2

1Tôi nhìn lên thấy một người cầm thước dây trong tay. 2Tôi hỏi người ấy: "Ông đi đâu đấy?" Đáp: "Đi đo chiều dài và chiều ngang của thành Giê-ru-sa-lem."
3Thiên sứ đang nói chuyện với tôi, đi tới gặp một thiên sứ khác. Thiên sứ kia cũng tiến lên, 4bảo: "Chạy đi nói với người trẻ tuổi ấy như sau: Giê-ru-sa-lem sẽ như làng mạc không có thành bao bọc, vì số dân và súc vật đông quá, không chứa hết. 5Nhưng Chúa Hằng Hữu sẽ là một bức tường lửa bao bọc Giê-ru-sa-lem, Ngài là vinh quang của thành. 6,7Chúa Hằng Hữu giục giã những người ở miền bắc bỏ Ba-by-luân, trốn về Si-ôn. Vì Ngài đã phân tán họ đi khắp bốn phương."
8Đây là lời Chúa Hằng Hữu phán: "Rồi đây, tới lúc vinh quang, Ngài sai Ta đến các nước vẫn cướp bóc các ngươi. Ai động đến các ngươi, tức động đến con ngươi mắt Ngài. 9Ta sẽ ra tay trừng trị các nước ấy. Hàng tôi tớ sẽ đứng lên bóc lột chủ. Lúc ấy, các ngươi sẽ biết chính Chúa Hằng Hữu đã sai Ta. 10Con gái Si-ôn ơi, ca hát vui mừng đi! Vì Ta đến, ở giữa các ngươi. 11Ngày ấy, nhiều quốc gia sẽ trở về với Chúa Hằng Hữu, và họ cũng được làm dân Ta. Ta sẽ ở giữa các ngươi, và các ngươi sẽ biết chính Chúa Hằng Hữu sai Ta đến. 12Giu-đa sẽ là phần cơ nghiệp của Chúa Hằng Hữu trong đất thánh, vì một lần nữa, Ngài chọn Giê-ru-sa-lem." 13Mọi người phải giữ im lặng trước mặt Chúa Hằng Hữu! Ngài đang từ nhà thánh đi lên.