao? Tại sao các con thiếu đức tin đến thế? 29Cũng đừng bận tâm lo nghĩ về cơm ăn áo mặc, 30là những điều dân ngoại đạo mải lo tìm kiếm, vì Cha các con thừa biết nhu cầu của các con, 31Trái lại, phải tìm kiếm Nước của Thượng Đế, Ngài sẽ cung cấp đầy đủ mọi nhu cầu cho các con.

Của cải trên trời

32“Bầy chiên bé nhỏ của ta, đừng lo sợ, vì Cha các con rất vui lòng ban Nước Trời cho các con. 33Các con hãy bán tài sản cứu trợ người nghèo. Hãy sắm cho mình túi không hư, tích trữ tài sản không hao mòn trên trời. Vì trên đó không bị trộm cắp, cũng không có mối mọt làm hư hại. 34Của cải các con để đâu, lòng các con sẽ bị thu hút vào đó.

Sẵn sàng chờ đón Chúa

35“Các con phải mặc áo, thắp đèn, 36như đầy tớ chờ đợi người chủ dự tiệc cưới về, lập tức mở cửa khi chủ gõ. 37Đầy tớ sẽ được khen thưởng nếu chủ trở về thấy sẵn sàng chờ đợi. Chắc chắn chủ sẽ cho ngồi vào bàn, thắt lưng dọn ăn cho họ. 38Dù lúc chiều tối hay nửa đêm, chủ về nhà thấy họ sẵn sàng, chủ sẽ khen thưởng: 39Các con nên nhớ: Nếu chủ nhà biết trước giờ bọn gian phi đến, hẳn sẽ không bị mất trộm. 40Vậy các con phải sẵn sàng, vì ta sẽ đến vào giờ các con không ngờ.”

Quản gia trung thành

41Phê-rơ thưa: “Những lời này, Chúa dạy riêng anh em chúng con, hay chung cho mọi người?” 42Chúa Giê-xu đáp: “Ai là quản gia trung thành khôn ngoan, được chủ ủy thác coi sóc người nhà và phân phát thực phẩm cho họ đúng giờ? 43Người ấy sẽ được khen ngợi khi chủ trở về thấy đang làm trọn bổn phận. Chắc chắn chủ sẽ cho cai quản tất cả tài sản mình.
45“Nhưng nếu quản gia tự nhủ: ‘Chủ ta còn lâu mới về!’, rồi hành hạ gia nhân nam nữ, ăn uống say sưa. 46Chủ sẽ trở về trong giờ nó không ngờ! Nó sẽ bị hình phạt nặng nề, và chịu chung số phận với bọn bất trung. 47Bị phạt nặng như thế, vì nó đã biết ý chủ nhưng không làm, cũng chẳng chuẩn bị sẵn sàng. 48Nhưng người nào không biết mà phạm lỗi, sẽ bị hình phạt nhẹ hơn. Ai được giao cho nhiều, sẽ bị đòi hỏi nhiều, vì trách nhiệm nặng nề hơn.

Xung đột, chia rẽ

49“Ta đến để đem lửa xuống trần gian. Ta mong muốn đám lửa bắt đầu bốc cháy. 50Có một lễ báp-tem đang chờ đợi ta, ta đau xót biết bao cho đến khi chịu xong lễ báp-tem đó!
51“Đừng tưởng ta đến để đem hòa bình cho thế giới. Không, ta đến để chia loài người làm hai. 52Từ đây, một nhà có năm người sẽ chia rẽ chống đối nhau: hai chống ba, và ba chống hai. 53Mâu thuẫn sẽ diễn ra giữa con trai với cha, con gái với mẹ, con dâu với mẹ chồng.”

Dấu hiệu thời đại

54Chúa Giê-xu bảo dân chúng: “Khi thấy mây tụ lại phương Tây, anh em nói trời sắp mưa, và trời mưa thật. 55Khi gió Nam thổi, anh em tiên đoán trời oi bức, quả đúng như thế. 56Hạng đạo đức giả! Anh em rất thạo xem dấu hiệu thời tiết, nhưng sao không tìm hiểu dấu hiệu thời đại? 57Sao không biết tự xét thế nào là đúng?
58“Nếu có việc tranh tụng, nên cố gắng điều đình với đối phương trước khi quá muộn. Nếu không, họ sẽ đưa anh em ra tòa, anh em bị tống giam, 59và ngồi tù cho đến khi trả xong đồng nợ cuối cùng.”