7

Sự trông cậy hư không của dân Y-sơ-ra-ên. – Lời ngăm đe của Chúa

1 Từ nơi Đức Giê-hô-va có lời phán cùng Giê-rê-mi rằng: 2 Hãy đứng nơi cửa nhà Đức Giê-hô-va, tại đó hãy rao lời nầy: Các ngươi, là người Giu-đa hết thảy, là những kẻ do các cửa nầy vào đặng thờ lạy Đức Giê-hô-va, hãy nghe lời Đức Giê-hô-va. 3 Đức Giê-hô-va vạn quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Hãy sửa lại đường lối và việc làm của các ngươi; thì ta sẽ khiến các ngươi ở trong xứ nầy. 4 Chớ nhờ cậy những lời dối trá rằng: Chính đây là đền thờ của Đức Giê-hô-va, đền thờ của Đức Giê-hô-va, đền thờ của Đức Giê-hô-va. 5 Vì nếu các ngươi sửa lại kỹ càng đường lối và việc làm của mình, nếu các ngươi làm trọn sự công bình giữa người và kẻ lân cận nó; 6 nếu các ngươi không hiếp đáp khách lạ, kẻ mồ côi, người góa bụa, và không làm đổ máu vô tội trong nơi nầy; cũng chẳng đi theo các thần khác để làm hại mình, 7 thì ta sẽ khiến các ngươi ăn ở trong nơi nầy và trong đất mà ta đã ban cho tổ phụ các ngươi từ thuở xưa cho đến đời đời.
8 Nầy, các ngươi cậy những lời phỉnh phờ chẳng có ích gì. 9 Các ngươi há chẳng trộm cướp, giết người, phạm tội tà dâm, thề dối, dâng hương cho Ba-anh, đi theo thần khác, là thần mình không biết hay sao? 10 Rồi các ngươi đến chầu ta trong nhà nầy, là nơi được xưng bằng danh ta, và nói rằng: Kìa, chúng tôi được thả rồi! hầu cho các ngươi được phạm mọi sự gớm ghiếc ấy. 11 Vậy thì các ngươi xem nhà nầy, là nơi được xưng bằng danh ta, như hang trộm cướp sao? Nầy, ta, chính ta, xem thấy mọi điều đó, Đức Giê-hô-va phán vậy.
12 Thế thì, hãy đi đến chỗ ở cũ của ta tại Si-lô, là nơi trước kia ta đã gởi danh ta, mà xem, vì tội ác của dân Y-sơ-ra-ên ta, ta đã làm cho nó thể nào. 13 Đức Giê-hô-va phán: Hiện bây giờ, vì các ngươi đã làm những việc ấy, ta đã dậy sớm phán dạy các ngươi, mà các ngươi không nghe; lại gọi các ngươi mà các ngươi không trả lời, 14 thì ta sẽ làm cho nhà nầy, tức là nhà được xưng bằng danh ta, là nhà mà các ngươi nhờ cậy, và làm cho nơi mà ta đã ban cho các ngươi cùng tổ phụ các ngươi, cũng như ta đã làm cho Si-lô; 15 ta lại bỏ các ngươi khỏi trước mắt ta, cũng như ta đã bỏ anh em các ngươi hết thảy, tức là cả dòng dõi Ép-ra-im.
16 Cho nên ngươi chớ vì dân nầy mà cầu thay; đừng vì nó mà cất tiếng khấn vái cầu nguyện, cũng đừng cầu thay cùng ta, vì ta sẽ chẳng nghe ngươi. 17 Ngươi há chẳng thấy điều họ làm trong các thành của Giu-đa và trong các đường phố Giê-ru-sa-lem sao? 18 Con lượm củi, cha nhen lửa, đàn bà nhồi bột, đặng làm bánh dâng cho nữ vương trên trời, và làm lễ quán cho các thần khác, để chọc giận ta. 19 Đức Giê-hô-va phán: Có phải chúng nó chọc giận ta chăng? Há chẳng phải chúng nó tự chọc mình, chuốc lấy điều hổ mặt cho mình sao?
