4

Jonah’s Anger and God’s Kindness

1But it displeased Jonah exceedingly, and he became angry. 2So he prayed to the Lord, and said, “Ah, Lord, was not this what I said when I was still in my country? Therefore I fled previously to Tarshish; for I know that You are a gracious and merciful God, slow to anger and abundant in lovingkindness, One who relents from doing harm. 3Therefore now, O Lord, please take my life from me, for it is better for me to die than to live!”
4Then the Lord said, “Is it right for you to be angry?”
5So Jonah went out of the city and sat on the east side of the city. There he made himself a shelter and sat under it in the shade, till he might see what would become of the city. 6And the Lord God prepared a plant and made it come up over Jonah, that it might be shade for his head to deliver him from his misery. So Jonah was very grateful for the plant. 7But as morning dawned the next day God prepared a worm, and it so damaged the plant that it withered. 8And it happened, when the sun arose, that God prepared a vehement east wind; and the sun beat on Jonah’s head, so that he grew faint. Then he wished death for himself, and said, It is better for me to die than to live.”
9Then God said to Jonah, “Is it right for you to be angry about the plant?”
 And he said, “It is right for me to be angry, even to death!”
10But the Lord said, “You have had pity on the plant for which you have not labored, nor made it grow, which came up in a night and perished in a night. 11And should I not pity Nineveh, that great city, in which are more than one hundred and twenty thousand persons who cannot discern between their right hand and their left—and much livestock?”

4

Giô-na Giận CHÚA

1Bấy giờ Giô-na rất bất mãn, và ông rất giận. 2Ông cầu nguyện với CHÚA rằng, “Lạy CHÚA, đây chẳng phải là điều con đã nói trước, khi con còn ở trong nước của con sao? Ðó là lý do tại sao con đã vội vàng bỏ trốn qua Tạt-si, vì con biết Ngài là Ðức Chúa Trời nhân từ, thương xót, chậm giận, và giàu tình thương. Ngài là Ðấng hay đổi ý về việc giáng họa. 3Vì vậy bây giờ, CHÚA ôi, xin Ngài cất lấy mạng sống của con, vì đối với con chết còn hơn sống!”
4CHÚA phán với ông, “Ngươi giận có nên không?”
5Sau đó, Giô-na đi ra khỏi thành và ngồi ở một nơi, về hướng đông của thành. Tại đó, ông cất cho ông một cái chòi, rồi vào ngồi dưới bóng mát của chòi ấy, để chờ xem điều gì sẽ xảy đến cho thành.
6Khi ấy CHÚA đã chuẩn bị sẵn một dây dưa, khiến nó bò lên chòi phía trên đầu Giô-na, để làm bóng mát che đầu ông, giúp ông đỡ vất vả vì nóng nực. Giô-na rất hài lòng về dây dưa ấy. 7Nhưng hôm sau, khi vừa mới hừng đông, Ðức Chúa Trời đã chuẩn bị sẵn một con sâu, khiến nó đến cắn đứt dây dưa, làm dây dưa ấy héo đi. 8Ðến khi mặt trời lên cao, Ðức Chúa Trời lại chuẩn bị sẵn một cơn gió nóng từ hướng đông thổi tới, đồng thời mặt trời giọi xuống trên đầu Giô-na khiến ông gần ngất xỉu. Ông cầu nguyện xin chết rằng, “Con thà chết còn hơn sống!” 9Bấy giờ Ðức Chúa Trời phán với ông, “Ngươi nổi giận vì cớ dây dưa ấy có đúng không?” Ông đáp, “Con tức muốn chết được.”
10CHÚA phán, “Ngươi tiếc một dây dưa mà ngươi không hề khó nhọc vì nó và cũng chẳng làm nó lớn lên; mới đêm nào nó mọc lên, và một đêm kia nó đã chết. 11Còn Ta, chẳng lẽ Ta không tiếc Ni-ni-ve, một thành lớn có hơn một trăm hai mươi ngàn người không biết phân biệt phải trái và rất nhiều súc vật trong đó hay sao?”