2

1Trong Chúa Cứu Thế có niềm khích lệ không? Anh em có thương nhau đến độ sẵn sàng giúp đỡ nhau không? Tình huynh đệ trong Chúa và mối tương giao trong Thánh Linh có thực hữu không? Lòng anh em có mềm mại cảm thương nhau không? 2Nếu có, xin anh em đồng tâm nhất trí, yêu thương nhau cách chân thành, hợp tác chặt chẽ với nhau, cùng nhắm vào một mục đích chung, để làm cho tôi hoàn toàn vui thỏa.
3Đừng làm việc gì để thỏa mãn tham vọng cá nhân hoặc tự đề cao, nhưng hãy khiêm tốn, coi người khác hơn mình. 4Đừng vị kỷ nhưng phải lưu ý đến quyền lợi người khác. 5Anh em hãy có tinh thần giống Chúa Cứu Thế:
6Chúa vốn có bản thể của Thượng Đế
Nhưng không cố vị tham quyền
Là quyền bình đẳng với Thượng Đế.
7Chúa tình nguyện từ bỏ tất cả,
Mang thân thể con người
Cam chịu thân phận người nô lệ.
8Chúa đã xuất hiện như một người khiêm tốn
Đi con đường vâng phục cho đến chết,
Thậm chí chết trên cây thập tự.
9Chính vì thế, Thượng Đế đưa Ngài lên tột đỉnh
Ban cho Ngài danh vị cao cả tuyệt đối
10Để dù ai ở trên trời, dưới đất,
Hay dưới vực thẳm không gian
Mỗi khi nghe Danh Chúa Giê-xu
Tất cả đều quỳ gối tung hô,
11Tuyên xưng Ngài là Chúa Tể vũ trụ
Và tôn vinh Thượng Đế là Cha.
Ánh sáng của thế giới
12Vì thế, thưa anh em thân yêu, anh em luôn luôn vâng lời khi tôi có mặt, nay cần vâng lời hơn khi vắng mặt tôi: anh em hãy tiếp tục hoạt động với tấm lòng kính sợ, run rẩy để hoàn thành sự cứu rỗi mình. 13Vì Thượng Đế luôn luôn tác động trong anh em, khiến anh em vừa muốn vừa làm theo ý chí Ngài.
14Hãy thi hành mọi công tác không một lời phàn nàn, cãi cọ, 15cốt để anh em sống trong sạch tinh khiết như con cái toàn hảo của Thượng Đế giữa thế giới gian ác băng hoại, đề cao Đạo sống, chiếu rọi như các vì sao sáng giữa bầu trời tối tăm, 16ngõ hầu khi Chúa trở lại, tôi có thể tự hào rằng những gian khổ, đấu tranh của tôi không phải là vô ích. 17Dù huyết tôi bị rưới làm lễ quán trên tế lễ mà anh em dâng lên cho Chúa trong niềm tin, tôi cũng vui mừng và chia vui với tất cả anh em. 18Anh em cũng hãy vui mừng và chia sẻ niềm vui với tôi như thế.

Ty-mộ-thư và Ê-pháp-ran

19Nhờ ân Chúa Giê-xu, tôi tin chắc Ty-mộ-thư sẽ được cử đi thăm viếng anh em một ngày gần đây, để thu lượm các tin tức khích lệ về cho tôi. 20Tôi chỉ có Ty-mộ-thư là người ý hợp tâm đầu và thực lòng chăm sóc anh em. 21Những người khác còn bận tâm về các việc riêng tư, không lưu ý đến công việc Chúa Cứu Thế. 22Chính anh em cũng biết phẩm cách của Ty-mộ-thư khi anh ấy hợp tác chặt chẽ với tôi — như con với cha — để xúc tiến công việc truyền bá Phúc âm. 23Tôi hy vọng có thể sai Ty-mộ-thư lên đường ngay sau khi biết rõ kết quả phiên tòa. 24Tôi tin chắc chẳng bao lâu Chúa sẽ cho tôi đến thăm anh em.
25Nhưng tôi thấy cần cho Ê-pháp-ran về ngay với anh em. Được anh em cử đến giúp tôi, Ê-pháp-ran nay đã thân thiết như người ruột thịt, cùng hoạt động và chiến đấu với tôi. 26Anh trông mong gặp mặt anh em. Anh lo ngại vì anh em đã nghe tin anh đau yếu. 27Anh đau nặng gần chết nhưng Thượng Đế đã thương xót cả anh và tôi, nên chữa lành cho anh để tôi khỏi thêm buồn bã giữa cảnh gian khổ hiện nay. 28Vì thế, tôi càng nôn nả cho anh về để anh em vui thỏa gặp mặt anh; do đó tôi cũng bớt băn khoăn. 29 Anh em hãy nghênh đón anh với niềm hân hoan nồng nhiệt trong Chúa. Hãy tôn trọng những người như thế, vì anh gần bỏ mạng trong khi phục vụ Chúa Cứu Thế. Anh đã liều mạng để bù lại những điều anh em không làm được.