59

Các trọng tội của Y-sơ-ra-ên. – Lời hứa về Đấng giải cứu

1 Nầy, tay Đức Giê-hô-va chẳng trở nên ngắn mà không cứu được; tai Ngài cũng chẳng nặng nề mà không nghe được đâu. 2 Nhưng ấy là sự gian ác các ngươi làm xa cách mình với Đức Chúa Trời; và tội lỗi các ngươi đã che khuất mặt Ngài khỏi các ngươi, đến nỗi Ngài không nghe các ngươi nữa. 3 Vì tay các ngươi đã ô uế bởi máu, ngón tay các ngươi đã ô uế bởi tội ác; môi các ngươi nói dối, lưỡi các ngươi lằm bằm sự xấu xa. 4 Trong các ngươi chẳng có ai lấy lẽ công bình mà kêu rêu; chẳng có ai lấy điều chân thật mà đối nại. Hết thảy đều cậy sự hư không, nói lời dối trá, cưu mang điều ác và đẻ ra tội trọng.
5 Họ ấp trứng hổ mang và dệt màng nhện; ai ăn những trứng đó sẽ chết, và nếu một cái trứng giập ra, sẽ nở thành rắn lục. 6 Những màng họ không dùng làm áo được, không thể mặc được hàng họ đã dệt ra; công việc họ là công việc đáng tội, tay họ làm những việc hung tàn. 7 Chân họ chạy đến điều ác, nôn nả làm đổ máu vô tội; tư tưởng họ là tư tưởng gian tà, sự phá hại diệt vong là ở trên đường lối họ. 8 Họ không biết đường bình an, trong đường họ đi không có sự công nghĩa. Họ tự làm những lối quanh quẹo: ai đi trong đó thì chẳng biết sự bình an!
9 Vậy nên sự công bình đã cách xa chúng ta, sự nhân nghĩa cũng không theo kịp chúng ta. Chúng ta trông mong sự sáng, mà sự tối tăm đây nầy, trông mong sự sáng láng, mà đi trong u ám. 10 Chúng ta đi dọc theo tường như người mù; rờ rẫm như người không có mắt; đúng trưa mà vấp chân như chạng vạng; giữa những kẻ mạnh mẽ mà mình như người chết. 11 Chúng ta cứ rên siết như con gấu, và rầm rì như chim bồ câu; trông sự công bình, mà nó không đến, đợi sự cứu rỗi, mà nó cách xa!
12 Phải, sự phạm phép chúng tôi đã thêm nhiều trước mặt Ngài, tội lỗi chúng tôi làm chứng nghịch cùng chúng tôi. Vì sự phạm phép chúng tôi ở cùng chúng tôi, và chúng tôi biết sự gian ác mình. 13 Chúng tôi đã bạn nghịch, chối Đức Giê-hô-va, và trở lòng chẳng theo Đức Chúa Trời mình. Chúng tôi nói sự bạo ngược và phản loạn, cưu mang những lời giả dối trong lòng và nói ra! 14 Cho nên sự công bình trở lui lại, sự nhân nghĩa đứng xa; vì lẽ thật vấp ngã giữa đường phố, và sự ngay thẳng chẳng được vào. 15 Lẽ thật đã không còn, ai lánh điều dữ thì phải cướp bắt. Đức Giê-hô-va thấy không có sự công bình thì chẳng đẹp lòng, 16 thấy không có người, chẳng ai cầu thay, thì lấy làm lạ lùng. Ngài bèn dùng chính cánh tay mình đem sự cứu rỗi đến; lấy sự công bình mình mà nâng đỡ. 17 Ngài mặc sự công bình làm giáp, đội sự cứu rỗi trên đầu làm mão trụ; lấy sự báo thù làm áo mà bận, lấy sự sốt sắng làm áo tơi mà choàng mình. 18 Ngài báo trả cho người ta tùy việc họ làm: sự thạnh nộ cho kẻ đối địch Ngài, sự báo oán cho kẻ thù nghịch; Ngài sẽ báo trả các cù lao. 19 Người ta sẽ kính sợ danh Đức Giê-hô-va từ phương tây, và sự vinh hiển Ngài từ phương mặt trời mọc lên; vì Ngài sẽ đến như sông tràn dẫy bởi hơi Đức Giê-hô-va thổi giục. 20 Đấng Cứu chuộc sẽ đến Si-ôn, đến cùng những kẻ thuộc về Gia-cốp, là kẻ bỏ tội lỗi, Đức Giê-hô-va phán vậy.
21 Đức Giê-hô-va phán: Về phần ta, nầy là giao ước ta đã lập với họ. Thần ta ở trên ngươi, cả đến những lời ta đã đặt nơi miệng ngươi, sẽ chẳng lìa khỏi miệng ngươi, miệng dòng dõi ngươi, và miệng dòng dõi của dòng dõi ngươi, từ bây giờ cho đến đời đời! Đức Giê-hô-va phán vậy.

59

Tội Lỗi Tạo Nên Chia Cách

  1Nầy, tay CHÚA không phải quá ngắn mà không cứu được;
  Tai Ngài cũng không phải quá nặng mà không nghe được,
  2Nhưng ấy là vì tội lỗi của các ngươi đã làm cách biệt các ngươi với Ðức Chúa Trời;
  Những tội lỗi của các ngươi đã làm Ngài lánh mặt, để Ngài không nghe các ngươi nữa;
  3Bởi bàn tay các ngươi đã ô nhơ vì nhuốm máu;
  Ngón tay các ngươi đã vấy đầy tội ác;
  Môi các ngươi nói dối;
  Lưỡi các ngươi thốt ra điều gian tà.

