24

Chúa Phán Về Việc Thành Giê-ru-sa-lem Sẽ Bị Hủy Phá

(Mác 13:1-2; Lu 21:5-6)

1Khi Đức Giê-su vừa rời khỏi đền thờ, các môn đệ đến chỉ cho Ngài xem các công trình kiến trúc đền thờ. 2Ngài bảo: “Các con có nhìn thấy tất cả các cơ sở đó không? Thật, Ta bảo các con, rồi đây sẽ không còn một khối đá nào chồng trên khối đá khác mà không bị đổ xuống.”

Hoạn Nạn

(Mác 13:3-13; Lu 21:7-19)

3Khi Đức Giê-su đang ngồi trên núi Ô-liu, các môn đệ đến gặp và hỏi riêng Ngài: “Xin Thầy nói cho chúng con biết khi nào những điều nầy sẽ xảy ra và có dấu hiệu gì báo trước ngày Thầy quang lâm và kỳ tận thế?”
4Đức Giê-su đáp: “Hãy thận trọng đừng để ai dẫn dụ các con lạc lối. 5Vì nhiều người sẽ mạo danh Thầy mà đến, tự xưng: ‘Ta là Chúa Cứu Thế’ và lừa gạt nhiều người. 6Các con sẽ nghe về chiến tranh và tin đồn về chiến tranh. Hãy coi chừng, đừng bối rối, những việc ấy phải xảy đến nhưng chưa phải là tận thế đâu. 7Dân này sẽ nổi dậy chống nghịch dân khác, nước nọ chống lại nước kia, có đói kém và động đất tại nhiều nơi. 8Tất cả những điều này chỉ là khởi đầu cơn đau chuyển bụng.
9Bấy giờ người ta sẽ hành hạ và sẽ giết các con và vì cớ danh Ta mà các con sẽ bị mọi dân ghét bỏ. 10Lúc đó nhiều người sẽ sa ngã, phản bội và thù ghét nhau. 11Nhiều tiên tri giả sẽ nổi lên và lừa gạt nhiều người. 12Vì sự gian ác sẽ gia tăng nên tình yêu thương của nhiều người cũng phai nhạt dần. 13Nhưng ai kiên trì chịu đựng cho đến cùng sẽ được cứu rỗi. 14Phúc Âm về Nước Đức Chúa Trời sẽ được truyền giảng khắp thế giới để làm chứng cho muôn dân, bấy giờ tận thế sẽ đến.”

Cơn Đại Nạn

(Mác 13:14-23; Lu 21:20-24)

15“Cho nên khi các con thấy sự gớm ghiếc hoang tàn trong nơi thánh mà lời tiên tri Đa-ni-ên đã nói đến—ai đọc phải hiểu lấy— 16lúc bấy giờ ai ở trong xứ Giu-đê hãy trốn lên núi; 17ai ở trên sân thượng đừng xuống lấy đồ đạc ra khỏi nhà; 18ai ở ngoài ruộng chớ trở về lấy áo choàng. 19Trong những ngày ấy, khốn thay cho phụ nữ có thai hay có con còn bú. 20Hãy cầu nguyện để các con khỏi phải chạy trốn vào mùa đông hay nhằm ngày Sa-bát. 21Vì bấy giờ sẽ có hoạn nạn lớn đến nỗi từ khi tạo dựng trời đất đến nay chưa từng có như vậy, và sau này cũng sẽ không bao giờ có nữa. 22Và nếu số những ngày ấy không giảm bớt thì không ai sống sót nổi, nhưng vì những người được chọn, các ngày ấy sẽ được giảm xuống. 23Lúc đó nếu ai nói với các con: ‘Này, Chúa Cứu Thế đang ở đây’ hay ‘ở đó,’ các con đừng tin. 24Vì các Chúa Cứu Thế giả và tiên tri giả sẽ xuất hiện làm nhiều dấu lạ, phép mầu lớn để lừa dối và nếu có thể được, họ lừa gạt ngay cả những người được chọn. 25Này, Thầy đã báo trước cho các con.
26Vậy nếu người ta bảo các con: ‘Kìa, Ngài đang ở ngoài đồng hoang,’ thì đừng đi ra đó; hoặc: ‘Này, Ngài đang ẩn trong phòng kín’ thì đừng tin. 27Vì như tia chớp phát ra từ phương đông loè sáng đến tận phương tây thể nào, thì sự quang lâm của Con Người cũng sẽ như thế. 28Xác chết ở đâu, diều hâu bâu lại đó.”

