36

Lòng ác của loài người và lòng nhân từ của Đức Chúa Trời

Thơ Đa-vít, tôi tớ của Đức Giê-hô-va, làm. Cho thầy nhạc chánh
1 Sự vi phạm của kẻ ác nói trong lòng tôi rằng:
 Chẳng có sự kính sợ Đức Chúa Trời ở trước mắt nó.
2 Vì nó tự khoe mình
 Rằng tội ác mình sẽ chẳng lộ ra, và sẽ không bị ghét.
3 Các lời miệng nó là gian ác và dối gạt;
 Nó đã thôi ở khôn ngoan, và bỏ làm lành.
4 Nó toan ác tại trên giường nó;
 Nó đứng trên con đường chẳng thiện,
 Nó cũng không gớm ghiếc sự dữ.

5 Hỡi Đức Giê-hô-va, sự nhân từ Ngài ở trên các từng trời;
 Sự thành tín Ngài đến tận các mây.
6 Sự công bình Chúa giống như núi Đức Chúa Trời;
 Sự đoán xét Chúa khác nào vực rất sâu.
 Hỡi Đức Giê-hô-va, Ngài bảo tồn loài người và thú vật.
7 Hỡi Đức Chúa Trời sự nhân từ Chúa quí biết bao!
 Con cái loài người nương náu mình dưới bóng cánh của Chúa.
8 Họ nhờ sự dư dật của nhà Chúa mà được thỏa nguyện;
 Chúa sẽ cho họ uống nước sông phước lạc của Chúa.
9 Vì nguồn sự sống ở nơi Chúa;
 Trong ánh sáng Chúa chúng tôi thấy sự sáng.
10 Cầu Chúa cứ làm ơn cho những người biết Chúa,
 Và ban sự công bình Chúa cho mọi người có lòng ngay thẳng,
11 Xin chớ để chân kẻ kiêu ngạo theo kịp tôi,
 Cũng đừng cho tay kẻ ác xô đuổi tôi xa.
12 Tại nơi ấy kẻ làm ác sa ngã;
 Chúng nó bị xô nhào, không thể chỗi dậy được.