14

Áp-sa-lôm trở về làm hòa lại cùng cha mình

1 Bấy giờ, Giô-áp con trai của Xê-ru-gia, thấy lòng vua hướng về Áp-sa-lôm, 2 thì sai đi tìm tại Thê-cô-a một người đàn bà khôn khéo, mà dặn nàng rằng: Hãy làm bộ có tang, mặc áo chế, chớ xức dầu trên đầu nàng, song hãy có dáng một người đàn bà đã từ lâu ngày khóc một kẻ chết. 3 Đoạn, hãy vào đền vua, tâu cùng vua theo cách nầy. Giô-áp bèn để trong miệng nàng các lời nàng phải nói.
4 Vậy, người đàn bà ở Thê-cô-a đi đến cùng vua, sấp mình xuống đất mà lạy, rồi tâu rằng: Lạy vua, xin hãy cứu tôi! 5 Vua nói: Ngươi muốn chi? Nàng thưa rằng: Hỡi ôi! Tôi góa bụa, chồng tôi đã chết. 6 Kẻ đòi vua vốn có hai con trai; chúng nó đã đánh lộn với nhau ở ngoài đồng, và vì không ai can ra, nên đứa nầy đánh đứa kia chết. 7 Vì đó, cả dòng họ đều dấy lên nghịch cùng con đòi của vua, và nói rằng: Hãy nộp cho chúng ta kẻ đã giết em mình, chúng ta muốn giết nó, để báo thù em nó mà nó đã giết; và mặc dầu nó là kẻ kế nghiệp, chúng ta cũng sẽ diệt nó. --- Vậy, chúng toan tắt đốm lửa còn lại cho tôi, không để cho chồng tôi hoặc danh, hoặc dòng dõi gì trên mặt đất. 8 Vua nói cùng người đàn bà rằng: Hãy trở về nhà ngươi; ta sẽ truyền lịnh về việc ngươi. 9 Người đàn bà Thê-cô-a thưa cùng vua rằng: Lạy vua chúa tôi, nguyện lỗi đổ lại trên tôi và trên nhà cha tôi, nguyện vua và ngôi vua không can dự đến! 10 Vua tiếp: Nếu có ai hăm dọa ngươi nữa, hãy dẫn nó đến ta. Nó sẽ chẳng còn dám đụng đến ngươi đâu nữa. 11 Nàng tiếp rằng: Tôi cầu xin vua hãy chỉ Giê-hô-va Đức Chúa Trời của vua làm chứng rằng kẻ báo thù huyết chớ làm hại tôi càng nặng hơn, và giết con trai tôi. Vua đáp: Ta chỉ Đức Giê-hô-va hằng sống mà thề rằng, một sợi tóc sẽ chẳng rụng xuống khỏi đầu của con trai ngươi!
12 Người đàn bà lại tiếp: Xin cho phép con đòi vua còn tâu một lời cùng vua chúa tôi nữa. Vua đáp: Hãy nói. 13 Người đàn bà nói: Vậy thì sao đối cùng dân sự của Đức Chúa Trời, vua chẳng đoán xét đồng một thể? Vua phán lời đó giống như kẻ có tội, vì vua không đòi về đứa con trai mà vua đã đày đi. 14 Vì rốt lại, chúng ta là kẻ hay chết, giống như nước chảy trên đất, không hốt lại được. Nhưng Đức Chúa Trời không cất mạng sống đi, Ngài biết tìm cách thế đặng không đẩy kẻ bị đầy cách xa Ngài.
15 Bây giờ, nếu tôi đến tâu cùng vua chúa tôi, ấy vì dân sự làm cho tôi run sợ. Con đòi vua có nghĩ rằng: Mình phải tâu cùng vua, có lẽ vua sẽ làm điều con đòi vua cầu xin. 16 Phải, vua sẽ nghe con đòi vua mà giải cứu nó khỏi tay kẻ muốn diệt chúng tôi, là tôi và con trai tôi, khỏi sản nghiệp của Đức Chúa Trời. 17 Vậy, con đòi vua đã nghĩ rằng: Chớ chi lời của vua chúa tôi ban cho chúng tôi sự an nghỉ; vì vua chúa tôi khác nào một thiên sứ của Đức Chúa Trời, hiểu sự lành và sự dữ. Nguyện Giê-hô-va Đức Chúa Trời của vua ở cùng vua!