Con Người Quang Lâm

(Mác 13:24-27; Lu 21:25-28)

29“Ngay sau những ngày hoạn nạn đó,
  Mặt trời trở nên tối tăm,
   Mặt trăng không còn chiếu sáng,
  Các ngôi sao từ trời sa xuống
   Và quyền năng trên các từng trời rúng động.
30Bấy giờ điềm của Con Người sẽ xuất hiện trên bầu trời; tất cả các dân tộc trên đất sẽ than khóc khi thấy Con Người lấy đại quyền đại vinh ngự trên mây trời mà đến. 31Ngài sẽ sai các thiên sứ thổi kèn vang dội, tập họp những người được chọn khắp bốn phương, từ chân trời nầy đến chân trời kia.”

Bài Học Cây Vả

(Mác 13:28-31; Lu 21:29-33)

32“Hãy học bài học từ cây vả: Khi cành vừa đâm chồi nẩy lộc, các con biết rằng mùa hạ đã gần đến. 33Cũng vậy, khi thấy tất cả những điều ấy, các con biết rằng Con Người đang ở gần ngay trước cửa. 34Thật, Ta bảo các con: Thế hệ này sẽ không qua đi cho đến khi tất cả những việc kia xảy đến. 35Trời đất sẽ qua đi nhưng những lời Ta phán chẳng bao giờ qua đi.”

Không Ai Biết Ngày Và Giờ Chúa Trở Lại

(Mác 13:32-37; Lu 17:26-30, 34-36)

36“Còn về ngày và giờ đó, không một ai biết cả, ngay các thiên sứ trên trời hay Đức Con cũng vậy; chỉ một mình Cha biết thôi. 37Như thời Nô-ê thể nào thì sự quang lâm của Con Người cũng sẽ như vậy. 38Vì như những ngày trước cơn nước lụt, người ta vẫn ăn uống, cưới gả như thường cho đến ngày Nô-ê vào tàu. 39Người ta không biết gì hết cho tới khi nước lụt đến, cuốn đi tất cả. Sự quang lâm của Con Người cũng sẽ như thế. 40Lúc đó, hai người đàn ông ở ngoài đồng, một người được đem đi, một người bị bỏ lại. 41Hai người đàn bà đang xay cối, một người được đem đi, một người bị bỏ lại.
42Vậy hãy tỉnh thức, vì các con không biết ngày nào Chúa mình sẽ đến. 43Hãy biết rằng nếu chủ nhà đã biết canh nào kẻ trộm đến, họ sẽ thức canh và không để cho nhà mình bị trộm khoét vách. 44Vì thế, các con phải sẵn sàng vì Con Người sẽ đến vào giờ các con không ngờ.
45Ai là đầy tớ trung tín và khôn sáng được chủ giao phó cai quản cả nhà để cho gia nhân ăn uống chu đáo, 46phước cho đầy tớ đó khi chủ về thấy làm như vậy. 47Thật, Ta bảo các con, chủ sẽ giao phó cho đầy tớ ấy cai quản toàn thể gia sản mình. 48Nhưng nếu người đầy tớ đó gian ác vì nghĩ thầm trong lòng rằng chủ mình sẽ về trễ; 49nó bắt đầu hiếp đáp các đầy tớ khác, ăn chơi với những phường say sưa. 50Chủ sẽ đến trong ngày nó không ngờ, vào giờ nó không hay biết, 51và trừng phạt nó nặng nề. Chủ sẽ phó nó chung số phận với những kẻ đạo đức giả ở nơi sẽ có than khóc và rên xiết.”