6

Ê-li-sê làm phép lạ khác

1 Các môn đồ của những tiên tri nói với Ê-li-sê rằng: Nơi chúng tôi ở trước mặt thầy là hẹp quá cho chúng tôi. 2 Xin để chúng tôi đi đến Giô-đanh, ai nấy sẽ đốn một cây đòn tay, rồi tại đó cất một nơi ở cho chúng tôi. Ê-li-sê đáp: Hãy đi. 3 Một người tiếp rằng: Tôi xin thầy hãy đi cùng các tôi tớ thầy. Người đáp: 4 Ta sẽ đi. Vậy, người đi với họ. Đến Giô-đanh, họ khởi đốn cây. 5 Nhưng có một người đương đốn cây, cái lưỡi rìu văng xuống nước. Người la lên rằng: Ớ chúa tôi! than ôi! tôi có mượn nó! 6 Người của Đức Chúa Trời hỏi rằng: Nó rớt ở đâu? Người chỉ chỗ cho. Ê-li-sê bèn chặt một khúc cây quăng xuống tại chỗ đó, làm cho lưỡi rìu nổi lên, 7 và biểu người ấy rằng: Hãy lấy nó đi. Người ấy bèn giơ tay ra và lấy nó.

Dân Sy-ri bị hành phạt bịnh mù

8 Vả, vua Sy-ri giao chiến với Y-sơ-ra-ên; người thương nghị với các tôi tớ mình, mà rằng: Ta sẽ đóng trại ta tại nơi nọ nơi kia. 9 Người của Đức Chúa Trời bèn sai nói với vua Y-sơ-ra-ên rằng: Khá giữ lấy, chớ đi ngang qua chỗ kia, vì dân Sy-ri phục tại đó. 10 Vậy, vua Y-sơ-ra-ên sai người đến nơi mà người Đức Chúa Trời đã chỉ cho mình và bảo trước; người giữ lấy mình tại đó, chẳng những một hai lần. 11 Lòng vua Sy-ri bối rối về sự ấy, bèn gọi các tôi tớ mình, mà nói rằng: Các ngươi há không tỏ cho ta, ai trong chúng ta là người giúp đỡ vua Y-sơ-ra-ên? 12 Một người trong những tôi tớ thưa rằng: Ôi vua chúa tôi! chẳng ai trong chúng tôi hết; nhưng Ê-li-sê, tiên tri trong Y-sơ-ra-ên, tỏ cho vua Y-sơ-ra-ên biết các lời vua nói trong phòng ngủ mình. 13 Vua bèn bảo rằng: Hãy đi xem người ở đâu, để ta sai bắt người. Có người đến thuật cho vua rằng: Kìa, người ở tại Đô-than. 14 Vì vậy, vua sai ngựa, xe, và một đạo binh rất đông đến Đô-than; họ tới nơi lúc ban đêm, và vây thành.
15 Tôi tớ của người Đức Chúa Trời chỗi dậy sáng sớm đi ra, thấy một đạo binh cùng ngựa và xe đương vây thành. Người nói với Ê-li-sê rằng: Hỡi ôi! chúa, chúng ta sẽ làm sao? 16 Ê-li-sê đáp rằng: Chớ sợ, những người ở với chúng ta đông hơn những người ở với chúng nó. 17 Đoạn, Ê-li-sê cầu nguyện mà rằng: Đức Giê-hô-va ôi, xin mở mắt kẻ tôi tớ tôi, để nó thấy được. Đức Giê-hô-va mở mắt người ra, thì người thấy núi đầy những ngựa và xe bằng lửa ở xung quanh Ê-li-sê.
18 Quân Sy-ri kéo xuống nơi Ê-li-sê; người cầu nguyện Đức Giê-hô-va rằng: Xin Chúa khiến mắt quân ấy bị đui mù. Đức Chúa Trời bèn khiến chúng đui mù, theo như lời cầu nguyện của Ê-li-sê. 19 Đoạn, Ê-li-sê nói với chúng nó rằng: Đây không phải là đường, đây chẳng phải là thành. Hãy theo ta, ta sẽ dẫn các ngươi đến người mà các ngươi tìm kiếm. Rồi người dẫn chúng nó đến Sa-ma-ri.
20 Khi chúng nó đã vào trong Sa-ma-ri rồi, Ê-li-sê cầu rằng: Lạy Đức Giê-hô-va, xin mở mắt cho chúng nó thấy. Đức Giê-hô-va bèn mở mắt họ, họ thấy mình ở giữa Sa-ma-ri. 21 Vua Y-sơ-ra-ên thấy chúng nó, thì nói với Ê-li-sê rằng: Hỡi cha! phải đánh chúng nó chăng? phải đánh chúng nó chăng? 22 Ê-li-sê đáp rằng: Chớ đánh. Những người vua dùng gươm và cung mà bắt làm phu tù, vua há đánh sao? Hãy dọn trước mặt chúng bánh và rượu, để cho chúng ăn và uống, rồi trở về cùng chủ mình. 23 Người bèn bày tiệc lớn cho chúng nó; khi chúng nó đã ăn uống rồi, người tha cho chúng nó đi; chúng nó bèn trở về cùng chủ mình. Từ đó về sau, những toán quân Sy-ri không còn loán đến địa phận Y-sơ-ra-ên nữa.

