27

1 Đến sáng mai, các thầy tế lễ cả và các trưởng lão trong dân hội nghị nghịch cùng Đức Chúa Jêsus để giết Ngài. 2 Khi đã trói Ngài rồi, họ đem nộp cho Phi-lát, là quan tổng đốc.

Giu-đa chết

(Cong 1:18,19)

3 Khi ấy, Giu-đa, là kẻ đã phản Ngài, thấy Ngài bị án, thì ăn năn, bèn đem ba chục miếng bạc trả cho các thầy tế lễ cả và các trưởng lão, 4 mà nói rằng: Tôi đã phạm tội vì nộp huyết vô tội! Song họ đáp rằng: Sự đó can gì đến chúng ta? Mặc kệ ngươi. 5 Giu-đa bèn ném bạc vào đền thờ, liền trở ra, đi thắt cổ. 6 Nhưng các thầy tế lễ cả lượm bạc và nói rằng: Không có phép để bạc nầy trong kho thánh, vì là giá của huyết. 7 Rồi họ bàn với nhau dùng bạc đó mua ruộng của kẻ làm đồ gốm để chôn những khách lạ. 8 Nhân đó, ruộng ấy đến nay còn gọi là “ruộng huyết.” 9 Bấy giờ được ứng nghiệm lời đấng tiên tri Giê-rê-mi đã nói rằng: Họ lấy ba chục bạc, là giá của Đấng đã bị định bởi con cái Y-sơ-ra-ên, 10 và đưa bạc ấy mà mua ruộng của kẻ làm đồ gốm y như lời Chúa đã truyền cho ta.

Đức Chúa Jêsus trước mặt Phi-lát

(Mac 15:2-5; Lu 23:3-5; Gi 18:33-38)

11 Đức Chúa Jêsus đứng trước quan tổng đốc, quan hỏi rằng: Có phải ngươi là Vua của dân Giu-đa không? Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Thật như lời. 12 Trong lúc các thầy tế lễ cả và các trưởng lão kiện Ngài, Ngài không đối đáp gì hết. 13 Phi-lát bèn nói cùng Ngài rằng: Họ có nhiều điều làm chứng kiện ngươi, ngươi há không nghe đến sao? 14 Song Đức Chúa Jêsus không đáp lại một lời gì, đến nỗi làm cho quan tổng đốc lấy làm lạ lắm.
15 Phàm đến ngày lễ Vượt qua, quan tổng đốc thường có lệ tha một tên tù tùy ý dân muốn. 16 Đang lúc ấy, có một tên phạm nổi tiếng, tên là Ba-ra-ba. 17 Khi chúng đã nhóm lại, thì Phi-lát hỏi rằng: Các ngươi muốn ta tha người nào, Ba-ra-ba hay là Jêsus gọi là Christ? 18 Vì quan ấy biết bởi lòng ghen ghét nên chúng đã nộp Ngài. --- 19 Quan tổng đốc đương ngồi trên tòa án, vợ người sai thưa cùng người rằng: Đừng làm gì đến người công bình đó; vì hôm nay tôi đã bởi cớ người mà đau đớn nhiều trong chiêm bao. --- 20 Song các thầy tế lễ cả và các trưởng lão dỗ chúng hãy xin tha Ba-ra-ba và giết Đức Chúa Jêsus. 21 Quan tổng đốc cất tiếng hỏi rằng: Trong hai người nầy, các ngươi muốn ta tha ai? Chúng thưa rằng: Ba-ra-ba. 22 Phi-lát nói rằng: Vậy, còn Jêsus gọi là Christ, thì ta sẽ xử thế nào? Chúng đều trả lời rằng: Đóng đinh nó trên cây thập tự! 23 Quan hỏi: Song người nầy đã làm việc dữ gì? Chúng lại kêu la lớn hơn rằng: Đóng đinh nó trên cây thập tự! 24 Phi-lát thấy mình không thắng nổi chi hết, mà sự ồn ào càng thêm, thì lấy nước rửa tay trước mặt thiên hạ, mà nói rằng: Ta không có tội về huyết của người nầy; điều đó mặc kệ các ngươi. 25 Hết thảy dân chúng đều đáp rằng: Xin huyết người lại đổ trên chúng tôi và con cái chúng tôi! 26 Phi-lát bèn tha tên Ba-ra-ba cho chúng; và khiến đánh đòn Đức Chúa Jêsus, đoạn giao Ngài ra để đóng đinh trên cây thập tự.
27 Lính của quan tổng đốc bèn đem Đức Chúa Jêsus vào công đường, và nhóm cả cơ binh vây lấy Ngài. 28 Họ cởi áo Ngài ra, lấy áo điều mà khoác cho Ngài. 29 Đoạn, họ đương một cái mão gai mà đội trên đầu, và để một cây sậy trong tay hữu Ngài; rồi quì xuống trước mặt Ngài mà nhạo báng rằng: Lạy Vua của dân Giu-đa! 30 Họ nhổ trên Ngài và lấy cây sậy đánh đầu Ngài. 31 Khi đã nhạo báng Ngài rồi, thì họ cởi áo điều ra mà mặc áo của Ngài lại, rồi đem Ngài đi đóng đinh trên cây thập tự.

