13

Giô-a-cha, vua Y-sơ-ra-ên

1 Năm thứ hai mươi ba đời Giô-ách, con trai A-cha-xia, vua Giu-đa, thì Giô-a-cha, con trai Giê-hu, lên ngôi làm vua Y-sơ-ra-ên, tại Sa-ma-ri. Người cai trị mười bảy năm. 2 Người làm điều ác trước mặt Đức Giê-hô-va; bắt chước làm theo các tội lỗi của Giê-rô-bô-am, con trai Nê-bát, tức tội đã gây cho Y-sơ-ra-ên phạm tội; người chẳng bỏ tội ấy. 3 Cơn thạnh nộ của Đức Giê-hô-va nổi lên cùng dân Y-sơ-ra-ên, Ngài phó chúng vào tay Ha-xa-ên, vua Sy-ri, và Bên-Ha-đát, con trai Ha-xa-ên, trọn trong lúc đó. 4 Giô-a-cha cầu xin Đức Giê-hô-va, và Đức Giê-hô-va nhậm lời người, bởi vì Ngài thấy vua Sy-ri hà hiếp dân Y-sơ-ra-ên là cách nào. 5 Đức Giê-hô-va ban cho Y-sơ-ra-ên một người giải cứu, dân Y-sơ-ra-ên được thoát khỏi dưới tay dân Sy-ri, và được ở lại trong trại mình như trước. 6 Dầu vậy, chúng không từ bỏ tội của nhà Giê-rô-bô-am, là tội người đã gây cho Y-sơ-ra-ên phạm tội; chúng cứ phạm tội đó, đến đỗi hình tượng Át-tạt-tê còn đứng tại Sa-ma-ri.
7 Trong cả cơ binh của Giô-a-cha, Đức Chúa Trời chỉ chừa lại cho người năm mươi lính kị, mười cỗ xe, và mười ngàn lính bộ; vì vua Sy-ri có diệt quân Y-sơ-ra-ên, và nghiền nát chúng như bụi trong sân đạp lúa.
8 Các chuyện khác của Giô-a-cha, những công việc người làm, và sự mạnh dạn người, thảy đều chép trong sử ký về các vua Y-sơ-ra-ên, 9 Giô-a-cha an giấc cùng các tổ phụ mình, và người ta chôn người tại Sa-ma-ri. Giô-ách, con trai người, kế vị người.

Giô-ách làm vua Y-sơ-ra-ên

10 Năm thứ ba mươi bảy đời Giô-ách, vua Giu-đa, thì Giô-ách, con trai Giô-a-cha, lên ngôi làm vua Y-sơ-ra-ên tại Sa-ma-ri, và người cai trị mười sáu năm. 11 Người làm điều ác trước mặt Đức Giê-hô-va, không từ bỏ tội lỗi của Giê-rô-bô-am, con trai Nê-bát, đã gây cho Y-sơ-ra-ên phạm tội, mà cứ làm theo. 12 Các chuyện khác của Giô-ách, mọi công việc người làm, thể nào người đánh giặc cùng A-ma-xia, vua Giu-đa, và sự mạnh dạn người làm sao, thảy đều chép trong sử ký về các vua Y-sơ-ra-ên. 13 Giô-ách an giấc cùng các tổ phụ người, rồi Giê-rô-bô-am kế vị người. Giô-ách được chôn tại Sa-ma-ri chung với các vua Y-sơ-ra-ên.

Ê-li-sê qua đời

14 Ê-li-sê đau bệnh, tại bịnh ấy người phải chết. Giô-ách, vua Y-sơ-ra-ên, đến thăm người, khóc trước mặt người, mà nói rằng: Hỡi cha tôi! cha tôi! Xe và lính kỵ của Y-sơ-ra-ên! 15 Ê-li-sê bèn nói với người rằng: Hãy lấy cung và tên. Giô-ách lấy cung và tên. 16 Ê-li-sê lại nói với vua Y-sơ-ra-ên rằng: Hãy lấy tay ngươi giương cung. Vua bèn giương cung. Rồi Ê-li-sê đặt tay mình trên tay vua, 17 mà nói rằng: Hãy mở cửa sổ về phía đông. Giô-ách bèn mở cửa ra. Ê-li-sê lại nói: Hãy bắn. Người bèn bắn. Bấy giờ Ê-li-sê tiếp rằng: Ấy là cây tên thắng hơn của Đức Giê-hô-va, tức là cây tên thắng hơn dân Sy-ri; vì ngươi sẽ hãm đánh dân Sy-ri tại A-phéc, đến đỗi tuyệt diệt chúng nó. 18 Ê-li-sê tiếp rằng: Hãy lấy tên. Giô-ách bèn lấy tên. Ê-li-sê lại nói rằng: Hãy đập xuống đất. Giô-ách đập ba lần, rồi ngừng. 19 Người của Đức Chúa Trời nổi giận, nói với vua rằng: Nếu vua đã đập năm sáu lần, thì mới đánh dân Sy-ri cho đến tận tuyệt; nhưng rày vua sẽ đánh dân Sy-ri ba lần mà thôi.
20 Ê-li-sê qua đời, và người ta chôn người. Đầu năm sau có đoàn quân Mô-áp toan vào xứ. 21 Vả, xảy ra có kẻ chôn một người, thấy đoàn quân ấy đến, liền liệng thây vào mồ Ê-li-sê. Kẻ chết vừa đụng hài cốt Ê-li-sê, thì sống lại và đứng dậy.