Vây Sa-ma-ri

24 Sau các điều đó, Bên-Ha-đát, vua Sy-ri, nhóm cả đạo binh mình, đi lên vây thành Sa-ma-ri. 25 Trong Sa-ma-ri đương có sự đói kém lớn lắm, thành bị vây hãm lâu ngày, đến đỗi một cái đầu lừa bán tám mươi siếc-lơ bạc, và một góc tư ô phân bồ câu bán năm siếc-lơ bạc. 26 Khi vua Y-sơ-ra-ên đi ngang qua trên tường thành, có một người đàn bà kêu người rằng: Ôi vua chúa tôi, xin cứu tôi! 27 Vua nói: Nếu Đức Giê-hô-va không cứu ngươi, thì ta lấy đâu đặng cứu ngươi? Bởi sân đạp lúa hay là bởi nơi ép rượu sao? 28 Vua lại rằng: Ngươi có chi? Nàng thưa rằng: Đàn bà nầy nói với tôi rằng: Hãy cho con trai chị, hầu ngày nay chúng ta ăn thịt nó; ngày mai chúng ta sẽ ăn thịt con trai ta. 29 Vậy, chúng tôi có nấu thịt con trai tôi và ăn. Ngày mai tôi có nói với người rằng: Hãy cho con trai chị, hầu chúng ta ăn nó. Nhưng người có giấu con trai mình. 30 Khi vua nghe lời của người đàn bà nầy, thì xé quần áo mình. Bấy giờ, người đang đi ngang qua trên tường thành, dân sự xem thấy người phía trong mặc cái bao sát vào thịt mình. 31 Vua la lên rằng: Nếu ngày nay đầu của Ê-li-sê, con trai của Sa-phát, hãy còn ở trên vai nó, nguyện Đức Chúa Trời xử ta cách nặng nề!
32 Ê-li-sê đương ngồi trong nhà mình, và các trưởng lão ngồi chung quanh người, thì vua sai một sứ giả đi trước mình đến cùng tiên tri. Nhưng khi sứ giả chưa đến, Ê-li-sê nói với các trưởng lão rằng: Kìa, hãy xem, con kẻ sát nhân kia sai người đến đặng cắt đầu ta. Khá coi chừng: vừa khi sứ giả đến, hãy đóng cửa lại, dùng cửa xua đuổi nó đi. Các ngươi há chẳng nghe tiếng bước của chủ nó sau lưng nó sao? 33 Người còn đương nói, chúng thấy sứ giả đến. Vua cũng đến, nói với Ê-li-sê rằng: Tai nạn nầy đến bởi Đức Giê-hô-va. Vậy, ta còn trông cậy nơi Đức Giê-hô-va làm chi?

