15

Lỗi thứ nhì của Sau-lơ phạm sau khi thắng A-ma-léc

1 Sa-mu-ên nói cùng Sau-lơ rằng: Đức Giê-hô-va đã sai ta xức dầu cho ngươi, lập làm vua dân Y-sơ-ra-ên của Ngài. Vậy bây giờ, hãy nghe lời phán của Đức Giê-hô-va. 2 Đức Giê-hô-va vạn quân phán như vầy: Ta nhớ lại điều A-ma-léc làm cho Y-sơ-ra-ên, ngăn cản đường lúc nó ra khỏi xứ Ê-díp-tô. 3 Vậy, hãy đi đánh dân A-ma-léc và diệt hết mọi vật thuộc về chúng nó. Ngươi sẽ không thương xót chúng nó, phải giết người nam và nữ, con trẻ và con bú, bò và chiên, lạc đà và lừa.
4 Vậy, Sau-lơ nhóm hiệp dân sự và điểm soát họ tại Tê-la-im: có hai trăm ngàn lính bộ, và mười ngàn người Giu-đa. 5 Sau-lơ đi tới thành A-ma-léc và đặt binh phục trong trũng. 6 Người có nói với dân Kê-nít rằng: Các ngươi hãy rút đi, hãy phân rẽ khỏi dân A-ma-léc, kẻo ta diệt các ngươi luôn với chúng nó chăng. Vì khi dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi xứ Ê-díp-tô, các ngươi có làm ơn cho hết thảy dân ấy. Vậy, dân Kê-nít phân rẽ khỏi dân A-ma-léc.
7 Sau-lơ đánh A-ma-léc từ Ha-vi-la cho đến Su-rơ, đối ngang xứ Ê-díp-tô. 8 Người bắt sống A-ga, vua của dân A-ma-léc, rồi lấy gươm diệt hết thảy dân sự. 9 Nhưng Sau-lơ và dân chúng dung thứ A-ga, chẳng giết những con tốt hơn hết trong bầy bò và chiên, các thú về lứa đẻ thứ nhì, chiên con, và mọi vật tốt nhứt. Chúng chẳng muốn diệt những vật đó, chỉ diệt hết những vật chi xấu và không giá trị.
10 Bấy giờ có lời Đức Giê-hô-va phán cùng Sa-mu-ên như vầy: 11 Ta hối hận vì đã lập Sau-lơ làm vua; bởi người đã xây bỏ ta, không làm theo lời ta. Sa-mu-ên buồn rầu, kêu cầu cùng Đức Giê-hô-va trọn đêm. 12 Sáng ngày sau, người đi rước Sau-lơ. Có kẻ đến nói cùng Sa-mu-ên rằng: Sau-lơ đã đến Cạt-mên, dựng cho mình một cái bia tại đó; đoạn, đổi đường đi xuống Ghinh-ganh.
13 Sa-mu-ên đi đến cùng Sau-lơ; Sau-lơ nói cùng người rằng: Nguyện Đức Giê-hô-va ban phước cho ông! Tôi đã làm theo lịnh của Đức Giê-hô-va. 14 Sa-mu-ên hỏi người rằng: Vậy thì tiếng chiên kêu vang đến tai ta, cùng tiếng bò rống ta nghe kia, là làm sao? 15 Sau-lơ đáp rằng: Dân sự có dẫn chúng nó từ nơi người A-ma-léc đến; vì dân sự đã tha những con tốt nhứt về chiên và bò, đặng dâng nó làm của lễ cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời của ông; vật còn lại, chúng tôi đã diệt hết đi. 16 Sa-mu-ên nói cùng Sau-lơ rằng: Thôi! Ta sẽ tỏ cho ngươi điều Đức Giê-hô-va đã phán cho ta đêm nay. Sau-lơ đáp: Xin nói.
