5

A Lament for Israel

1Hear this word which I take up against you, a lamentation, O house of Israel:
  2The virgin of Israel has fallen;
   She will rise no more.
   She lies forsaken on her land;
   There is no one to raise her up.
3For thus says the Lord God:
  “The city that goes out by a thousand
   Shall have a hundred left,
   And that which goes out by a hundred
   Shall have ten left to the house of Israel.”

A Call to Repentance

4For thus says the Lord to the house of Israel:
  “Seek Me and live;
   5But do not seek Bethel,
   Nor enter Gilgal,
   Nor pass over to Beersheba;
   For Gilgal shall surely go into captivity,
   And Bethel shall come to nothing.
   6Seek the Lord and live,
   Lest He break out like fire in the house of Joseph,
   And devour it,
   With no one to quench it in Bethel—
   7You who turn justice to wormwood,
   And lay righteousness to rest in the earth!”
  8He made the Pleiades and Orion;
   He turns the shadow of death into morning
   And makes the day dark as night;
   He calls for the waters of the sea
   And pours them out on the face of the earth;
   The Lordis His name.
   9He rains ruin upon the strong,
   So that fury comes upon the fortress.
  10They hate the one who rebukes in the gate,
   And they abhor the one who speaks uprightly.
   11Therefore, because you tread down the poor
   And take grain taxes from him,
   Though you have built houses of hewn stone,
   Yet you shall not dwell in them;
   You have planted pleasant vineyards,
   But you shall not drink wine from them.
   12For I know your manifold transgressions
   And your mighty sins:
   Afflicting the just and taking bribes;
   Diverting the poor from justice at the gate.
   13Therefore the prudent keep silent at that time,
   For it is an evil time.
  14Seek good and not evil,
   That you may live;
   So the Lord God of hosts will be with you,
   As you have spoken.
   15Hate evil, love good;
   Establish justice in the gate.
   It may be that the Lord God of hosts
   Will be gracious to the remnant of Joseph.

The Day of the Lord

16Therefore the Lord God of hosts, the Lord, says this:
  “There shall be wailing in all streets,
   And they shall say in all the highways,
   ‘Alas! Alas!’
   They shall call the farmer to mourning,
   And skillful lamenters to wailing.
   17In all vineyards there shall be wailing,
   For I will pass through you,”
   Says the Lord.
  18Woe to you who desire the day of the Lord!
   For what good isthe day of the Lord to you?
   It will be darkness, and not light.
   19It will beas though a man fled from a lion,
   And a bear met him!
   Or as though he went into the house,
   Leaned his hand on the wall,
   And a serpent bit him!
   20Is not the day of the Lord darkness, and not light?
   Is it not very dark, with no brightness in it?
  21“I hate, I despise your feast days,
   And I do not savor your sacred assemblies.
   22Though you offer Me burnt offerings and your grain offerings,
   I will not accept them,
   Nor will I regard your fattened peace offerings.
   23Take away from Me the noise of your songs,
   For I will not hear the melody of your stringed instruments.
   24But let justice run down like water,
   And righteousness like a mighty stream.
  25“Did you offer Me sacrifices and offerings
   In the wilderness forty years, O house of Israel?
   26You also carried Sikkuth your king
   And Chiun, your idols,
   The star of your gods,
   Which you made for yourselves.
   27Therefore I will send you into captivity beyond Damascus,”
   Says the Lord, whose name is the God of hosts.