6

找回斧子的頭

1先知的門徒對以利沙說:「看哪,我們在你面前居住的地方,那裏對我們太窄小了。 2讓我們往約旦河去,各人從那裏取一根木料,在那裏為自己建造居住的地方。」他說:「你們去吧!」 3有一人說:「請你與僕人同去。」他說:「我可以去。」 4於是以利沙與他們同去。到了約旦河,他們砍伐樹木。 5有一人砍樹的時候,斧子的頭掉在水裏,他就喊着說:「不好了!我主啊,斧子是借來的。」 6神人說:「掉在哪裏了?」他把那地方指給以利沙看。以利沙砍了一塊木頭,拋在水裏,就使斧子的頭浮上來了。 7以利沙說:「拿起來吧!」那人就伸手拿起來了。

亞蘭軍隊進攻受挫

8亞蘭王與以色列作戰,他和臣僕商議說:「我要在某處某處安營。」 9神人派人到以色列王那裏,說:「你要小心,不要從某處經過,因為亞蘭人下到那裏去了。」 10以色列王派人到神人告訴他的地方去。神人警告他,他就在那裏有所防備,不止一兩次。
11亞蘭王因這事心裏氣憤,召了臣僕來,對他們說:「我們當中有誰幫助以色列王,你們不告訴我嗎?」 12有一個臣僕說:「不,我主,我王!只有以色列中的先知以利沙,把王在臥房所說的話告訴以色列王。」 13王說:「你們去查看他在哪裏,我好派人去捉拿他。」有人告訴王說:「看哪,他在多坍。」 14王就派遣車馬和大軍往那裏去,夜間他們到了,圍困那城。
15神人的僕人清早起來出去,看哪,車馬軍兵圍困了城。僕人對神人說:「不好了!我主啊,我們該怎麼辦呢?」 16神人說:「不要懼怕!因與我們同在的比與他們同在的更多。」 17以利沙禱告說:「耶和華啊,求你開他的眼目,使他能看見。」耶和華開了這年輕人的眼目,他就看見了,看哪,滿山有火馬和火焰車圍繞以利沙 18亞蘭人下到以利沙那裏,以利沙向耶和華禱告說:「求你擊打這國,使他們眼目失明。」耶和華就照以利沙的話,擊打他們,使他們眼目失明。 19以利沙對他們說:「這不是那條路,也不是那座城。你們跟我走,我必領你們到你們要尋找的人那裏。」於是他領他們到了撒瑪利亞
20他們進了撒瑪利亞以利沙說:「耶和華啊,求你開這些人的眼目,使他們能看見。」耶和華開了他們的眼目,他們就看見了,看哪,是在撒瑪利亞城中。 21以色列王看見他們,就對以利沙說:「我父啊,我真的可以擊殺他們嗎?」 22他說:「不可擊殺!這些人豈是你用刀用弓擄來給你擊殺的呢?當在他們面前擺設飲食給他們吃喝,讓他們回到他們主人那裏。」 23王為他們預備了盛大的宴席。他們吃喝完了,王就送他們回到他們主人那裏。此後,亞蘭的軍隊不再侵犯以色列地了。

圍困撒瑪利亞

24此後,亞蘭便‧哈達召集他的全軍,上來圍困撒瑪利亞 25看哪,被圍困的時候,撒瑪利亞有大饑荒,甚至一個驢頭值八十舍客勒,四分之一卡布 的鴿子糞值五舍客勒。 26一日,以色列王在城牆上經過,有一個婦人向他呼叫說:「我主,我王啊!求你幫助。」 27王說:「耶和華不幫助你,我從哪裏幫助你呢?是從禾場,或從壓酒池嗎?」 28王對婦人說:「你有甚麼事?」她說:「這婦人對我說:『把你的兒子交出來,我們今日可以吃他,明日可以吃我的兒子。』 29我們就煮了我的兒子吃了。次日我對她說:『要把你的兒子交出來,我們可以吃。』她卻把她的兒子藏起來。」 30王聽見婦人的話,就撕裂衣服;那時,王在城牆上經過,百姓看見了,看哪,王貼身穿着麻布。 31王說:「我今日若容許沙法的兒子以利沙的頭還留在他身上,願上帝重重懲罰我!」
32那時,以利沙正坐在家中,有長老與他同坐。王派一個人先去,使者還沒有到,以利沙對長老說:「你們看,這兇手之子派人來斬我的頭。你們注意,當使者來到,你們就關上門,把他關在門外。在他後頭不就是他主人的腳步聲嗎?」 33正與他們說話的時候,看哪,使者下到他那裏,說:「看哪,這災禍是從耶和華來的,我何必再仰望耶和華呢?」