17 Sa-mu-ên nói rằng: Lúc ngươi còn nhỏ tại mắt ngươi, ngươi há chẳng trở nên đầu trưởng của các chi phái Y-sơ-ra-ên sao? và Đức Giê-hô-va há chẳng xức dầu cho ngươi làm vua của Y-sơ-ra-ên ư? 18 Vả, Đức Giê-hô-va đã sai ngươi đi mà rằng: Hãy đi diệt hết những kẻ phạm tội kia, là dân A-ma-léc, và giao chiến cùng chúng nó cho đến chừng ngươi đã diệt chúng nó. 19 Sao ngươi không vâng theo lời phán của Đức Giê-hô-va? Cớ sao ngươi xông vào của cướp, làm điều ác trước mặt Đức Giê-hô-va? 20 Sau-lơ đáp cùng Sa-mu-ên rằng: Tôi thật có nghe theo lời phán của Đức Giê-hô-va. Tôi đã đi làm xong việc mà Đức Giê-hô-va sai tôi đi làm; tôi có đem A-ga, vua dân A-ma-léc về, và diệt hết dân A-ma-léc. 21 Nhưng dân sự có chọn trong của cướp, chiên và bò, là vật tốt nhứt về của đáng tận diệt, đặng dâng cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời của ông tại Ghinh-ganh. 22 Sa-mu-ên nói: Đức Giê-hô-va há đẹp lòng của lễ thiêu và của lễ thù ân bằng sự vâng theo lời phán của Ngài ư? Vả, sự vâng lời tốt hơn của tế lễ; sự nghe theo tốt hơn mỡ chiên đực; 23 sự bội nghịch cũng đáng tội bằng sự tà thuật; sự cố chấp giống như tội trọng cúng lạy hình tượng Bởi ngươi đã từ bỏ lời của Đức Giê-hô-va, nên Ngài cũng từ bỏ ngươi không cho ngươi làm vua.
24 Sau-lơ đáp cùng Sa-mu-ên rằng: Tôi có phạm tội. Tôi đã can phạm mạng lịnh Đức Giê-hô-va và lời của ông. Tôi sợ dân sự, nên nghe theo tiếng của họ. 25 Bây giờ, xin ông hãy tha tội tôi, trở lại cùng tôi, thì tôi sẽ sấp mình xuống trước mặt Đức Giê-hô-va. 26 Sa-mu-ên nói cùng Sau-lơ rằng: Ta không trở lại cùng ngươi đâu; vì ngươi đã từ bỏ lời của Đức Giê-hô-va, nên Đức Giê-hô-va từ bỏ ngươi, để ngươi chẳng còn làm vua của Y-sơ-ra-ên nữa. 27 Khi Sa-mu-ên xây lưng đặng đi, Sau-lơ nắm vạt áo tơi người, thì áo bèn rách. 28 Sa-mu-ên nói cùng người: Ấy ngày nay Đức Giê-hô-va xé nước Y-sơ-ra-ên khỏi ngươi là như vậy, đặng ban cho kẻ lân cận ngươi, xứng đáng hơn ngươi. 29 Vả lại, Đấng phù hộ Y-sơ-ra-ên chẳng nói dối, và không ăn năn; vì Đấng ấy chẳng phải loài người mà ăn năn! 30 Sau-lơ đáp rằng: Tôi có tội; song xin hãy tôn trọng tôi trước mặt các trưởng lão của dân sự tôi, và trước mặt Y-sơ-ra-ên; xin ông trở lại cùng tôi, thì tôi sẽ thờ lạy Giê-hô-va Đức Chúa Trời của ông. 31 Vậy, Sa-mu-ên trở lại theo Sau-lơ; và Sau-lơ sấp mình thờ lạy Đức Giê-hô-va.
32 Đoạn, Sa-mu-ên nói: Hãy dẫn A-ga, vua A-ma-léc đến ta. A-ga đi đến người, bộ vui mừng, vì tưởng rằng: Quả hẳn, điều cay đắng của sự chết đã qua rồi. 33 Nhưng Sa-mu-ên nói cùng người rằng: Hễ gươm ngươi đã làm người đàn bà không có con thế nào, thì mẹ ngươi cũng sẽ không có con thể ấy. Sa-mu-ên bèn giết A-ga trước mặt Đức Giê-hô-va tại Ghinh-ganh.
34 Đoạn, Sa-mu-ên đi về Ra-ma; còn Sau-lơ trở về nhà mình tại Ghi-bê-a của Sau-lơ. 35 Sa-mu-ên chẳng còn thấy Sau-lơ nữa cho đến ngày mình thác; vì người buồn bực về việc Sau-lơ; còn Đức Giê-hô-va ăn năn đã lập Sau-lơ làm vua của Y-sơ-ra-ên.

