12

Chỉ dâng lễ vật tại Đền thờ

1Đây là các luật lệ, mệnh lệnh áp dụng vĩnh viễn trong lãnh thổ Chúa Hằng Hữu — Thượng Đế của các tổ tiên - cho đồng bào chiếm hữu. 2Phải phá hủy tất cả những nơi thờ cúng của các dân bản xứ đang sống trong lãnh thổ đồng bào sắp chiếm hữu, dù là trên núi cao, trên các đồi hay dưới cây xanh. 3Phải đập phá các bàn thờ, nghiền nát các trụ thờ, đốt sạch các lùm cây, hạ các tượng thần chạm trổ tỉ mỉ. Như vậy, danh tính của các thần ấy bị xóa bỏ khỏi các nơi đó. 4,5Chỉ được dâng lễ vật cho Chúa Hằng Hữu tại Đền thờ của Ngài, là nơi duy nhất Ngài sẽ chọn trong lãnh thổ của một đại tộc. Không được làm như các dân tộc kia là thờ cúng khắp nơi. 6Phải đến Đền thờ để dâng các lễ thiêu, các sinh tế, một phần mười hiến dâng, lễ vật dâng theo lối nâng tay dâng lên, lễ vật thệ nguyện, lễ vật tình nguyện, cừu và bò sinh đầu lòng. 7Tại đó, mọi người sẽ cùng gia quyến mình ăn trước mặt Chúa, lòng hân hoan vì Ngài cho công việc mình được tấn phát, thịnh vượng. 8,9Ngày nay, ai nấy đều làm những việc mình cho là phải, nhưng khi vào đất hứa rồi, đồng bào không được hành động như vậy nữa. 10Khi đã sang sông Giô-đan, vào sống trong đất Chúa cho, được nghỉ ngơi, được an ninh vì không còn tranh chiến với quân thù nữa, 11đồng bào phải đến Đền thờ của Chúa Hằng Hữu - nơi Chúa chọn cho danh Ngài - để dâng các lễ thiêu, các sinh tế, một phần mười, lễ vật nâng tay dâng lên, lễ vật thề nguyện. 12Vợ chồng, con cái, tôi tớ, mọi người sẽ hân hoan trước mặt Chúa Hằng Hữu; cả người Lê-vi ở chung trong thành với đồng bào sẽ cùng dự, vì họ sẽ không có một phần đất riêng như các đại tộc khác. 13Vậy, đồng bào sẽ không được dâng lễ thiêu bất cứ nơi nào, 14nhưng chỉ dâng tại nơi Chúa chọn. Nơi này sẽ ở trong lãnh thổ của một đại tộc và chính tại nơi ấy đồng bào sẽ làm theo mọi điều tôi sắp truyền đây.
15Tuy nhiên, đối với thú vật làm thịt để ăn, đồng bào có thể giết bất cứ nơi nào như đồng bào giết hươu, giết nai ngày nay vậy. Đồng bào có thể ăn thịt tùy thích, vì Chúa cho đồng bào không thiếu gì. Cả người không tinh sạch cũng được phép ăn. 16Nhưng phải nhớ không được ăn huyết. Phải đổ huyết xuống đất như đổ nước vậy.
17Còn đối với các lễ vật đem dâng lên, đồng bào không được ăn ở nhà, dù đó là một phần mười của ngũ cốc, rượu, dầu; hay cừu, bò sinh đầu lòng; hay lễ vật thệ nguyện, tình nguyện, hay bất cứ một lễ vật nào khác. 18Đồng bào chỉ được ăn các lễ vật này trước mặt Chúa, tại nơi Ngài sẽ chọn, chung với con cái, tôi tớ mình và người Lê-vi ở trong thành. Mọi người đều hân hoan trước mặt Chúa Hằng Hữu vì kết quả của công việc mình. 19Nhớ không được bỏ quên người Lê-vi.
20Khi Chúa Hằng Hữu mở mang bờ cõi lãnh thổ Y-sơ-ra-ên như Ngài đã hứa, đồng bào sẽ tha hồ ăn thịt theo sở thích. 21,22Và nếu nơi Chúa chọn làm Đền thờ xa quá, đồng bào được phép giết bò, cừu để ăn tại nhà cũng như ngày nay đồng bào giết hươu, giết nai để ăn thịt. Người không tinh sạch cũng được phép ăn. 23Tuy nhiên, tuyệt đối không được ăn huyết, vì huyết là sự sống của sinh vật, và không ai được ăn sự sống của sinh vật chung với thịt của nó. 24,25Phải đổ huyết xuống đất như đổ nước vậy, đừng ăn. Kiêng cử huyết là một điều chính đáng dưới mắt Chúa, và nhờ vậy đồng bào và con cháu mình sẽ được may mắn.
26,27Riêng các sinh vật đem dâng lên cũng như các lễ vật thệ nguyện và sinh lễ thiêu, phải đem đến Đền thờ và dâng trên bàn thờ của Chúa Hằng Hữu. Huyết của các sinh vật này sẽ được đổ trên bàn thờ, còn thịt đồng bào được ăn.
28Phải thận trọng thi hành mọi điều tôi truyền cho đồng bào đây. Nếu đồng bào hành động chính đáng dưới mắt Chúa, đồng bào và con cháu mình sẽ được thịnh vượng mãi mãi.
29Khi Chúa Hằng Hữu đã diệt các dân tộc kia, cho đồng bào chiếm đất rồi, 30phải coi chừng, không được bắt chước các dân tộc ấy. Đừng hỏi: 'Các dân này thờ thần như thế nào?' Để rồi làm theo họ. 31Không được thờ Chúa Hằng Hữu, Thượng Đế mình như cách các dân tộc ấy thờ thần của họ, vì họ làm tất cả những điều Chúa ghê tởm, như thiêu sống con trai con gái mình để tế thần. 32Phải thận trọng tuân giữ các điều này đúng như tôi truyền lại, không được thêm bớt gì cả.