5

Sự úp đổ của nước Y-sơ-ra-ên

1 Hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, hãy nghe lời nầy, là bài ca thương mà ta sẽ làm về các ngươi! 2 Gái đồng trinh của Y-sơ-ra-ên đã ngã xuống, sẽ không dậy nữa; nó đã bị ném bỏ trên đất nó, mà không ai đỡ dậy. 3 Vì Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Thành nào ra một ngàn quân, chỉ còn có một trăm; thành nào dấy lên một trăm người, chỉ còn có mười người trong nhà Y-sơ-ra-ên sót lại. 4 Đức Giê-hô-va phán cùng nhà Y-sơ-ra-ên như vầy: Hãy tìm kiếm ta, thì các ngươi sẽ sống! 5 Chớ tìm kiếm Bê-tên, chớ vào trong Ghinh-ganh, đừng đi đến Bê-e-Sê-ba. Vì Ghinh-ganh sẽ bị đày, Bê-tên sẽ trở nên một nơi đổ nát.
6 Hãy tìm kiếm Đức Giê-hô-va, thì các ngươi sẽ sống; bằng chẳng vậy, Ngài sẽ như một ngọn lửa thiêu đốt hừng lên trong nhà Giô-sép, ở Bê-tên không ai có thể tắt được. 7 Các ngươi đổi sự ngay thẳng ra ngải cứu, và ném sự công bình xuống đất! 8 Hãy tìm Đấng đã dựng nên những sao Rua và sao Cày; đổi bóng tối tăm ra ban mai, đổi ban ngày ra đêm thẳm, gọi nước biển mà đổ nó ra trên mặt đất: Danh Ngài là Giê-hô-va. 9 Ấy chính Ngài làm cho kẻ mạnh thình lình bị diệt vong, đến nỗi sự hủy hoại đến trên đồn lũy. 10 Chúng nó ghét người trách móc nơi cửa thành, và gớm ghiếc kẻ nói ngay thẳng.
11 Vì các ngươi hiếp đáp kẻ nghèo và đòi họ nộp thuế lúa mì, vậy nên những nhà bằng đá vuông nầy mà các ngươi đã xây nên, các ngươi sẽ không ở được. Các ngươi đã trồng những vườn nho ngon ngọt, nhưng sẽ không uống rượu nó. 12 Vì ta biết tội ác các ngươi nhiều là bao nhiêu, tội lỗi các ngươi lớn là bao nhiêu, các ngươi là kẻ hiếp đáp người công bình, nhận lấy của hối lộ, ở nơi cửa thành làm cong lẽ thẳng của những kẻ nghèo. 13 Bởi đó cho nên, trong thời như thế, người khôn ngoan sẽ làm thinh; vì là thời khốn nạn.
14 Hãy tìm điều lành và đừng tìm điều dữ, hầu cho các ngươi được sống, thì Giê-hô-va Đức Chúa Trời vạn quân sẽ ở cùng ngươi, như các ngươi nói vậy. 15 Hãy ghét điều dữ mà ưa điều lành; hãy lập sự công bình nơi cửa thành. Có lẽ Giê-hô-va Đức Chúa Trời vạn quân sẽ ra ơn cho những kẻ còn sót lại của Giô-sép!
16 Vậy nên, Chúa Giê-hô-va, Đức Chúa Trời vạn quân, phán như vầy: Trong mọi nơi phố chợ, người ta sẽ than khóc; trong mọi đường phố, người ta sẽ kêu la rằng: Hỡi ôi! Hỡi ôi! Người ta sẽ mời kẻ cày ruộng đến thảm sầu, và những kẻ giỏi than van đến kêu khóc. 17 Trong các vườn nho vang tiếng khóc than, vì ta sẽ qua giữa ngươi, Đức Giê-hô-va phán vậy.
18 Khốn thay cho các ngươi là kẻ trông mong ngày của Đức Giê-hô-va! Các ngươi trông mong ngày của Đức Giê-hô-va làm gì? Ấy là ngày tối tăm, không phải là ngày ánh sáng. 19 Ví như một người tránh khỏi sư tử, lại gặp con gấu; hay là như kẻ vào trong nhà, dựa tay trên vách, bị rắn cắn nhằm. 20 Ngày của Đức Giê-hô-va há chẳng phải tối tăm, không sáng láng, và mù mịt, không chói lói hay sao?
21 Ta ghét; ta khinh dể những kỳ lễ của các ngươi; ta không đẹp lòng về những hội trọng thể của các ngươi đâu. 22 Dầu các ngươi dâng những của lễ thiêu và của lễ chay cho ta, ta sẽ không nhận lấy; ta chẳng đoái xem những con thú mập về của lễ thù ân các ngươi. 23 Hãy làm cho tiếng của bài hát các ngươi xa khỏi ta! Ta không khứng nghe tiếng đàn cầm của các ngươi. 24 Thà hãy làm cho sự chánh trực chảy xuống như nước, và sự công bình như sông lớn cuồn cuộn.
25 Hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, các ngươi há chẳng từng dâng hi sinh và của lễ chay cho ta trong bốn mươi năm nơi đồng vắng sao? 26 Trái lại, các ngươi đã khiêng nhà tạm của vua mình, khám của thần tượng mình, và ngôi sao của thần các ngươi mà các ngươi đã làm cho mình. 27 Vậy nên, ta sẽ làm cho các ngươi bị đày qua làm phu tù bên kia Đa-mách, Đức Giê-hô-va phán vậy, danh Ngài là Đức Chúa Trời vạn quân.