  4Chẳng ai muốn thưa kiện để đòi công lý,
  Cũng không ai xét xử để tìm ra sự thật.
  Chúng tin cậy vào những lời hứa suông;
  Chúng nói với nhau những lời giả dối;
  Lòng chúng cưu mang điều ác và sinh ra tội lỗi.
  5Chúng ấp trứng rắn độc;
  Chúng giăng mạng nhện;
  Ai ăn nhằm trứng của chúng ắt sẽ chết ngay;
  Nếu trứng ấy nở ra sẽ đích thị là một con rắn độc.

  6Tơ sợi của mạng nhện sẽ không biến thành quần áo;
  Những việc chúng làm cũng không thể che thân;
  Vì các công việc của chúng đều là các việc tội lỗi;
  Những việc bạo tàn ở trong tay chúng quá nhiều.
  7Chân chúng nhanh nhẹn chạy theo điều ác;
  Chúng lẹ làng làm đổ máu vô tội;
  Suy nghĩ của chúng đều là những ý nghĩ gian tà;
  Ðường chúng đi để lại toàn hủy phá và điêu linh.
  8Ðường đem lại bình an thịnh vượng chúng không hề biết đến;
  Ðường chúng đi không có dáng công lý nơi nào;
  Chúng đã tạo cho mình những con đường lươn lẹo cong queo;
  Ai chọn đi các đường ấy sẽ không biết bình an thịnh vượng.

Xưng Tội

  9Vì thế công lý đã xa cách chúng con;
  Lẽ công chính không đến gần chúng con;
  Chúng con cầu mong ánh sáng, nhưng nầy đây, chỉ có tối tăm!
  Chúng con tìm ánh sáng rạng ngời, nhưng lại đi trong bóng tối mịt mùng!
  10Chúng con mò mẫm mon men theo bức tường như một người mù;
  Chúng con quờ quạng bước đi như thể không có mắt;
  Giữa trưa nắng mà chúng con vấp ngã như bước đi khi trời chạng vạng;
  Giữa những người đang năng động mà chúng con như kẻ đã chết rồi.
  11Tất cả chúng con cứ gầm gừ như đàn gấu,
  Cứ rên rỉ thê lương chẳng khác gì các bồ câu;
  Chúng con mong công lý, nhưng không hề thấy;
  Chúng con mong ơn cứu rỗi, nhưng điều ấy quá xa vời.
  12Vì những vi phạm của chúng con đã quá nhiều trước mặt Ngài;
  Các tội lỗi của chúng con đã làm chứng nghịch lại chúng con,
  Vì các vi phạm của chúng con hằng ở với chúng con,
  Chúng con biết rõ các tội lỗi của chúng con:
  13Chúng con đã dấy nghịch và chối bỏ CHÚA;
  Chúng con đã lìa bỏ Ðức Chúa Trời của chúng con;
  Chúng con cứ bẻ cong sự thật để nói điều phản nghịch và dấy loạn chống lại Ngài;
  Chúng con bịa ra trong lòng, rồi nói ra những lời dối trá.

  14Công lý bị đẩy lui;
  Công chính đứng đằng xa;
  Sự thật bị ngã nhào ngoài đường;
  Công bình không được bước vào.
  15Vì sự thật không còn, nên ai lìa bỏ thói gian tà là tự biến thành con mồi.
  CHÚA thấy điều ấy, và Ngài rất phật lòng,
  Bởi công lý chẳng còn nữa.
  16Ngài lại thấy chẳng có ai phản đối;
  Ngài lấy làm lạ vì không ai cất tiếng cầu thay.
  Vì vậy Ngài phải tự tay giải quyết cho Ngài,
  Ngài dùng đức công chính của Ngài duy trì công lý của Ngài.
  17Ngài lấy đức công chính mang vào làm áo giáp,
  Lấy ơn cứu rỗi đội trên đầu làm mão an toàn,
  Lấy sự báo trả mặc vào làm quần áo,
  Lấy lòng nhiệt thành khoác bên ngoài làm áo choàng.
  18Ngài cứ dựa theo các công việc của chúng mà báo trả,
  Mà trút thịnh nộ trên những kẻ chống nghịch Ngài;
  Ngài báo trả những kẻ thù nghịch Ngài;
  Ngay cả những kẻ sống ở hải ngoại xa xăm cũng sẽ nhận sự báo trả đầy đủ.
  19Vì thế ở phương tây danh của CHÚA sẽ được người ta kính sợ;
  Ở phương đông vinh hiển của Ngài sẽ rực rỡ rạng ngời,
  Vì Ngài sẽ ập đến như nước lụt bất thần tràn tới,
  Do Thần của CHÚA điều động ùa vào.

  20“Ðấng Cứu Chuộc sẽ đến với Si-ôn,
  Và đến với những ai trong nhà Gia-cốp lìa bỏ tội lỗi mình,” CHÚA phán.
  21CHÚA phán, “Về phần Ta, đây là giao ước giữa Ta với chúng: Thần Ta ngự trên ngươi.
 Những lời Ta đã đặt trong miệng ngươi sẽ không rời khỏi miệng ngươi, hay rời khỏi miệng của con cháu ngươi, hay rời khỏi miệng của con cháu của con cháu ngươi từ nay cho đến đời đời,” CHÚA phán.