Đức Chúa Jêsus bị đóng đinh trên cây thập tự

(Mac 15:21-32; Lu 23:26-43; Gi 19:17-27)

32 Khi họ đi ra, gặp một người ở thành Sy-ren tên là Si-môn; thì bắt người vác cây thập tự của Đức Chúa Jêsus. 33 Đã đi tới một chỗ gọi là Gô-gô-tha, nghĩa là chỗ cái Sọ, 34 họ cho Ngài uống rượu trộn với mật đắng; song Ngài nếm, thì không chịu uống. 35 Họ đã đóng đinh Ngài trên cây thập tự rồi, thì bắt thăm mà chia nhau áo xống của Ngài. 36 Rồi họ ngồi đó mà canh giữ Ngài. 37 Phía trên đầu Ngài họ để cái bảng đề chữ, chỉ về án Ngài, rằng: Người nầy là Jêsus, Vua dân Giu-đa.
38 Cũng lúc đó, họ đóng đinh hai tên trộm cướp với Ngài, một tên ở cây thập tự bên hữu, một tên ở cây thập tự bên tả. 39 Những kẻ đi ngang qua đó chê cười Ngài, lắc đầu, 40 mà nói rằng: Ngươi là kẻ phá đền thờ và dựng lại trong ba ngày, hãy cứu lấy mình đi! Nếu ngươi là Con Đức Chúa Trời, hãy xuống khỏi cây thập tự! 41 Các thầy tế lễ cả, các thầy thông giáo và các trưởng lão cũng nhạo Ngài rằng: 42 Nó đã cứu kẻ khác mà cứu mình không được. Nếu phải Vua dân Y-sơ-ra-ên, bây giờ hãy xuống khỏi cây thập tự đi, thì chúng ta mới tin. 43 Nó nhờ cậy Đức Chúa Trời; nếu Đức Chúa Trời yêu nó thì bây giờ Ngài phải giải cứu cho, vì nó đã nói rằng: Ta là Con Đức Chúa Trời. 44 Hai tên trộm cướp bị đóng đinh trên cây thập tự với Ngài cũng nhiếc móc Ngài như vậy.
45 Từ giờ thứ sáu đến giờ thứ chín, khắp cả xứ đều tối tăm mù mịt. 46 Ước chừng giờ thứ chín, Đức Chúa Jêsus kêu tiếng lớn lên rằng: Ê-li, Ê-li, lam-ma-sa-bách-ta-ni? nghĩa là: Đức Chúa Trời tôi ơi! Đức Chúa Trời tôi ơi! Sao Ngài lìa bỏ tôi? 47 Có mấy người đứng đó, nghe kêu, thì nói rằng: Nó kêu Ê-li. 48 Liền có một người trong bọn họ chạy lấy một miếng bông đá, và thấm đầy giấm, để trên đầu cây sậy mà đưa cho Ngài uống. 49 Nhưng kẻ khác thì lại nói rằng: Hãy để vậy, coi thử có Ê-li đến giải cứu nó chăng. 50 Đức Chúa Jêsus lại kêu lên một tiếng lớn nữa, rồi trút linh hồn.
51 Và nầy, cái màn trong đền thờ bị xé ra làm hai từ trên chí dưới, đất thì rúng động, đá lớn bể ra, 52 mồ mả mở ra, và nhiều thây của các thánh qua đời được sống lại. 53 Sau khi Đức Chúa Jêsus đã sống lại, các thánh đó ra khỏi mồ mả, đi vào thành thánh, và hiện ra cho nhiều người thấy. 54 Thầy đội và những lính cùng với người canh giữ Đức Chúa Jêsus, thấy đất rúng động và những điều xảy đến, thì sợ hãi lắm, mà nói rằng: Thật người nầy là Con Đức Chúa Trời. 55 Vả, có nhiều người đàn bà đứng coi ở đàng xa, là người đã đi theo Đức Chúa Jêsus từ xứ Ga-li-lê để hầu việc Ngài. 56 Trong những đàn bà đó có Ma-ri Ma-đơ-len, Ma-ri, mẹ của Gia-cơ và Giô-sép, và mẹ hai con trai của Xê-bê-đê.

