10

(10:1 – 13:37)

CHỨC VỤ CỦA ÐỨC CHÚA JESUS TẠI GIU-ÐÊ VÀ GIÊ-RU-SA-LEM

Chúa Dạy về Ly Dị

(Mat 19:1-12; Lu 16:18)

1Ngài đứng dậy, rời nơi đó, và đến miền Giu-đê và miền bên kia Sông Giô-đanh. Ðám đông lại tụ họp quanh Ngài, và như thường lệ Ngài lại dạy dỗ họ. 2Bấy giờ có mấy người Pha-ri-si đến gần Ngài và hỏi để thử Ngài, “Chồng có được phép ly dị vợ không?”
3Ngài trả lời họ, “Mô-sê đã truyền cho các ngươi điều gì?”
4Họ đáp, “Mô-sê cho phép người chồng viết một giấy ly hôn rồi ly dị vợ.”
5Nhưng Ðức Chúa Jesus phán với họ, “Vì lòng các ngươi cứng cỏi nên Mô-sê mới viết cho các ngươi điều răn ấy, 6chứ ngay từ đầu cuộc sáng tạo, Ðức Chúa Trời đã dựng nên họ, một người nam và một người nữ. 7Theo đó, người nam phải lìa cha mẹ và kết hiệp với vợ mình, 8rồi cả hai sẽ trở nên một thịt. Vì thế họ không còn là hai nữa nhưng là một thịt. 9Vậy những ai Ðức Chúa Trời đã kết hiệp, loài người không được chia rẽ.”
10Khi đã vào trong nhà, các môn đồ lại hỏi Ngài về việc ấy. 11Ngài phán với họ, “Ai ly dị vợ rồi cưới vợ khác thì phạm tội ngoại tình đối với vợ trước. 12Còn nếu người vợ ly dị chồng rồi lấy chồng khác, nàng phạm tội ngoại tình.”

Chúa Ban Phước cho Trẻ Em

(Mat 19:13-15; Lu 18:15-17)

13Người ta đem các trẻ em đến với Ngài để Ngài đặt tay trên chúng, nhưng các môn đồ Ngài quở trách họ. 14Thấy vậy, Ðức Chúa Jesus tỏ vẻ giận và bảo họ, “Hãy để trẻ thơ đến với Ta. Ðừng ngăn trở chúng, vì vương quốc Ðức Chúa Trời thuộc về những kẻ giống như các trẻ thơ ấy. 15Quả thật, Ta nói với các ngươi, người nào không tiếp nhận vương quốc Ðức Chúa Trời như một trẻ thơ sẽ không bao giờ vào đó được.” 16Nói xong, Ngài ôm chúng vào lòng, đặt tay trên chúng, và ban phước cho chúng.

Một Người Giàu Muốn Hưởng Sự Sống Ðời Ðời

(Mat 19:16-30; Lu 18:18-30)

17Lúc Ngài vừa lên đường, một người chạy đến, quỳ trước mặt Ngài, và nói, “Thưa Thầy thiện hảo, tôi phải làm gì để được hưởng sự sống đời đời?”
18Ðức Chúa Jesus nói với ông, “Tại sao ngươi gọi Ta là thiện hảo? Chẳng có ai thiện hảo ngoại trừ một mình Ðức Chúa Trời. 19Ngươi đã biết các điều răn,
  ‘Ngươi chớ giết người;
  Ngươi chớ phạm tội ngoại tình;
  Ngươi chớ trộm cắp;
  Ngươi chớ làm chứng dối;
  Ngươi chớ lường gạt;
  Ngươi hãy hiếu kính cha mẹ.’”
20Ông đáp, “Thưa Thầy, tôi đã giữ mọi điều đó từ khi còn thơ ấu.”
21Ðức Chúa Jesus nhìn ông, yêu thương ông, và nói với ông, “Ngươi còn thiếu một điều. Hãy đi, bán tất cả những gì ngươi có, lấy tiền giúp người nghèo, để ngươi sẽ có kho báu trên trời, rồi hãy đến, theo Ta.” 22Nghe xong những lời ấy, ông sa sầm nét mặt, rồi buồn bã bỏ đi, vì ông có rất nhiều của cải.
23Ðức Chúa Jesus nhìn quanh, rồi phán với các môn đồ, “Người giàu vào vương quốc Ðức Chúa Trời thật khó thay!” 24Các môn đồ rất ngạc nhiên về những lời ấy. Nhưng Ðức Chúa Jesus nói tiếp với họ, “Hỡi các con, vào vương quốc Ðức Chúa Trời khó lắm! 25Con lạc đà chui qua lỗ cây kim may còn dễ hơn người giàu vào vương quốc Ðức Chúa Trời.”
26Nghe thế các môn đồ lại càng lấy làm lạ hơn nữa và nói với nhau, “Nếu vậy thì ai có thể được cứu?”
27Ðức Chúa Jesus nhìn họ và nói, “Ðối với loài người, việc ấy không thể thực hiện, nhưng đối với Ðức Chúa Trời thì không phải vậy; đối với Ðức Chúa Trời, mọi sự đều có thể xảy ra.”
28Phi-rơ liền thưa với Ngài, “Thầy xem, chúng con đã bỏ tất cả để theo Thầy.”
29Ðức Chúa Jesus phán, “Quả thật, Ta nói với các ngươi, không ai lìa bỏ nhà cửa, anh em, chị em, cha, mẹ, con cái, hay ruộng vườn vì cớ Ta và vì cớ Tin Mừng 30mà sẽ không nhận gấp trăm lần hơn trong đời nầy về nhà cửa, anh em, chị em, mẹ, con cái, ruộng vườn, cùng với sự bách hại, và sự sống đời đời trong đời sau. 31Nhưng nhiều người đầu sẽ thành cuối, và nhiều người cuối sẽ thành đầu.”

