2

Tội lỗi của người Do-thái

1Thưa anh em, khi lên án người khác điều gì, anh em cũng tự lên án, vì đã lên án họ mà cũng hành động như họ. Vậy anh em chẳng có lý do chạy tội. 2Chúng ta đều biết Thượng Đế căn cứ vào sự thật để xét xử những kẻ giả dối ấy. 3Đã lên án người, lại phạm luật như người, liệu anh em có khỏi bị Thượng Đế lên án không? 4Hay anh em coi thường lòng nhân từ, khoan dung, nhẫn nại vô biên của Chúa, đến nỗi không nhận thấy Ngài nhân từ vì chờ đợi anh em hối cải?
5Ngoan cố, không hối cải là tự dồn chứa hình phạt khủng khiếp cho mình trong ngày đoán phạt của Thượng Đế, khi Ngài dùng công lý xét xử loài người. 6Chúa sẽ thưởng phạt tùy theo công việc mỗi người. 7Người nào bền lòng vâng phục Chúa, tìm kiếm vinh quang, danh dự và những giá trị vĩnh cửu, sẽ được sự sống đời đời. 8Còn người nào vị kỷ, chối bỏ chân lý, đi theo đường gian tà, sẽ bị hình phạt; Thượng Đế sẽ trút cơn giận của Ngài trên họ. 9Tai ương, thống khổ sẽ giáng trên mọi kẻ làm ác, dù người Do-thái hay nước ngoài. 10Nhưng vinh quang, danh dự, bình an dành sẵn cho người vâng phục Thượng Đế, không phân biệt chủng tộc 11vì Thượng Đế không thiên vị ai.

Luật pháp Mai-sen không cứu được người Do-thái

12Người nước ngoài phạm tội khi chưa biết luật pháp Mai-sen, sẽ bị hình phạt, nhưng không chiếu theo luật ấy. Người Do-thái biết luật pháp, khi phạm tội sẽ bị xét xử theo luật pháp.
13Vì không phải người biết luật pháp được kể là công chính, nhưng người vâng giữ luật pháp. 14Khi người nước ngoài không có luật pháp, theo bản tính làm những điều luật pháp đòi hỏi, hành động theo bản tính là luật pháp của họ. 15Việc này chứng tỏ các nguyên tắc luật pháp đã được ghi vào lòng họ; lương tâm cũng làm chứng khi lên tiếng buộc tội hay biện hộ. 16Theo Phúc âm tôi truyền giảng, đến ngày Thượng Đế đã định, Chúa Cứu Thế Giê-xu sẽ xét xử mọi tư tưởng, hành động kín đáo của loài người.
17Anh em tự hào là người Do-thái, ỷ lại luật pháp Mai-sen, khoe mình là dân Thượng Đế. 18Anh em tự phụ vì biết được ý muốn Ngài, biết phân biệt phải quấy nhờ học hỏi luật pháp. 19Anh em kiêu hãnh tự nhận là người dẫn đường kẻ mù, ánh sáng cho người đi trong đêm tối, 20là giáo sư người thất học và trẻ con, vì anh em thông thạo luật pháp, tinh hoa của trí thức và chân lý. 21Do đó, anh em ưa dạy dỗ người khác, nhưng sao không tự sửa dạy? Anh em bảo người ta đừng trộm cắp, sao anh em còn trộm cắp? 22Anh em cấm kẻ khác ngoại tình, sao anh em vẫn ngoại tình? Anh em không cho thờ lạy thần tượng, sao anh em ăn trộm đồ thờ? 23Anh em tự hào hiểu biết luật pháp Thượng Đế, sao còn phạm luật để làm nhục danh Ngài? 24Thật đúng như lời Thánh kinh: “Vì tội người Do-thái các ngươi mà danh Thượng Đế bị xúc phạm giữa các dân tộc.”

Lễ cắt bì không cứu rỗi được

25Nếu anh em tôn trọng luật pháp, thì chịu cắt bì mới có ý nghĩa; nếu phạm luật, chịu cắt bì cũng như không. 26Nếu người không chịu cắt bì vâng giữ luật pháp, lẽ nào Thượng Đế chẳng xem họ như đã chịu cắt bì? 27Và chính họ — những người thực sự không chịu cắt bì nhưng biết tôn trọng luật pháp — sẽ lên án anh em là những người chịu cắt bì và có luật pháp hẳn hoi, nhưng không chịu vâng giữ.
28Người chỉ có hình thức Do-thái không phải là Do-thái thật; lễ cắt bì chỉ theo nghi thức bên ngoài không phải lễ cắt bì chân chính. 29Người Do-thái thật phải có tâm hồn Do-thái cũng như lễ cắt bì thật là sự đổi mới tâm hồn do Thánh Linh, không phải chỉ theo lễ nghi, luật pháp. Người như thế sẽ được chính Thượng Đế khen ngợi, không phải loài người.