Sự chôn Chúa. – Lính canh mộ

(Mac 15:42-47; Lu 23:50-56; Gi 19:38-42)

57 Đến chiều tối, có một người giàu, ở thành A-ri-ma-thê, tên là Giô-sép, chính là một môn đồ của Đức Chúa Jêsus, 58 đến nơi Phi-lát mà xin xác Đức Chúa Jêsus. Phi-lát bèn truyền cho. 59 Giô-sép lấy xác Ngài bọc trong tấm vải liệm trắng, 60 và đưa để trong một cái huyệt mới mà người đã khiến đục cho mình trong hòn đá; đoạn, lăn một hòn đá lớn đến trước cửa mồ, rồi đi. 61 Có Ma-ri Ma-đơ-len và Ma-ri khác ở đó, ngồi đối ngang huyệt.
62 Đến ngày mai (là ngày sau ngày sắm sửa), các thầy tế lễ cả và người Pha-ri-si cùng nhau đến Phi-lát, 63 mà nói rằng: Thưa chúa, chúng tôi nhớ người gian dối nầy, khi còn sống, có nói rằng: Khỏi ba ngày thì ta sẽ sống lại. 64 Vậy, xin hãy cắt người canh mả cẩn thận cho đến ngày thứ ba, kẻo môn đồ nó đến lấy trộm xác đi, rồi nói với dân chúng rằng: Ngài đã từ kẻ chết sống lại. Sự gian dối sau đó sẽ tệ hơn sự gian dối trước. 65 Phi-lát nói với họ rằng: Các ngươi có lính canh; hãy đi canh giữ theo ý các ngươi. 66 Vậy, họ đi, niêm phong mả Ngài lại, cắt lính canh giữ, lấy làm chắc chắn lắm.

27

耶稣被解送给彼拉多

(可15.1;路23.1-2;约18.28-32)

1到了早晨,众祭司长和百姓的长老商议要处死耶稣, 2就把他绑着,解去,交给彼拉多总督。

犹大之死

(徒1.18-19)

3这时,出卖耶稣的犹大看见耶稣已经定了罪,就后悔,把那三十块银钱拿回来给祭司长和长老, 4说:“我出卖了无辜人的血有罪了。”他们说:“那跟我们有什么相干?你自己承当吧!” 5犹大就把那银钱丢在殿里,出去吊死了。 6祭司长拾起银钱来,说:“这是血价,不可放在圣殿的银库里。” 7他们商议,就用那银钱买了窑户的一块田,用来埋葬外乡人。 8所以,那块田直到今日还叫做“血田”。 9这就应验了先知耶利米所说的话:“他们用那三十块银钱,就是以色列人给那被估定的人所估定的价钱, 10买了窑户的一块田;这是照着主所吩咐我的。”

耶稣在彼拉多面前受审

(可15.2-5;路23.3-5;约18.33-38)

11耶稣站在总督面前,总督问他:“你是犹太人的王吗?”耶稣说:“是你说的。” 12他被祭司长和长老控告的时候,什么都不回答。 13彼拉多就对他说:“他们作证告你这么多的事,你没有听见吗?” 14耶稣仍不回答,连一句话也不说,以致总督觉得非常惊讶。

耶稣被判死刑

(可15.6-15;路23.13-25;约18.39-19.16)

15总督有一个常例,每逢这节期,随众人的意愿释放一个囚犯给他们。 16当时有一个出名的囚犯叫巴拉巴 17众人聚集的时候,彼拉多就对他们说:“你们要我释放哪一个给你们?是巴拉巴呢?是称为基督的耶稣呢?” 18总督原知道他们是因为嫉妒才把他解了来。 19正坐堂的时候,他的夫人打发人来说:“这义人的事,你一点不可管,因为我今天在梦中因他受了许多的苦。” 20祭司长和长老挑唆众人,要求释放巴拉巴,除掉耶稣。 21总督回答他们说:“这两个人,你们要我释放哪一个给你们呢?”他们说:“巴拉巴。” 22彼拉多说:“这样,那称为基督的耶稣我怎么办他呢?”他们都说:“把他钉十字架!” 23总督说:“为什么?他做了什么恶事呢?”他们更加喊着说:“把他钉十字架!” 24彼拉多见说也无济于事,反要生乱,就拿水在众人面前洗手,说:“流这人的血,罪不在我,你们承当吧。” 25众人都回答:“他的血归到我们和我们的子孙身上!” 26于是彼拉多释放巴拉巴给他们,把耶稣鞭打后交给人钉十字架。

