17

The Eagles and the Vine

1And the word of the Lord came to me, saying, 2“Son of man, pose a riddle, and speak a parable to the house of Israel, 3and say, ‘Thus says the Lord God:
  “A great eagle with large wings and long pinions,
   Full of feathers of various colors,
   Came to Lebanon
   And took from the cedar the highest branch.
   4He cropped off its topmost young twig
   And carried it to a land of trade;
   He set it in a city of merchants.
   5Then he took some of the seed of the land
   And planted it in a fertile field;
   He placed it by abundant waters
   And set it like a willow tree.
   6And it grew and became a spreading vine of low stature;
   Its branches turned toward him,
   But its roots were under it.
   So it became a vine,
   Brought forth branches,
   And put forth shoots.
  7“But there was another great eagle with large wings and many feathers;
   And behold, this vine bent its roots toward him,
   And stretched its branches toward him,
   From the garden terrace where it had been planted,
   That he might water it.
   8It was planted in good soil by many waters,
   To bring forth branches, bear fruit,
   And become a majestic vine.” ’
9“Say, ‘Thus says the Lord God:
  “Will it thrive?
   Will he not pull up its roots,
   Cut off its fruit,
   And leave it to wither?
   All of its spring leaves will wither,
   And no great power or many people
   Will be needed to pluck it up by its roots.
   10Behold, it is planted,
   Will it thrive?
   Will it not utterly wither when the east wind touches it?
   It will wither in the garden terrace where it grew.” ’ ”
11Moreover the word of the Lord came to me, saying, 12“Say now to the rebellious house: ‘Do you not know what these things mean?’ Tell them, ‘Indeed the king of Babylon went to Jerusalem and took its king and princes, and led them with him to Babylon. 13And he took the king’s offspring, made a covenant with him, and put him under oath. He also took away the mighty of the land, 14that the kingdom might be brought low and not lift itself up, but that by keeping his covenant it might stand. 15But he rebelled against him by sending his ambassadors to Egypt, that they might give him horses and many people. Will he prosper? Will he who does such things escape? Can he break a covenant and still be delivered?
16As I live,’ says the Lord God, ‘surely in the place where the king dwells who made him king, whose oath he despised and whose covenant he broke—with him in the midst of Babylon he shall die. 17Nor will Pharaoh with his mighty army and great company do anything in the war, when they heap up a siege mound and build a wall to cut off many persons. 18Since he despised the oath by breaking the covenant, and in fact gave his hand and still did all these things, he shall not escape.’ ”
19Therefore thus says the Lord God: “As I live, surely My oath which he despised, and My covenant which he broke, I will recompense on his own head. 20I will spread My net over him, and he shall be taken in My snare. I will bring him to Babylon and try him there for the treason which he committed against Me. 21All his fugitives with all his troops shall fall by the sword, and those who remain shall be scattered to every wind; and you shall know that I, the Lord, have spoken.”

Israel Exalted at Last

22Thus says the Lord God: “I will take also one of the highest branches of the high cedar and set it out. I will crop off from the topmost of its young twigs a tender one, and will plant it on a high and prominent mountain. 23On the mountain height of Israel I will plant it; and it will bring forth boughs, and bear fruit, and be a majestic cedar. Under it will dwell birds of every sort; in the shadow of its branches they will dwell. 24And all the trees of the field shall know that I, the Lord, have brought down the high tree and exalted the low tree, dried up the green tree and made the dry tree flourish; I, the Lord, have spoken and have done it.