20 Vậy nên, Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, cơn giận và sự thạnh nộ của ta sẽ đổ xuống trên xứ nầy, trên người ta và thú vật, trên cây cối ngoài đồng và hoa quả của đất, sẽ đốt cháy hết, chẳng tắt bao giờ. 21 Đức Giê-hô-va vạn quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Hãy thêm của lễ thiêu của các ngươi vào các của lễ khác, và ăn thịt đi! 22 Vì khi ta đem tổ phụ các ngươi ra khỏi đất Ê-díp-tô, ta chẳng hề phán, và chẳng hề truyền mạng lịnh gì về của lễ thiêu và các của lễ.
23 Nhưng, nầy là mạng lịnh mà ta đã truyền cho họ: Hãy nghe tiếng ta, thì ta sẽ làm Đức Chúa Trời các ngươi, các ngươi sẽ làm dân ta; hãy đi theo cả đường lối ta dạy cho, để các ngươi được phước. 24 Nhưng họ chẳng nghe, và chẳng ghé tai vào, cứ bước đi trong mưu của mình, theo sự cứng cỏi của lòng ác mình, thụt lùi chẳng bước tới. 25 Từ ngày tổ phụ các ngươi ra khỏi đất Ê-díp-tô cho đến ngày nay, ta đã sai mọi đầy tớ ta, tức các tiên tri, đến cùng các ngươi; mỗi ngày ta dậy sớm sai họ đến. 26 Nhưng chúng nó chẳng nghe ta, chẳng hề để tai vào, song lại cứng cổ, ăn ở càng xấu hơn tổ phụ mình. 27 Vậy ngươi sẽ nói với chúng nó mọi lời nầy, nhưng chúng nó không nghe ngươi. Ngươi sẽ kêu, nhưng chúng nó không trả lời. 28 Vậy nên ngươi khá bảo chúng nó rằng: Nầy là dân chẳng nghe tiếng Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình, và không chịu nhận sự dạy dỗ. Sự chân thật mất rồi, đã dứt khỏi miệng chúng nó.
29 Hỡi Giê-ru-sa-lem, hãy cắt tóc mà ném cho xa đi; hãy cất tiếng thảm sầu trên các gò trọi! Vì Đức Giê-hô-va đã chê chối lìa bỏ dòng dõi nầy, mà Ngài tức giận. 30 Đức Giê-hô-va phán: Con cái Giu-đa đã làm điều ác trước mắt ta, chúng nó đặt những vật gớm ghiếc trong nhà được xưng bằng danh ta, để làm cho ô uế. 31 Chúng nó đã xây các nơi cao của Tô-phết, trong trũng của con trai Hi-nôm, đặng đốt con trai con gái mình trong lửa, ấy là điều ta chẳng từng dạy, là điều ta chẳng hề nghĩ đến.
32 Vậy nên, Đức Giê-hô-va phán: Nầy, những ngày đến, bấy giờ sẽ không gọi là Tô-phết và trũng của con trai Hi-nôm nữa, mà gọi là trũng của sự chém giết; vì người ta sẽ chôn kẻ chết tại Tô-phết, cho đến thiếu chỗ chôn. 33 Những thây của dân nầy sẽ làm đồ ăn cho chim trời và thú vật dưới đất, chẳng ai xua đuổi. 34 Bấy giờ ta sẽ làm cho các thành của Giu-đa và trong các đường phố Giê-ru-sa-lem hết tiếng kêu vui reo mừng, tiếng của rể mới và dâu mới, vì đất nầy sẽ trở nên hoang vu.

