28

Phước lành

1,2Nếu đồng bào triệt để tuân hành mọi giới luật của Chúa Hằng Hữu tôi truyền lại hôm nay, Ngài sẽ làm cho Y-sơ-ra-ên thành một quốc gia hùng cường hơn mọi quốc gia khác, và cho đồng bào hưởng nhiều phước lành:
3Phước lành trong thành thị, phước lành ngoài đồng ruộng.
4Phước lành trên con cái hậu tự, phước lành trong việc trồng trọt, chăn nuôi.
5Giỏ đầy trái, thùng đầy bột.
6Phước lành khi đồng bào đi ra cũng như lúc đi vào. 7Chúa sẽ đánh bại quân thù trước mặt đồng bào. Họ cùng nhau kéo ra đánh đồng bào, nhưng rồi tán loạn tẩu thoát.
8Chúa sẽ làm cho vựa lẫm đồng bào tràn đầy, mọi công việc đều thịnh vượng khi đồng bào sống trong đất Ngài cho. 9Chúa sẽ làm cho đồng bào thành dân thánh của Ngài như Ngài đã hứa, nếu đồng bào tuân giữ giới lệnh và đi trong đường lối Ngài. 10Mọi dân tộc trên hoàn cầu sẽ nhận biết Y-sơ-ra-ên và sẽ kính nể đồng bào vì đồng bào mang danh Chúa Hằng Hữu. 11Chúa sẽ cho đồng bào thịnh vượng trong đất Ngài ban, kể cả con cháu đông đảo, súc vật đầy đàn, mùa màng phong phú, như Ngài đã hứa với tổ tiên ta.
12Chúa sẽ mở cửa kho tàng kỳ diệu trên trời cho đồng bào, mưa sẽ rơi đúng mùa, mọi việc đồng bào làm đều thành công mỹ mãn. Đồng bào sẽ cho các nước khác vay, nhưng Y-sơ-ra-ên không mượn của ai. 13,14Vậy, nếu đồng bào vâng theo các giới lệnh của Chúa Hằng Hữu do tôi truyền lại hôm nay, nghiêm chỉnh thi hành các lệnh này, không đi thờ cúng các thần khác, Chúa sẽ cho đồng bào đứng đầu chứ không đứng cuối, đồng bào sẽ luôn luôn thăng tiến chứ không suy đồi.