15

Sau-lơ không tuân lệnh

1Một hôm, Sa-mu-ên bảo Sau-lơ: "Tôi đã vâng lời Chúa xức dầu, tấn phong ông làm vua Y-sơ-ra-ên. Vậy, bây giờ ông nên thận trọng nghe lời Ngài. 2Chúa Toàn năng phán: Ta sẽ trừng phạt A-ma-léc vì đã phục kích Y-sơ-ra-ên khi họ từ Ai-cập ra đi. 3Bây giờ, ngươi phải đi đánh người A-ma-léc, tận diệt cả nam phụ lão ấu, bò, cừu, lạc đà và lừa của họ.'"
4Vậy, tại Tê-la-im, Sau-lơ động viên quân lực được 200.000 bộ binh chưa kể 10.000 quân Giu-đa. 5Ông kéo quân đến gần thành của người A-ma-léc, dàn trận trong thung lũng, 6và sai người nói với dân Kên: "Tránh xa người A-ma-léc để khỏi bị vạ lây, vì anh em đã cư xử tử tế với Y-sơ-ra-ên khi chúng tôi lìa Ai-cập." Người Kên rút khỏi dân A-ma-léc. 7Sau-lơ đánh bại người A-ma-léc từ Ha-vi-la đến Su-rơ, về phía đông Ai-cập. 8ồng bắt sống A-ga, vua A-ma-léc, và tàn sát tất cả dân chúng. 9Nhưng Sau-lơ và quân sĩ tha chết cho A-ga, cũng không giết những cừu, bò tốt nhất và các cừu con béo mập nhất. Nói chung họ giữ lại những thứ gì tốt, chỉ tiêu diệt những thứ gì xấu, vô giá trị mà thôi.
10Chúa Hằng Hữu bảo Sa-mu-ên: 11“Ta rất tiếc là đã cho Sau-lơ làm vua, vì người ấy không vâng lời Ta." Sa-mu-ên buồn lắm. Ông khóc lóc với Chúa suốt đêm. 12Sáng hôm sau, ông dậy sớm đi tìm Sau-lơ. Có người cho ông hay Sau-lơ đi lên núi Cát-mên dựng cho mình một đài kỷ niệm, sau đó đi xuống Ghinh-ganh. 13Khi Sa-mu-ên tìm được Sau-lơ, Sau-lơ lên tiếng trước: "Xin Chúa ban phước lành cho ông. Tôi thi hành lệnh Chúa xong rồi." 14Nhưng Sa-mu-ên hỏi: "Thế sao tôi còn nghe tiếng cừu kêu và tiếng bò rống?" 15Sau-lơ chống chế: "Anh em binh sĩ có giữ lại những con bò và cừu tốt nhất của người A-ma-léc để dâng cho Chúa Hằng Hữu, Thượng Đế của ông, còn lại chúng tôi đã giết sạch." 16Sa-mu-ên nói: "'Xin đừng nói nữa, để tôi nói cho vua nghe những điều Chúa dạy tôi tối qua." Sau-lơ đáp: "Xin ông nói đi." 17Sa-mu-ên tiếp: "Trong lúc ông tự biết mình thấp hèn, Chúa cho ông lãnh đạo các đại tộc, xức dầu cho ông làm vua Y-sơ-ra-ên, 18và Ngài sai ông đi với sứ mạng tận diệt dân A-ma-léc không để lại một ai. 19Nhưng tại sao ông không vâng lời Chúa? Tại sao ông vồ lấy của cướp, làm điều xấu xa trước mặt Chúa?" 20Sau-lơ đáp: "Tôi có vâng lời Chúa, tôi có thi hành sứ mệnh Chúa giao đấy chứ: tôi chỉ dẫn A-ga về, còn giết sạch người A-ma-léc. 21Nhưng binh sĩ có giữ lại những con bò và con cừu tốt nhất (đáng lẽ phải giết đi) để dâng cho Chúa Hằng Hữu, Thượng Đế của ông tại Ghinh-ganh." 22Sa-mu-ên bảo: "Chúa có thích lễ thiêu và lễ thù ân hơn sự vâng lời Ngài đâu? Vì vâng lời hơn dâng lễ vật, nghe theo hơn dâng mỡ cữu đực. 23Phản nghịch còn hơn tà thuật, ương ngạnh còn hơn thờ tà thần. Vì ông dám cãi mạng Chúa, Ngài cũng từ khước không cho ông làm vua nữa."
24Sau-lơ thú nhận: "Tôi có tội! Tôi không tuân lệnh Chúa, tôi không nghe lời ông vì tôi sợ dân và làm theo điều họ muốn. 25Xin tha tội cho tôi, về với tôi để tôi thờ phụng Chúa." 26Sa-mu-ên đáp: "Không, tôi không về với ông được, vì ông dám cãi mạng Thượng Đế nên Ngài không còn cho ông làm vua Y-sơ-ra-ên nữa."
27Khi Sa-mu-ên quay mình bước đi, Sau-lơ nắm áo giữ ông lại, làm chiếc áo rách toạc. 28Sa-mu-ên nói: "Hôm nay Chúa cũng xé nước Y-sơ-ra-ên khỏi tay ông như thế và đem giao cho một đồng bào của ông là người xứng đáng hơn ông. 29Thượng Đế là vinh quang của Y-sơ-ra-ên không bao giờ nói dối, hay đổi ý vì Ngài đâu phải là người trần." 30Sau-lơ lại năn nỉ: "Tôi có tội, nhưng trước mặt các trưởng lão và nhân dân Y-sơ-ra-ên, xin ông tỏ ra tôn trọng tôi, đi về với tôi để tôi thờ phụng Chúa." 31Sa-mu-ên đi về với Sau-lơ và Sau-lơ thờ phụng Chúa.
32Sau đó, Sa-mu-ên bảo: "Đem A-ga, vua A-ma-léc đến đây!" Khi được dẫn đến A-ga mặt mày hớn hở, mừng thầm: "Chắc ta được thoát chết rồi!" 33Nhưng Sa-mu-ên nói: "Vì lưỡi kiếm của ông đã làm cho nhiều bà mẹ mất con, mẹ ông cũng phải mất con vậy." Rồi ông chặt A-ga ra từng mảnh trước mặt Chúa tại Ghinh-ganh.
34Sau đó, Sa-mu-ên về Ra-ma, còn Sau-lơ về Ghi-bê-a. 35Từ đó Sa-mu-ên không còn gặp Sau-lơ nữa. Lòng Sa-mu-ên rất đau đớn vì cớ Sau-lơ, còn Chúa Hằng Hữu tiếc vì đã lập Sau-lơ làm vua Y-sơ-ra-ên.