18 Vua nói tiếp cùng người đàn bà rằng: Chớ dấu ta chi hết về điều ta sẽ hỏi ngươi. Người đàn bà thưa rằng: Xin vua chúa tôi hãy hỏi. 19 Vua hỏi: Có phải Giô-áp đã đặt tay vào mọi điều đó chăng? Người đàn bà thưa rằng: Vua chúa tôi ôi, tôi chỉ mạng sống của vua mà thề, người ta không thế xích qua bên hữu hoặc bên tả, đặng khỏi điều vua chúa tôi mới nói đó. Phải, ấy là Giô-áp, tôi tớ của vua, đã truyền lịnh cho tôi, và để các lời nầy trong miệng con đòi vua. 20 Giô-áp, tôi tớ của vua, đã làm như vậy, để làm cho việc nầy thành ra cách mới. Nhưng chúa tôi là khôn ngoan như thiên sứ của Đức Chúa Trời, hiểu rõ mọi việc đã xảy ra trên đất.
21 Vua bèn nói cùng Giô-áp rằng: Vậy vì ngươi đã làm việc nầy, hãy đi đòi gã trai trẻ Áp-sa-lôm trở về. 22 Giô-áp sấp mình xuống đất lạy, và chúc phước cho vua, mà rằng: Vua chúa tôi ôi, ngày nay tôi tớ vua biết rằng nó đã được ơn trước mặt vua; vì vua đã làm điều tôi tớ vua đã cầu xin ngài.
23 Giô-áp bèn chỗi dậy, đi đến Ghê-su-rơ, đem Áp-sa-lôm về Giê-ru-sa-lem. 24 Vua bèn nói rằng: Nó phải rút ở trong nhà nó, chớ ra mắt trước mặt ta. Ấy vậy, Áp-sa-lôm rút ở trong nhà mình, không ra mắt vua.
25 Vả, trong cả Y-sơ-ra-ên chẳng có một người nào được khen chuộng về nhan sắc mình như Áp-sa-lôm; nơi mình người, từ bàn chân cho đến chót đầu, chẳng có tì vít gì hết. 26 Mỗi năm người hớt tóc mình, --- vì nặng làm cho người bất tiện, --- thì tóc người cân được hai trăm siếc-lơ, theo cân của vua. 27 Áp-sa-lôm sanh ba con trai và một con gái, tên là Ta-ma; nàng là người nữ rất lịch sự.
28 Áp-sa-lôm ở tại Giê-ru-sa-lem trọn hai năm, không ra mắt vua. 29 Kế đó, Áp-sa-lôm đòi Giô-áp đặng sai người đi đến cùng vua; nhưng Giô-áp không chịu đến gần người. Áp-sa-lôm đòi người lại một lần thứ nhì, song Giô-áp lại từ chối, không muốn đến. 30 Áp-sa-lôm bèn nói cùng các tôi tớ mình rằng: Hãy xem ruộng của Giô-áp, là ruộng lúa mạch kia, ở gần bên ruộng ta; hãy đi châm lửa vào ruộng ấy. Các tôi tớ của Áp-sa-lôm bèn châm lửa vào ruộng đó. 31 Bấy giờ, Giô-áp đứng dậy, đến cùng Áp-sa-lôm trong nhà người mà nói rằng: Cớ sao các tôi tớ ngươi có châm lửa vào ruộng ta? 32 Áp-sa-lôm nói với người rằng: Hãy đến đây, ta sẽ sai ngươi đến cùng vua, đặng nói rằng: Tôi đã ở Ghê-su-rơ trở về làm chi? Thà tôi còn ở đó thì hơn. Vậy bây giờ, tôi muốn ra mắt vua; ví bằng tôi có tội ác gì, xin vua hãy giết tôi đi. 33 Vậy, Giô-áp đi đến vua, thuật lại các lời ấy. Vua bèn đòi Áp-sa-lôm đến; người vào đền vua, sấp mình xuống trước mặt vua, và vua hôn Áp-sa-lôm.