Nguyền rủa

15Nhưng nếu đồng bào không vâng lời Chúa Hằng Hữu, không tuân giữ các giới lệnh tôi truyền hôm nay, đồng bào phải hứng chịu các lời nguyền rủa sau đây:
16Nguyền rủa trong thành thị, nguyền rủa ngoài đồng ruộng.
17Nguyền rủa trên bánh, trái.
18Nguyền rủa trên con cái hậu tự, trên việc trồng trọt, chăn nuôi.
19Nguyền rủa khi đồng bào đi ra cũng như lúc đi vào. 20Chính Chúa sẽ nguyền rủa đồng bào. Đồng bào sẽ hoang mang, thất bại trong mọi công việc mình làm, cho đến ngày bị tiêu diệt vì tội ác đã phạm khi từ bỏ Ngài. 21Chúa sẽ làm cho đồng bào mắc bệnh dịch cho đến lúc bị tiêu diệt hết, không còn ai sống trên đất Ngài cho nữa. 22Chúa sẽ hành hại đồng bào bằng các bệnh: lao, sốt, phù thũng; và các thiên tai: nóng gắt, hạn hán; cây cỏ phải chết vì khô héo, vì nấm mốc. Tất cả những tai nạn này sẽ theo đuổi đồng bào cho đến khi đồng bào bị diệt sạch. 23Đối với đồng bào, trời sẽ trở nên như đồng, đất trở nên như sắt. 24Thay vì mưa, Chúa sẽ cho bụi rơi xuống, cho đến lúc đồng bào bị hủy diệt.
25Chúa sẽ làm cho đồng bào bị quân thù đánh bại. Đồng bào cùng nhau ra trận, nhưng rồi chạy trốn tán loạn. Đồng bào sẽ bị các dân tộc khác ghê tởm. 26Xác chết của đồng bào sẽ bị chim rỉa thú ăn, chẳng còn ai để đuổi chúng đi. 27Chúa sẽ làm cho đồng bào bị ung nhọt Ai-cập, bướu, hoại huyết, ghẻ ngứa không cách nào chữa khỏi. 28Ngài cũng bắt đồng bào phải mang bệnh điên, mù, lãng trí. 29Ngay giữa trưa, đồng bào cũng đi quờ quạng như người mù trong đêm tối. Công việc đồng bào làm đều thất bại. Đồng bào sẽ bị áp bức, cướp giật thường xuyên mà không ai cứu giúp.
30Vợ hứa của đồng bào sẽ bị người khác lấy; đồng bào cất nhà mới nhưng không được ở; trồng nho nhưng không được ăn trái. 31Bò của đồng bào nuôi sẽ bị kẻ khác giết trước mặt mình, mà đồng bào không được ăn thịt; lừa sẽ bị cướp ngay trước mặt, người ta không bao giờ trả lại; cừu sẽ bị giao nạp cho quân thù, nhưng chẳng có ai giúp đỡ đồng bào. 32Con trai, con gái đồng bào sẽ bị người nước khác bắt đi ngay trước mắt mình, suốt ngày đồng bào chỉ mỏi mòn trông chờ con nhưng không làm gì được vì bất lực. 33Dân một nước xa lạ sẽ ăn hết mùa màng do công khó của đồng bào trồng trọt, suốt ngày đồng bào bị áp bức, chà đạp; 34đồng bào sẽ điên dại vì những điều trông thấy. 35Chúa sẽ làm cho đồng bào nổi ung nhọt từ đầu đến chân, không chữa khỏi được. 36,37Chúa sẽ đày đồng bào cùng với vua mình sang một nước xa lạ, tên của nước này đồng bào cũng như các tổ tiên chưa hề biết đến. Tại đấy, đồng bào sẽ thờ cúng các thần bằng đá, bằng gỗ. Đồng bào sẽ trở thành trò cười, tục ngữ và là giống dân ghê tởm giữa các dân tộc khác.
38Đồng bào sẽ gieo giống thật nhiều nhưng gặt thật ít, vì châu chấu sẽ ăn hết mùa màng. 39Đồng bào sẽ trồng tỉa vườn nho nhưng không có nho ăn, rượu uống, vì sâu sẽ ăn hết. 40Mặc dù đồng bào có cây ô liu khắp nơi trong lãnh thổ mình nhưng không có dầu ô liu để xức, vì trái cây đã héo rụng cả. 41Đồng bào sinh con đẻ cái nhưng sẽ không có con ở với mình, vì chúng nó bị bắt đi làm nô lệ. 42Châu chấu sẽ cắn phá cây cối, mùa màng. 43Người ngoại kiều sống trong nước sẽ được tôn trọng, còn chính đồng bào sẽ trở nên hèn hạ; 44họ sẽ cho đồng bào vay chứ đồng bào đâu có cho ai vay được; họ đứng đầu, đồng bào đứng chót.
45Những lời nguyền rủa trên sẽ theo đuổi và bắt kịp đồng bào, cho đến khi đồng bào bị tuyệt diệt vì không vâng lời Chúa, không tuân theo giới lệnh của Ngài. 46Những lời nguyền rủa này sẽ đổ trên đồng bào và con cháu đồng bào mãi mãi, đó là một điềm dữ, một điều kinh khiếp hãi hùng.
47Khi được thịnh vượng, đồng bào không hết lòng phục vụ Chúa Hằng Hữu, 48cho nên Ngài sẽ bắt đồng bào phục dịch quân thù trong cảnh đói khát, trần truồng, thiếu thốn đủ mọi phương diện: Ngài tra ách bằng sắt vào cổ đồng bào cho đến ngày đồng bào bị tiêu diệt. 49Chúa sẽ dẫn một dân tộc từ nơi xa xôi đến đánh đồng bào đột ngột như phượng hoàng tấn công. Họ nói một thứ tiếng đồng bào không hiểu. 50vẻ mặt họ hung dữ, họ không trọng người già, không quý người trẻ. 51Họ sẽ ăn hết súc vật, mùa màng của đồng bào, chẳng để lại cho đồng bào gì cả, dù là ngũ cốc, rượu, dầu hay bò, cừu. 52Họ sẽ vây hãm các thành, phá vỡ các tường thành cao và kiên cố, là những tường thành đồng bào từng tin tưởng. 53Trong cảnh bị vây hãm quẫn bách, có người phải ăn cả thịt con mình. 54,55Một người đàn ông dù mềm mỏng, tế nhị nhất cũng trở nên bủn xỉn, keo cú với anh em, vợ con còn sống sót. Trong cảnh bị vây hãm đói khổ, người ấy không muốn chia sẻ thức ăn mình có, đó là thịt của con mình. 56,57Một người đàn bà dù mềm mỏng, tế nhị đến nỗi không dám dẫm chân lên đất, lúc ấy cũng phải từ chối, không chia thức ăn của mình cho chồng con, giấu kín đứa con mới sinh và cái nhau để ăn một mình, vì quân thù vây thành quẫn bách quá.
58Nếu đồng bào không tuân theo mọi luật lệ chép trong sách này, không kính sợ uy danh vinh hiển của Chúa Hằng Hữu, Thượng Đế của đồng bào, 59Ngài sẽ cho đồng bào và con cháu đồng bào gặp những tai họa, bệnh hoạn nặng nề và dai dẳng. 60Chúa cũng để đồng bào mắc những bệnh người Ai-cập phải chịu trước kia là những bệnh đồng bào rất sợ và không ai chạy chữa gì nổi. 61Chúa còn bắt đồng bào mang mọi thứ bệnh không được ghi trong sách này, cho đến ngày đồng bào bị tiêu diệt. 62Dù đồng bào vốn đông như sao trời, chỉ một ít người còn sống sót, vì đồng bào không vâng lời Chúa. 63Chúa đã vui lòng làm cho đồng bào gia tăng dân số và thịnh vượng thế nào, lúc ấy Ngài cũng vui lòng tàn phá, tiêu diệt đồng bào thế ấy, và đồng bào sẽ bị trừ tiệt khỏi đất mình đang chiếm hữu.
64Chúa sẽ phân tán đồng bào khắp nơi trên mặt đất, cho sống với những dân tộc khác. Tại những nơi ấy, đồng bào sẽ thờ cúng các thần khác, những thần bằng gỗ, bằng đá trước kia đồng bào và các tổ tiên chưa hề biết. 65Tại những nước ấy, đồng bào không được yên nghỉ, nhưng Chúa sẽ cho đồng bào trái tim run rẩy, đôi mắt mờ lòa, tinh thần suy nhược; 66mạng sống không được bảo toàn, đêm ngày phập phồng lo sợ. 67Buổi sáng, đồng bào sẽ nói: 'Ước gì đêm đến!' buổi tối lại nói: 'Ước gì trời sáng!' vì lòng đầy lo sợ, vì những điều mắt mình chứng kiến. 68Rồi, Chúa sẽ chở đồng bào trở lại Ai-cập bằng tàu bè, một chuyến đi tôi đã bảo đồng bào chẳng bao giờ nên đi. Tại Ai-cập, đồng bào sẽ bán mình cho kẻ thù làm nô lệ, nhưng chẳng ai mua."