15

Đại công của Sam-sôn làm hại dân Phi-li-tin. – Người trở nên quan xét trong Y-sơ-ra-ên

1 Sau ít lâu, nhằm mùa gặt lúa mì, Sam-sôn đi thăm vợ mình, đem cho nàng một con dê con, và nói rằng: Tôi muốn đi đến cùng vợ tôi ở trong phòng nàng. Nhưng cha nàng không cho phép người vào, 2 bèn nói rằng: Ta ngờ ngươi ghét nó, nên ta đã gả nó cho bạn của ngươi. Em gái nó há chẳng lịch sự hơn nó sao? Vậy, hãy lấy em nó thế cho. 3 Sam-sôn đáp rằng: Nếu lần nầy ta làm hại cho dân Phi-li-tin, thì ta cũng vô tội.
4 Vậy, Sam-sôn đi bắt ba trăm con chó rừng, cũng lấy những đuốc, rồi cột đuôi mỗi hai con lại, và cột đuốc giữa hai đuôi. 5 Người đốt đuốc, thả chó rừng vào trong lúa mì của dân Phi-li-tin. Như vậy, người đốt lúa mì đã bó cùng lúa mì chưa gặt, và các vườn ô-li-ve. 6 Dân Phi-li-tin hỏi: Ai đã làm điều đó? Người ta đáp: Sam-sôn, rể của người Thim-na, bởi vì người Thim-na bắt vợ hắn mà gả cho một người bạn của hắn. Dân Phi-li-tin bèn đi lên, thiêu nàng luôn với cha nàng trong lửa. 7 Sam-sôn nói: Nếu các ngươi làm như vậy, thì ta quyết hẳn báo thù các ngươi rồi mới chịu an nghỉ. 8 Người đánh chúng nó bị thua bệ cả thể. Đoạn, người đi xuống và ở tại hang đá Ê-tam.
9 Bấy giờ, dân Phi-li-tin đi lên, đóng trại tại Giu-đa, và tràn ra đến Lê-chi. 10 Người Giu-đa nói cùng chúng rằng: Cớ sao các ngươi lên đánh chúng ta? Chúng đáp: Chúng ta lên đây, ấy đặng trói Sam-sôn: Chúng ta sẽ đãi hắn y như hắn đã đãi chúng ta! 11 Ba ngàn người Giu-đa bèn xuống hang đá Ê-tam mà nói cùng Sam-sôn rằng: Ngươi há chẳng biết rằng dân Phi-li-tin là chủ chúng ta ư? Vậy, sao ngươi đã làm điều đó cho chúng ta? Người đáp: Ta đãi chúng nó như chính chúng nó đãi ta. 12 Chúng lại nói rằng: Chúng ta xuống đặng trói ngươi, để nộp ngươi vào tay dân Phi-li-tin. Sam-sôn tiếp: Hãy thề cùng ta rằng các ngươi chẳng giết ta. 13 Chúng đáp rằng: Không, chúng ta chỉ muốn trói ngươi, nộp vào tay dân Phi-li-tin, chớ chẳng muốn giết ngươi đâu. Vậy, chúng bèn trói người bằng hai sợi dây mới, và dắt ra khỏi hang đá.
14 Khi đến Lê-chi, dân Phi-li-tin ra đón người và la tiếng reo mừng. Song Thần của Đức Giê-hô-va cảm động Sam-sôn, những dây cột cánh tay người trở thành như chỉ gai bị lửa đốt, tàn rớt khỏi tay người. 15 Gặp được một cái hàm lừa con mới tinh, người bèn giơ tay lượm lấy, và dùng nó đánh một ngàn người. 16 Bấy giờ Sam-sôn nói rằng:
 Với một hàm lừa, giết chất thây từng đống!
 Với một hàm lừa, ta đánh một ngàn người!
17 Khi người đã nói xong, bèn ném cái hàm lừa khỏi tay mình, và đặt tên chỗ đó là Ra-mát-Lê-chi.
18 Bởi người bị khát nước quá đỗi, bèn cầu khẩn Đức Giê-hô-va, mà rằng: Chúa đã ban cho tôi tớ Chúa sự giải cứu lớn lao nầy; hồ dễ nào bây giờ tôi phải chết khát, và sa vào tay những kẻ không chịu cắt bì sao? 19 Đức Chúa Trời liền chẻ hòn đá bộng ở tại Lê-chi, có nước chảy ra; Sam-sôn uống, thì tâm thần người hồi tỉnh, và lòng mạnh mẽ lại. Bởi đó cho nên người ta đặt tên cái suối nầy là Ên-Ha-cô-rê cho đến ngày nay. Suối ấy ở tại Lê-chi.
20 Nhằm thời kỳ dân Phi-li-tin quản hạt Y-sơ-ra-ên, thì Sam-sôn làm quan xét nơi Y-sơ-ra-ên trọn hai mươi năm.

