19

1 Thà người nghèo khổ ăn ở thanh liêm,
 Còn hơn là kẻ có môi miệng gian tà và là một kẻ ngây dại.
2 Lòng thiếu tri thức ấy chẳng phải một điều hay;
 Vả kẻ nào vội bước bị vấp phạm.
3 Sự ngu dại của người nào làm cho hư hỏng đường lối mình,
 Và lòng người oán Đức Giê-hô-va.
4 Sự giàu có kết nhiều bậu bạn;
 Còn kẻ khó khăn dầu bạn cũng lìa bỏ.
5 Chứng gian nào chẳng bị phạt;
 Và kẻ buông điều giả dối không sao thoát khỏi.
6 Có nhiều kẻ tìm ơn người rộng rãi;
 Và mỗi người đều là bằng hữu của kẻ hay ban lễ vật.
7 Hết thảy anh em ruột của kẻ nghèo đều ghét người;
 Phương chi bậu bạn sẽ lìa xa khỏi người!
 Người lấy lời đuổi theo chúng,… chúng chẳng còn đó nữa!
8 Ai có được sự khôn ngoan thương mến linh hồn mình;
 Còn ai giữ lấy sự thông sáng tìm được phước hạnh.
9 Chứng gian sẽ chẳng thoát khỏi bị phạt;
 Và kẻ buông lời giả dối sẽ bị hư mất.
10 Ăn ở sung sướng chẳng xứng hiệp cho kẻ ngu muội;
 Phương chi kẻ tôi mọi cai trị các hoàng tử!
11 Sự khôn ngoan của người khiến cho người chậm nóng giận;
 Và người lấy làm danh dự mà bỏ qua tội phạm.
12 Vua thạnh nộ khác nào sư tử gầm thét;
 Còn ân dịch người như sương móc xuống trên đồng cỏ.
13 Con trai ngu muội là tai họa cho cha nó;
 Và sự tranh cãi của người vợ vốn một máng xối hằng chảy luôn.
14 Nhà cửa và tài sản là cơ nghiệp của tổ phụ để lại;
 Còn một người vợ khôn ngoan do nơi Đức Giê-hô-va mà đến.
15 Sự biếng nhác làm cho ngủ mê;
 Và linh hồn trễ nải sẽ bị đói khát.
16 Ai gìn giữ điều răn, gìn giữ lấy linh hồn mình;
 Nhưng kẻ nào không coi chừng đường lối mình sẽ thác.
17 Ai thương xót kẻ nghèo, tức cho Đức Giê-hô-va vay mượn;
 Ngài sẽ báo lại việc ơn lành ấy cho người.
18 Hãy sửa phạt con ngươi trong lúc còn sự trông cậy;
 Nhưng chớ toan lòng giết nó.
19 Người hay nóng giận dữ tợn, sẽ phải mang hình;
 Vì nếu con giải cứu hắn, ắt phải giải cứu lại nữa.
20 Hãy nghe lời khuyên dạy, và tiếp nhận sự giáo hối,
 Để con được khôn ngoan trong lúc cuối cùng.
21 Trong lòng loài người có nhiều mưu kế;
 Song ý chỉ của Đức Giê-hô-va sẽ thành được.
22 Lòng nhân từ của người làm cho người ta yêu chuộng mình;
 Và người nghèo khổ là hơn kẻ nói dối.
23 Sự kính sợ Đức Giê-hô-va dẫn đến sự sống,
 Làm cho người ta được ở thỏa nguyện, không bị tai họa lâm đến.
24 Kẻ biếng nhác thò tay mình trong dĩa,
 Rồi không thèm đem nó lên miệng mình nữa.
25 Hãy đánh kẻ nhạo báng, thì người ngu dại sẽ trở nên khôn khéo;
 Khá sửa dạy người thông sáng, ắt người sẽ hiểu điều tri thức.
26 Kẻ hãm hại cha mình, và xô đuổi mẹ mình,
 Là một con trai gây hổ ngươi và chiêu sỉ nhục.
27 Hỡi con, hãy thôi nghe sự khuyên dạy
 Khiến cho con lầm lạc cách xa các lời tri thức.
28 Chứng gian tà nhạo báng sự công bình;
 Và miệng kẻ dữ nuốt tội ác.
29 Sự xét đoán dự bị cho kẻ nhạo báng;
 Và roi vọt sắm sửa cho lưng kẻ ngu muội.

19

  1行为纯正的穷乏人
  胜过嘴唇歪曲的愚昧人。
  2热心而无见识,实为不善;
  脚步急快的,易入歧途。
  3人因愚昧自毁前途,
  他的心却埋怨耶和华。
  4财富使朋友增多;
  贫寒人连仅有的朋友也离弃他。
  5作假见证的,难免受罚;
  口吐谎言的,不能逃脱。
  6有权贵的,许多人求他赏脸;
  爱送礼的,人都作他的朋友。
  7穷乏人连兄弟都恨他,
  何况朋友,更是远离他!
  他用言语追随,他们却不在。
  8得着智慧的,爱惜生命;
  持守聪明的,寻得好处。
  9作假见证的,难免受罚;
  口吐谎言的,必定灭亡。
  10愚昧人奢华度日并不相宜,
  仆人管辖王子,也不应该。
  11人有见识就不轻易发怒,
  宽恕人的过失便是自己的荣耀。
  12王的愤怒好像狮子吼叫;
  他的恩惠却如草上的甘露。
  13愚昧的儿子是父亲的祸患,
  妻子的争吵如雨连连滴漏。
  14房屋钱财是祖宗所遗留的;
  惟有贤慧的妻是耶和华所赐的。
  15懒惰使人沉睡,
  懈怠的人必捱饿。
  16遵守诫命的,保全生命;
  轻忽己路的,必致死亡。
  17怜悯贫寒人的,就是借给耶和华,
  他的报偿,耶和华必归还他。
  18趁还有指望,管教你的儿子,
  不可执意摧毁他。
  19暴怒的人必受惩罚,
  你若救他,必须再救。
  20要听劝言,接受训诲,
  使你终久有智慧。
  21人心多有计谋;
  惟有耶和华的筹算才能成就。
  22仁慈的人令人喜爱
  穷乏人强如说谎言的。
  23敬畏耶和华的,得着生命,
  他必饱足安居,不遭祸患。
  24懒惰人把手埋入盘里,
  连缩回送进口中也不肯。
  25责打傲慢人,能使无知的人变精明;
  责备聪明人,他就明白知识。
  26虐待父亲、驱逐母亲的,
  是蒙羞致辱之子。
  27我儿啊,停止听
  那叫你偏离知识言语的教导
  28卑劣的见证嘲笑公平,
  恶人的口吞下罪孽。
  29刑罚是为傲慢人预备的,
  鞭打则是为愚昧人的背预备的。