14

约押设计让押沙龙返回

1洗鲁雅的儿子约押知道王心里想念押沙龙 2他派人往提哥亚去,从那里叫了一个有智慧的妇人来,对她说:“请你装作居丧的人,穿上丧服,不用膏抹身,装作为死者悲哀多日的妇人。 3你到王那里,对王如此如此说。”于是约押把当说的话放在她口中。
4提哥亚妇人到王面前,脸伏于地叩拜,说:“王啊,求你拯救!” 5王对她说:“你有什么事呢?”她说:“我实在是个寡妇,我丈夫死了。 6婢女有两个儿子,二人在田间打架,没有人从中劝解,一个击杀另一个,把他打死了。 7看哪,全家族都起来攻击婢女,说:‘把那打死兄弟的交出来,我们好处死他,为他所打死的兄弟偿命,灭绝那承受家业的。’这样,他们要把我剩下的炭火灭尽,不给我丈夫留名或留后在地面上。” 8王对妇人说:“你回家去吧!我必为你下个命令。” 9提哥亚妇人又对王说:“我主我王,愿这罪孽归我和我的父家,与王和王的位无关。” 10王说:“有人说话难为你,你就带他到我这里来,他必不再搅扰你。” 11妇人说:“愿王对耶和华-你的上帝发誓,不许报血仇的人施行毁灭,免得他们灭绝我的儿子。”王说:“我指着永生的耶和华起誓:你的儿子连一根头发也不致落在地上。” 12妇人说:“求我主我王容许婢女再说一句话。”王说:“你说吧!” 13妇人说:“王为何起意做这事,要害上帝的百姓呢?王不使那逃亡的人回来,王说这话就证实自己错了! 14我们都必死,如同水泼在地上,不能收回。上帝不会让人不死,但仍设法使逃亡的人不致成为赶出、回不来的人。 15现在我来将这话告诉我主我王,是因百姓使我惧怕。婢女想:‘不如告诉王,或者王会成就使女所求的。 16人要把我和我儿子从上帝的地业上一同除灭,王必应允救使女脱离他的手。’ 17婢女想:‘我主我王的话必安慰我’;因为我主我王能辨别是非,如同上帝的使者一样。惟愿耶和华-你的上帝与你同在!” 18王回答妇人说:“我问你一句话,你一点也不可瞒我。”妇人说:“我主我王,请说。” 19王说:“这一切莫非是约押的手指使你的吗?”妇人回答说:“我敢在我主我王面前起誓:我主我王所说的一切不偏左右,这是王的仆人约押吩咐我的,这一切话是他放在婢女口中的。 20王的仆人约押做这事,为要扭转局面。我主的智慧却如上帝使者的智慧,能知地上一切的事。”
21王对约押说:“看哪,我应允这事。你去,把那年轻人押沙龙带回来。” 22约押脸伏于地叩拜,为王祝福,说:“王既应允仆人这件事,仆人今日知道在我主我王眼前蒙恩宠了。” 23于是约押起身往基述去,把押沙龙带回耶路撒冷 24王说:“让他回自己的家去,不要来见我的面。”押沙龙就回自己的家去,没有见王的面。

大卫饶恕押沙龙

25以色列中,无人像押沙龙那样俊美,得人称赞,从脚底到头顶毫无瑕疵。 26他的头发很重,每到年底剪发一次,所剪下来的,按王的秤称一称,重二百舍客勒。 27押沙龙生了三个儿子,一个女儿。女儿名叫她玛,是个容貌美丽的女子。
28押沙龙住在耶路撒冷,足足有二年没有见王的面。 29押沙龙派人去叫约押来,要托他到王那里去,约押却不肯来。押沙龙第二次派人去叫他,他仍不肯来。 30于是押沙龙对仆人说:“你们看,约押有一块田靠近我的田,其中有大麦,你们去放火把它烧了。”押沙龙的仆人就去放火烧了那田。 31于是约押起来,到了押沙龙家里,对他说:“你的仆人为何放火烧我的田呢?” 32押沙龙约押说:“看哪,我派人去请你来,好托你到王那里去,说:‘我为何从基述回来呢?我仍在那里比较好。’现在让我去见王的面;我若有罪孽,就任凭王杀了我吧。” 33于是约押到王那里,奏告王,王就叫押沙龙来。押沙龙到王那里,在王面前脸伏于地,王就亲吻押沙龙