15

Samson Defeats the Philistines

1After a while, in the time of wheat harvest, it happened that Samson visited his wife with a young goat. And he said, “Let me go in to my wife, into her room.” But her father would not permit him to go in.
2Her father said, “I really thought that you thoroughly hated her; therefore I gave her to your companion. Is not her younger sister better than she? Please, take her instead.”
3And Samson said to them, “This time I shall be blameless regarding the Philistines if I harm them!” 4Then Samson went and caught three hundred foxes; and he took torches, turned the foxes tail to tail, and put a torch between each pair of tails. 5When he had set the torches on fire, he let the foxes go into the standing grain of the Philistines, and burned up both the shocks and the standing grain, as well as the vineyards and olive groves.
6Then the Philistines said, “Who has done this?”
 And they answered, “Samson, the son-in-law of the Timnite, because he has taken his wife and given her to his companion.” So the Philistines came up and burned her and her father with fire.
7Samson said to them, “Since you would do a thing like this, I will surely take revenge on you, and after that I will cease.” 8So he attacked them hip and thigh with a great slaughter; then he went down and dwelt in the cleft of the rock of Etam.
9Now the Philistines went up, encamped in Judah, and deployed themselves against Lehi. 10And the men of Judah said, “Why have you come up against us?”
 So they answered, “We have come up to arrest Samson, to do to him as he has done to us.”
11Then three thousand men of Judah went down to the cleft of the rock of Etam, and said to Samson, “Do you not know that the Philistines rule over us? What is this you have done to us?”
 And he said to them, “As they did to me, so I have done to them.”
12But they said to him, “We have come down to arrest you, that we may deliver you into the hand of the Philistines.”
 Then Samson said to them, “Swear to me that you will not kill me yourselves.”
13So they spoke to him, saying, “No, but we will tie you securely and deliver you into their hand; but we will surely not kill you.” And they bound him with two new ropes and brought him up from the rock.
14When he came to Lehi, the Philistines came shouting against him. Then the Spirit of the Lord came mightily upon him; and the ropes that were on his arms became like flax that is burned with fire, and his bonds broke loose from his hands. 15He found a fresh jawbone of a donkey, reached out his hand and took it, and killed a thousand men with it. 16Then Samson said:
  “With the jawbone of a donkey,
   Heaps upon heaps,
   With the jawbone of a donkey
   I have slain a thousand men!”
17And so it was, when he had finished speaking, that he threw the jawbone from his hand, and called that place Ramath Lehi.
18Then he became very thirsty; so he cried out to the Lord and said, “You have given this great deliverance by the hand of Your servant; and now shall I die of thirst and fall into the hand of the uncircumcised?” 19So God split the hollow place that is in Lehi, and water came out, and he drank; and his spirit returned, and he revived. Therefore he called its name En Hakkore, which is in Lehi to this day. 20And he judged Israel twenty years in the days of the Philistines.