Giô-ách thắng dân Sy-ri

22 Trọn đời Giô-a-cha, Ha-xa-ên, vua Sy-ri, có hà hiếp dân Y-sơ-ra-ên. 23 Nhưng Đức Giê-hô-va làm ơn cho chúng, lấy lòng thương xót và đoái xem họ vì cớ lời giao ước của Ngài đã lập với Áp-ra-ham, Y-sác, và Gia-cốp. Ngài không muốn diệt chúng, không từ bỏ chúng khỏi trước mặt Ngài cho đến ngày nay. 24 Ha-xa-ên, vua Sy-ri, băng hà; Bên-Ha-đát, con trai người, kế vị người. 25 Giô-ách, con trai Giô-a-cha, lấy lại khỏi tay Bên-Ha-đát, con trai Ha-xa-ên, các thành mà Bên-Ha-đát đã đánh lấy được của Giô-a-cha, cha người. Giô-ách đánh Bên-Ha-đát ba lần, và khôi phục các thành của Y-sơ-ra-ên.

13

Jehoahaz Reigns in Israel

1In the twenty-third year of Joash the son of Ahaziah, king of Judah, Jehoahaz the son of Jehu became king over Israel in Samaria, and reigned seventeen years. 2And he did evil in the sight of the Lord, and followed the sins of Jeroboam the son of Nebat, who had made Israel sin. He did not depart from them.
3Then the anger of the Lord was aroused against Israel, and He delivered them into the hand of Hazael king of Syria, and into the hand of Ben-Hadad the son of Hazael, all their days. 4So Jehoahaz pleaded with the Lord, and the Lord listened to him; for He saw the oppression of Israel, because the king of Syria oppressed them. 5Then the Lord gave Israel a deliverer, so that they escaped from under the hand of the Syrians; and the children of Israel dwelt in their tents as before. 6Nevertheless they did not depart from the sins of the house of Jeroboam, who had made Israel sin, but walked in them; and the wooden image also remained in Samaria. 7For He left of the army of Jehoahaz only fifty horsemen, ten chariots, and ten thousand foot soldiers; for the king of Syria had destroyed them and made them like the dust at threshing.
8Now the rest of the acts of Jehoahaz, all that he did, and his might, are they not written in the book of the chronicles of the kings of Israel? 9So Jehoahaz rested with his fathers, and they buried him in Samaria. Then Joash his son reigned in his place.

Jehoash Reigns in Israel

10In the thirty-seventh year of Joash king of Judah, Jehoash the son of Jehoahaz became king over Israel in Samaria, and reigned sixteen years. 11And he did evil in the sight of the Lord. He did not depart from all the sins of Jeroboam the son of Nebat, who made Israel sin, but walked in them.
12Now the rest of the acts of Joash, all that he did, and his might with which he fought against Amaziah king of Judah, are they not written in the book of the chronicles of the kings of Israel? 13So Joash rested with his fathers. Then Jeroboam sat on his throne. And Joash was buried in Samaria with the kings of Israel.

Death of Elisha

14Elisha had become sick with the illness of which he would die. Then Joash the king of Israel came down to him, and wept over his face, and said, “O my father, my father, the chariots of Israel and their horsemen!”
15And Elisha said to him, “Take a bow and some arrows.” So he took himself a bow and some arrows. 16Then he said to the king of Israel, “Put your hand on the bow.” So he put his hand on it, and Elisha put his hands on the king’s hands. 17And he said, “Open the east window”; and he opened it. Then Elisha said, “Shoot”; and he shot. And he said, “The arrow of the Lord’s deliverance and the arrow of deliverance from Syria; for you must strike the Syrians at Aphek till you have destroyed them. 18Then he said, “Take the arrows”; so he took them. And he said to the king of Israel, “Strike the ground”; so he struck three times, and stopped. 19And the man of God was angry with him, and said, “You should have struck five or six times; then you would have struck Syria till you had destroyed it!But now you will strike Syria only three times.”
20Then Elisha died, and they buried him. And the raiding bands from Moab invaded the land in the spring of the year. 21So it was, as they were burying a man, that suddenly they spied a band of raiders; and they put the man in the tomb of Elisha; and when the man was let down and touched the bones of Elisha, he revived and stood on his feet.

Israel Recaptures Cities from Syria

22And Hazael king of Syria oppressed Israel all the days of Jehoahaz. 23But the Lord was gracious to them, had compassion on them, and regarded them, because of His covenant with Abraham, Isaac, and Jacob, and would not yet destroy them or cast them from His presence.
24Now Hazael king of Syria died. Then Ben-Hadad his son reigned in his place. 25And Jehoash the son of Jehoahaz recaptured from the hand of Ben-Hadad, the son of Hazael, the cities which he had taken out of the hand of Jehoahaz his father by war. Three times Joash defeated him and recaptured the cities of Israel.