士兵戏弄耶稣

(可15.16-20;约19.2-3)

27总督的兵把耶稣带进总督府,把全营的兵都聚集在耶稣那里。 28他们脱了他的衣服,穿上一件朱红色的袍子, 29用荆棘编了冠冕,戴在他头上,拿一根芦苇秆放在他右手里,跪在他面前,戏弄他,说:“万岁,犹太人的王!” 30他们又向他吐唾沫,拿芦苇秆打他的头。 31他们戏弄完了,就给他脱了袍子,又穿上他自己的衣服,带他出去,要钉十字架。

耶稣被钉十字架

(可15.21-32;路23.26-43;约19.17-27)

32他们出去的时候,遇见一个古利奈人,名叫西门,就强迫他同去,好背耶稣的十字架。 33他们到了一个地方,名叫各各他,就是“髑髅地”。 34士兵拿苦胆调和的酒给耶稣喝。他尝了,不肯喝。 35他们把他钉在十字架上,然后抽签分了他的衣服, 36又坐在那里看守他。 37他们在他头上方安了一个罪状牌,写着:“这是犹太人的王耶稣。” 38当时,有两个强盗和他同钉十字架,一个在右边,一个在左边。 39从那里经过的人讥笑他,摇着头, 40说:“你这拆毁殿、三日又建造起来的,救救你自己吧!如果你是上帝的儿子,就从十字架上下来呀!” 41众祭司长、文士和长老也同样嘲笑他,说: 42“他救了别人,不能救自己。他是以色列的王,现在从十字架上下来,我们就信他。 43他倚靠上帝,上帝若愿意,现在就来救他,因为他曾说‘我是上帝的儿子’。” 44和他同钉的强盗也这样讥讽他。

耶稣之死

(可15.33-41;路23.44-49;约19.28-30)

45从正午到下午三点钟,遍地都黑暗了。 46约在下午三点钟,耶稣大声高呼,说:“以利!以利!拉马撒巴各大尼?”就是说:“我的上帝!我的上帝!为什么离弃我?” 47站在那里的人,有的听见就说:“这个人呼叫以利亚呢!” 48其中有一个人立刻跑去,拿海绵蘸满了醋,绑在芦苇秆上,送给他喝。 49其余的人说:“且等着,看以利亚来不来救他。” 50耶稣又大喊一声,气就断了。 51忽然,殿的幔子从上到下裂为两半,地震动,磐石崩裂, 52坟墓也开了,有许多已睡了的圣徒的身体也复活了。 53耶稣复活以后,他们从坟墓里出来,进了圣城,向许多人显现。 54百夫长和跟他一同看守耶稣的人看见地震和所经历的事,非常害怕,说:“他真是上帝的儿子!” 55有好些妇女在那里,远远地观看,她们是从加利利跟随耶稣,来服事他的; 56其中有抹大拉马利亚,又有雅各约瑟的母亲马利亚,并有西庇太两个儿子的母亲。

耶稣的安葬

(可15.42-47;路23.50-56;约19.38-42)

57到了晚上,有一个财主,名叫约瑟,是亚利马太来的,他也是耶稣的门徒。 58这人去见彼拉多,请求要耶稣的身体,彼拉多就吩咐给他。 59约瑟取了身体,用干净的细麻布裹好, 60然后把他安放在自己的新墓穴里,就是他凿在岩石里的。他又把大石头滚到墓门口,然后离开。 61抹大拉马利亚和另一个马利亚在那里,对着坟墓坐着。

封石妥守

62次日,就是预备日的第二天,祭司长和法利赛人聚集来见彼拉多 63说:“大人,我们记得那迷惑人的还活着的时候曾说:‘三天后我要复活。’ 64因此,请吩咐人将坟墓把守妥当,直到第三天,恐怕他的门徒来把他偷了去,就告诉百姓说:‘他从死人中复活了。’这样的话,那后来的迷惑就比先前的更厉害了。” 65彼拉多说:“你们有看守的兵,去吧!尽你们所能的把守妥当。” 66他们就带着看守的兵同去,封了石头,将坟墓把守妥当。