3

Samuel’s First Prophecy

1Now the boy Samuel ministered to the Lord before Eli. And the word of the Lord was rare in those days; there was no widespread revelation. 2And it came to pass at that time, while Eli was lying down in his place, and when his eyes had begun to grow so dim that he could not see, 3and before the lamp of God went out in the tabernacle of the Lord where the ark of God was, and while Samuel was lying down, 4that the Lord called Samuel. And he answered, “Here I am!” 5So he ran to Eli and said, “Here I am, for you called me.”
 And he said, “I did not call; lie down again.” And he went and lay down.
6Then the Lord called yet again, “Samuel!”
 So Samuel arose and went to Eli, and said, “Here I am, for you called me.” He answered, “I did not call, my son; lie down again.”
7(Now Samuel did not yet know the Lord, nor was the word of the Lord yet revealed to him.)
8And the Lord called Samuel again the third time. So he arose and went to Eli, and said, “Here I am, for you did call me.”
 Then Eli perceived that the Lord had called the boy.
9Therefore Eli said to Samuel, “Go, lie down; and it shall be, if He calls you, that you must say, ‘Speak, Lord, for Your servant hears.’ ” So Samuel went and lay down in his place.
10Now the Lord came and stood and called as at other times, “Samuel! Samuel!”
 And Samuel answered, “Speak, for Your servant hears.”
11Then the Lord said to Samuel: “Behold, I will do something in Israel at which both ears of everyone who hears it will tingle. 12In that day I will perform against Eli all that I have spoken concerning his house, from beginning to end. 13For I have told him that I will judge his house forever for the iniquity which he knows, because his sons made themselves vile, and he did not restrain them. 14And therefore I have sworn to the house of Eli that the iniquity of Eli’s house shall not be atoned for by sacrifice or offering forever.”
15So Samuel lay down until morning, and opened the doors of the house of the Lord. And Samuel was afraid to tell Eli the vision. 16Then Eli called Samuel and said, “Samuel, my son!”
 He answered, “Here I am.”
17And he said, “What is the word that the Lord spoke to you? Please do not hide it from me. God do so to you, and more also, if you hide anything from me of all the things that He said to you.” 18Then Samuel told him everything, and hid nothing from him. And he said, “It is the Lord. Let Him do what seems good to Him.”
19So Samuel grew, and the Lord was with him and let none of his words fall to the ground. 20And all Israel from Dan to Beersheba knew that Samuel had been established as a prophet of the Lord. 21Then the Lord appeared again in Shiloh. For the Lord revealed Himself to Samuel in Shiloh by the word of the Lord.

3

Đức Chúa Trời gọi Sa-mu-ên

1 Sa-mu-ên thơ ấu phục sự Đức Giê-hô-va tại trước mặt Hê-li. Trong lúc đó, lời của Đức Giê-hô-va lấy làm hiếm hoi, và những sự hiện thấy chẳng năng có. 2 Vả, bấy giờ Hê-li khởi làng mắt, chẳng thấy rõ. Có ngày kia, người đương nằm tại chỗ mình quen nằm, 3 đèn của Đức Chúa Trời chưa tắt, Sa-mu-ên nằm ngủ trong đền thờ của Đức Giê-hô-va, là nơi có cái hòm thánh. 4 Bấy giờ, Đức Giê-hô-va gọi Sa-mu-ên; người thưa rằng: Có tôi đây! 5 Đoạn, người chạy đến gần Hê-li, mà rằng: Có tôi đây, vì ông có kêu tôi. Hê-li đáp: Ta không kêu, hãy ngủ lại đi. Rồi người đi ngủ lại. 6 Đức Giê-hô-va lại gọi nữa rằng: Hỡi Sa-mu-ên! Sa-mu-ên chỗi dậy, đi đến cùng Hê-li, mà rằng: Có tôi đây, vì ông đã kêu tôi. Người đáp: Hỡi con, ta không kêu, hãy đi ngủ lại đi. 7 Vả, Sa-mu-ên chưa biết Đức Giê-hô-va; lời Đức Giê-hô-va chưa được bày tỏ ra cho người. 8 Đức Giê-hô-va lại gọi Sa-mu-ên lần thứ ba; người chỗi dậy, đi đến gần Hê-li, mà rằng: Có tôi đây, vì ông đã kêu tôi. Bấy giờ, Hê-li hiểu rằng Đức Giê-hô-va gọi đứa trẻ. 9 Người nói cùng Sa-mu-ên rằng: Hãy đi ngủ đi, và nếu có ai gọi con, con hãy nói: Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy phán, kẻ tôi tớ Ngài đương nghe! Vậy, Sa-mu-ên đi nằm tại chỗ mình. 10 Đức Giê-hô-va đến đứng tại đó, gọi như các lần trước: Hỡi Sa-mu-ên! Hỡi Sa-mu-ên! Sa-mu-ên thưa: Xin hãy phán, kẻ tôi tớ Ngài đương nghe!
11 Đức Giê-hô-va phán cùng Sa-mu-ên rằng: Nầy ta sẽ làm ra trong Y-sơ-ra-ên một sự, phàm ai nghe đến, lỗ tai phải bắt lùng bùng. 12 Bấy giờ, ta sẽ làm ứng nghiệm nơi Hê-li các lời hăm dọa ta đã phán về nhà người: ta sẽ khởi sự và làm cho hoàn thành. 13 Ta có báo trước rằng ta sẽ đoán xét nhà người đời đời, vì người đã biết tánh nết quái gở của các con trai mình, mà không cấm. 14 Bởi cớ đó, ta thề cùng nhà Hê-li rằng tội phạm của nhà ấy sẽ chẳng hề chuộc được, hoặc bởi hi sinh hay là bởi của lễ chay.
15 Sa-mu-ên nằm ngủ cho đến sáng, đoạn mở các cửa đền của Đức Giê-hô-va. Người sợ không dám thuật sự hiện thấy nầy cho Hê-li. 16 Nhưng Hê-li gọi Sa-mu-ên mà rằng: Sa-mu-ên, hỡi con! Người thưa: Có tôi đây. 17 Hê-li nói: Đức Giê-hô-va có phán cùng con lời gì? Xin con đừng giấu chi cùng ta hết. Nếu con giấu ta một thứ chi trong mọi điều Đức Giê-hô-va đã phán cùng con, nguyện Đức Chúa Trời phạt con nặng nề. 18 Sa-mu-ên bèn thuật lại hết, chẳng giấu gì với người. Hê-li đáp rằng: Ấy là Đức Giê-hô-va, nguyện Ngài làm điều đẹp ý Ngài!
19 Sa-mu-ên trở nên khôn lớn, Đức Giê-hô-va ở cùng người: Ngài chẳng để một lời nào của người ra hư. 20 Từ Đan cho đến Bê-e-Sê-ba, cả Y-sơ-ra-ên đều biết rằng Sa-mu-ên được lập làm tiên tri của Đức Giê-hô-va. 21 Đức Giê-hô-va cứ hiện ra tại Si-lô, vì ấy tại Si-lô mà Đức Giê-hô-va hiện ra cùng Sa-mu-ên, khiến cho người biết lời của Ngài.