Chúa Nói Trước về Sự Chết và Sự Sống Lại của Ngài (lần thứ ba)

(Mat 20:17-19; Lu 18:31-34)

32Lúc ấy họ đang trên đường đi lên Giê-ru-sa-lem, và Ðức Chúa Jesus đi trước dẫn đầu họ. Họ lấy làm kinh ngạc, còn những người đi theo đều sợ hãi. Ngài đem riêng mười hai môn đồ ra và nói cho họ biết những gì sẽ xảy đến cho Ngài. 33“Nầy, chúng ta đi lên Giê-ru-sa-lem, và Con Người sẽ bị phản nộp vào tay các trưởng tế và các thầy dạy giáo luật. Họ sẽ kết án tử hình Người và trao Người vào tay dân ngoại. 34Chúng sẽ nhạo báng Người, phun nhổ trên Người, đánh đòn Người, và giết Người, nhưng ba ngày sau Người sẽ sống lại.”

Lời Cầu Xin của Gia-cơ và Giăng

(Mat 20:20-28)

35Gia-cơ và Giăng, hai con trai của Xê-bê-đê, đến và nói với Ngài, “Thưa Thầy, chúng con mong rằng những gì chúng con sắp xin sẽ được Thầy làm cho.”
36Ngài hỏi họ, “Các ngươi muốn Ta làm chi cho các ngươi?”
37Họ thưa với Ngài, “Xin cho chúng con được ngồi, một người bên phải Thầy và một người bên trái Thầy khi Thầy được vinh hiển.”
38Nhưng Ðức Chúa Jesus phán với họ, “Các ngươi không biết điều các ngươi xin. Các ngươi có thể uống chén Ta sắp uống hay chịu phép báp-têm Ta sắp chịu chăng?”
39Họ trả lời Ngài, “Thưa được.”
 Ðức Chúa Jesus phán với họ, “Chén Ta uống các ngươi sẽ uống, và phép báp-têm Ta chịu các ngươi sẽ chịu,
40nhưng ngồi bên phải Ta hay bên trái Ta không do Ta cho, nhưng chúng được dành cho những người đã được chuẩn bị.”
41Khi mười môn đồ kia nghe thế, họ giận Gia-cơ và Giăng. 42Nhưng Ðức Chúa Jesus gọi họ đến và nói với họ, “Các ngươi biết rằng những người được xem là thủ lãnh của các dân ngoại đều làm chúa trên họ; những người có chức quyền của họ đều lấy quyền hành áp chế họ. 43Nhưng giữa các ngươi thì chẳng như vậy. Ai trong các ngươi muốn làm lớn phải làm đầy tớ các ngươi, 44và ai trong các ngươi muốn làm đầu phải làm nô lệ mọi người. 45Vì ngay cả Con Người đã đến không phải để được phục vụ nhưng để phục vụ, và phó mạng sống mình làm giá chuộc nhiều người.”

Chúa Chữa Lành Người Mù

(Mat 20:29-34; Lu 18:35-43)

46Bấy giờ họ đến Thành Giê-ri-cô. Lúc Ngài, các môn đồ Ngài, và một đám đông rất lớn rời Giê-ri-cô thì có một người mù tên là Ba-ti-mê con Ti-mê đang ngồi ăn xin bên vệ đường. 47Khi ông nghe rằng Ðức Chúa Jesus người Na-xa-rét sắp đi ngang qua đó, ông bắt đầu kêu to, “Lạy Ðức Chúa Jesus, Con Vua Ða-vít, xin thương xót con.” 48Nhiều người quở ông và bảo ông im lặng, nhưng ông càng kêu to hơn, “Lạy Con Vua Ða-vít, xin thương xót con.”
49Ðức Chúa Jesus dừng lại và bảo, “Hãy gọi người ấy đến đây.”
 Họ gọi người mù và nói, “Hãy vui lên và đứng dậy. Ngài gọi ông đó.”
50Ông vất chiếc áo choàng của mình qua một bên, đứng phắt dậy, và đến với Ðức Chúa Jesus.
51Ðức Chúa Jesus hỏi ông và nói, “Ngươi muốn Ta làm gì cho ngươi?”
 Người mù thưa với Ngài, “Thưa Thầy, con muốn trông thấy được.”
52Ðức Chúa Jesus phán, “Hãy đi. Ðức tin của ngươi đã làm cho ngươi được chữa lành.”
 Ngay lập tức ông trông thấy được và đi theo Ngài trên đường.