17

Vua Sê-đê-kia Bị Hình Phạt

1Lời của CHÚA phán cùng tôi: 2“Hỡi con người, hãy ra câu đố, hãy kể chuyện ngụ ngôn về nhà Y-sơ-ra-ên. 3Ngươi hãy nói, CHÚA phán như vầy: ‘Có một con chim phượng hoàng to lớn, cánh rộng, lông cánh dài, bộ lông đầy đặn, rực rỡ màu sắc. Chim đến Li-ban, lấy ngọn cây tùng. 4Nó ngắt chồi ngọn cây, đem về vùng đất thương mãi, đặt trong một thành phố buôn bán.
5Nó lấy giống cây của vùng đất ấy, trồng trên một cánh đồng phì nhiêu; nó trồng cây nơi có nhiều nước như cây liễu. 6Cây mọc lên thành cây nho rậm rạp nhưng thấp; các cành hướng về phía chim phượng hoàng nhưng rễ vẫn ở phía dưới cây. Như thế, nó trở thành một cây nho, trổ cành, ra lá.
7Có một con chim phượng hoàng khác to lớn, cánh rộng, lông nhiều. Kìa, cây nho này từ luống đất mình được trồng, đâm rễ, trổ cành hướng về phía chim phượng hoàng này để được tưới nước. 8Cây nho đã được trồng trên cánh đồng tốt, bên chỗ có nhiều nước để trổ cành, ra trái và trở nên cây nho quí.’
9Ngươi hãy nói: ‘CHÚA phán như vầy: Cây nho đó sẽ trở nên tươi tốt được không? Chim phượng hoàng kia lại không nhổ rễ, cắt bỏ trái nó để cả cây lẫn lá đều khô héo đi sao? Bấy giờ, chẳng phải cánh tay mạnh hay nhiều quân để nhổ rễ nó lên. 10Này, dù cây đã được trồng, nó sẽ trở nên tươi tốt được không? Nó sẽ chẳng hoàn toàn khô héo khi gió đông thổi qua sao? Khô héo ngay trên luống đất nó đã mọc lên.’ ”
11Lời CHÚA phán cùng tôi rằng: 12“Bây giờ hãy nói cùng nhà phản nghịch: ‘Các ngươi không hiểu những điều này nghĩa là gì sao? Này, vua Ba-by-lôn đã đến Giê-ru-sa-lem, bắt vua cùng các quan đem về với mình tại Ba-by-lôn. 13Vua bắt một người thuộc hoàng tộc, lập giao ước với người và bắt người tuyên thệ. Vua cũng bắt đi những người lãnh đạo trong xứ; 14để vương quốc này trở nên thấp kém, không thể tự mình vươn lên nhưng phải giữ giao ước với vua để tồn tại. 15Nhưng vị vương này chống lại vua, gởi sứ giả xuống Ai-cập xin ngựa chiến và nhiều binh lính cứu viện. Kẻ hành động như thế sẽ thành công không? Sẽ thoát nạn không? Kẻ phá hủy giao ước sẽ thoát nạn chăng?
16CHÚA tuyên bố: Như Ta hằng sống, vị vương này sẽ chết tại Ba-by-lôn là nơi vua đã phong vương cho người và người đã bội lời thề và phá hủy giao ước với vua. 17Vua Ai-cập với lực lượng hùng mạnh, quân đội đông đảo sẽ không cứu giúp người trong trận chiến khi người ta đắp mô, xây lũy bao vây để giết hại nhiều sinh mạng. 18Này, vì người đã bội lời thề, phá hủy giao ước; người đã đưa tay làm mọi điều này nên sẽ không thoát nạn được.
19Cho nên, CHÚA phán như vầy: Như Ta hằng sống, Ta sẽ giáng xuống đầu nó lời thề nó đã phản bội và giao ước Ta mà nó đã phá hủy. 20Ta sẽ bủa lưới trên nó, nó sẽ mắc vào bẫy lưới của Ta; Ta sẽ đem nó qua Ba-by-lôn và trừng phạt nó tại đó vì tội bất trung nó phạm cùng Ta. 21Tất cả những lính tinh nhuệ nhất trong cả quân đội người sẽ bị ngã vì gươm và những kẻ sống sót sẽ bị lưu lạc khắp các phương trời. Bấy giờ ngươi sẽ biết rằng, Ta, CHÚA đã phán như thế. 22CHÚA phán như vầy: Chính Ta sẽ lấy ra ngọn cây tùng cao cả, Ta sẽ ngắt cái đọt non mềm mại và trồng nó trên núi cao vút. 23Ta sẽ trồng nó trên núi cao của Y-sơ-ra-ên; nó sẽ đâm chồi, sinh trái. Nó sẽ trở thành một cây tùng cao cả, mọi chim chóc sẽ sống nương vào cây và mọi loài có cánh đều làm tổ dưới bóng cành nó. 24Mọi cây nơi đồng đều sẽ biết rằng Ta là CHÚA, Ta hạ thấp cây cao, nâng cao cây thấp; làm cây xanh khô héo và cây khô héo trở nên xanh tươi. Ta, CHÚA đã phán và sẽ làm điều đó.’ ”