7

Hy vọng hão huyền

1Chúa bảo Giê-rê-mi: 2“Con hãy vào cổng Đền thờ và báo tin này cho nhân dân: 'Dân Giu-đa! Hãy nghe lời Chúa! Tất cả những người đang thờ phượng trong Đền thờ, hãy lắng tai nghe!' 3Chúa Hằng Hữu Toàn năng, Chân Thần của Y-sơ-ra-ên phán: "Nếu các ngươi sửa đổi đường lối và việc làm, Ta sẽ cho các ngươi còn ở lại quê hương xứ sở. 4Đừng để bọn lãnh đạo tinh thần lừa bịp các ngươi bằng lý luận này: 'Một khi Đền thờ Chúa còn, Ngài chẳng bao giờ để cho thủ đô bị thất thủ.' 5Ta sẽ cho các ngươi ở lại quê hương, khỏi bị lưu đày, nếu các ngươi cư xử công bằng, chấm dứt những ý đồ và hành vi gian ác, 6những vụ bóc lột cô nhi, quả phụ và ngoại kiều, những vụ giết người và thờ lạy thần tượng, là điều gây tai họa lớn nhất cho nhân dân. 7Chỉ khi nào các ngươi hội đủ điều kiện đó, Ta mới cho các ngươi tiếp tục an cư lạc nghiệp tại quê hương xứ sở.
8Các ngươi tưởng một khi Đền thờ còn đó là đủ bảo đảm an ninh cho các ngươi sao? Đừng tự dối mình! 9Các ngươi dám trộm cắp, giết người, gian dâm, thề dối, thờ lạy thần tượng, cúng tế các thần lạ, 10rồi quay sang Đền thờ - gọi là 'Đền thờ của Chúa Hằng Hữu' - và đứng đó hát ca lải nhải: 'Chúng tôi được cứu rồi!’ để rồi lại trở về tiếp tục phạm đủ các thứ tội ác đó hay sao? 11Các ngươi xem Đền thờ này, là nơi cầu khẩn Danh Ta, như sào huyệt bọn trộm cướp sao? Này, chính Ta đã thấy hết mánh khóe lừa bịp của các ngươi, Chúa Hằng Hữu phán vậy.
12“Bây giờ, hãy đi lên Si-lô, nơi đặt Đền tạm Ta ngày trước, và quan sát cảnh điêu tàn: trung tâm tôn giáo ấy bị hủy diệt vì tội ác của Y-sơ-ra-ên. 13Chúa phán: Nay ngươi cũng phạm những tội ác đổi nên mỗi sáng Ta dậy sớm nói chuyện với ngươi. Tuy nhiên, Ta dạy, ngươi không chịu nghe; Ta gọi, ngươi không thèm trả lời! 14Vì thế, Ta sẽ hủy diệt Đền thờ này, gọi là 'Đền thờ cùa Chúa Hằng Hữu' - là nơi ngươi trông cậy. Ta sẽ tàn phá đất nước Ta đã ban cho ngươi và tổ phụ ngươi. 15Ta sẽ lưu đày các ngươi như anh em các ngươi là dân Ép-ra-im.
16Giê-rê-mi! Con đừng cầu thay cho dân này nữa! Đừng khóc lóc, khẩn khoản nài xin Ta phù hộ nó! Vì Ta không chịu nghe đâu! 17Con không thấy những việc ghê tởm chúng làm ở khắp các thành phố Giu-đa và các đường phố Giê-ru-sa-lem sao? 18Làm sao Ta khỏi nổi giận? Con có thấy trẻ con lượm củi, cha nhóm lửa, mẹ nhồi bột làm bánh tế 'Nữ vương trên trời' và các thần tượng khác không? 19Không phải chúng dụng ý làm Ta đau lòng sao?" Chúa phán hỏi như vậy. "Nhưng thật ra chúng tự làm tổn thương và tự sỉ nhục mình hơn cả." 20Vì thế Chúa là Chân Thần phán: "Ta sẽ đổ những hình phạt dữ dội trên nơi này: cả loài người, loài vật, cây cỏ đều cháy thiêu trong ngọn lửa phẫn nộ của Ta."
21Chúa Hằng Hữu Toàn năng, Chân Thần của Y-sơ-ra-ên, phán: "Dẹp hết các lễ vật sinh tế của các ngươi đi! 22Khi Ta dìu dắt tổ phụ các ngươi ra khỏi Ai-cập, Ta có đòi họ dâng lễ vật và sinh tế cho Ta đâu! Các ngươi hiểu lầm mục đích của luật lệ tế lễ. 23Ta chỉ muốn bảo họ một điều: 'Chỉ cần vâng lời Ta, Ta sẽ làm Chân Thần của họ và họ sẽ trở thành dân Ta. Phải, chỉ cần vâng lời Ta là đủ!
24Nhưng họ không chịu nghe. Họ cứ chiều theo dục vọng, sở thích của mình, cứ thực hiện những ý đồ gian ác và ngoan cố. Họ cứ thoái hóa chứ chẳng tiến bộ tí nào! 25Từ ngày tổ phụ các ngươi ra khỏi Ai-cập đến nay, ngày này sang ngày khác, Ta cứ sai các tiên tri Ta đến kêu gọi họ. 26Nhưng họ bịt tai, chẳng thèm nghe. Dân này cứng lòng, ngoan cố và phản loạn, ngày nay còn hơn ngày xưa nữa!
27Con hãy cho họ biết Ta sắp báo ứng việc họ làm, nhưng con đừng tưởng họ nghe đâu! Con hãy lớn tiếng cảnh cáo, nhưng đừng mong họ đáp ứng. 28Con hãy bảo họ: 'Đây là quốc gia không chịu vâng lời Thần của mình, không thèm nghe lời giáo huấn và tiếp tục sống trong sự giả dối!'
29Giê-ru-sa-lem! Hãy cạo đầu, vứt tóc đi! Hãy leo lên các đỉnh cao mà khóc lóc! Vì Chúa đã khước từ và loại bỏ thế hệ gian ác này trong cơn phẫn nộ của Ngài. 30Chúa phán: Dân Giu-da đã làm bao nhiêu tội ác trước mắt Ta. Chúng dám đặt thần tượng trong Đền thờ được gọi bằng Danh Ta để làm ô nhiễm nó. 31Chúng xây các bàn thờ trên các đỉnh núi đồi để thờ thần tượng tại Tô-phết, tức là thung lũng con trai Hi-nôm, để thiêu sống con trai con gái mình dâng cho thần tượng! Đó là điều Ta chẳng bao giờ dặn bảo, thật không thể nào tưởng tượng được! 32Sắp đến ngày thung lũng Tô-phết, hoặc thung lũng con trai Hi-nôm, sẽ đổi tên là 'thung lũng tàn sát' vì số người bị giết quá nhiều, không còn chỗ chôn cất, phải chở thây đổ bừa xuống thung lũng ấy. 33Xác của dân Ta trở thành thức ăn nuôi thú rùng và chim trời, không còn một người sống sót để đánh đuổi chúng đi. 34Ta sẽ chấm dứt tiếng ca hát, cười đùa vui nhộn trong các đường phố Giê-ru-sa-lem và các đô thị Giu-đa. Không còp ai nghe tiếng vui cười của chàng rể cô dâu nữa. Cả đất nước đều điêu tàn thê thảm."