40

Jeremiah Freed

1The word came to Jeremiah from the Lord after Nebuzaradan commander of the imperial guard had released him at Ramah. He had found Jeremiah bound in chains among all the captives from Jerusalem and Judah who were being carried into exile to Babylon. 2When the commander of the guard found Jeremiah, he said to him, “The Lord your God decreed this disaster for this place. 3And now the Lord has brought it about; he has done just as he said he would. All this happened because you people sinned against the Lord and did not obey him. 4But today I am freeing you from the chains on your wrists. Come with me to Babylon, if you like, and I will look after you; but if you do not want to, then don’t come. Look, the whole country lies before you; go wherever you please.” 5However, before Jeremiah turned to go, Nebuzaradan added, “Go back to Gedaliah son of Ahikam, the son of Shaphan, whom the king of Babylon has appointed over the towns of Judah, and live with him among the people, or go anywhere else you please.”
 Then the commander gave him provisions and a present and let him go.
6So Jeremiah went to Gedaliah son of Ahikam at Mizpah and stayed with him among the people who were left behind in the land.

Gedaliah Assassinated

7When all the army officers and their men who were still in the open country heard that the king of Babylon had appointed Gedaliah son of Ahikam as governor over the land and had put him in charge of the men, women and children who were the poorest in the land and who had not been carried into exile to Babylon, 8they came to Gedaliah at Mizpah—Ishmael son of Nethaniah, Johanan and Jonathan the sons of Kareah, Seraiah son of Tanhumeth, the sons of Ephai the Netophathite, and Jaazaniah the son of the Maakathite, and their men. 9Gedaliah son of Ahikam, the son of Shaphan, took an oath to reassure them and their men. “Do not be afraid to serve the Babylonians, ” he said. “Settle down in the land and serve the king of Babylon, and it will go well with you. 10I myself will stay at Mizpah to represent you before the Babylonians who come to us, but you are to harvest the wine, summer fruit and olive oil, and put them in your storage jars, and live in the towns you have taken over.”
11When all the Jews in Moab, Ammon, Edom and all the other countries heard that the king of Babylon had left a remnant in Judah and had appointed Gedaliah son of Ahikam, the son of Shaphan, as governor over them, 12they all came back to the land of Judah, to Gedaliah at Mizpah, from all the countries where they had been scattered. And they harvested an abundance of wine and summer fruit.
13Johanan son of Kareah and all the army officers still in the open country came to Gedaliah at Mizpah 14and said to him, “Don’t you know that Baalis king of the Ammonites has sent Ishmael son of Nethaniah to take your life?” But Gedaliah son of Ahikam did not believe them.
15Then Johanan son of Kareah said privately to Gedaliah in Mizpah, “Let me go and kill Ishmael son of Nethaniah, and no one will know it. Why should he take your life and cause all the Jews who are gathered around you to be scattered and the remnant of Judah to perish?”
16But Gedaliah son of Ahikam said to Johanan son of Kareah, “Don’t do such a thing! What you are saying about Ishmael is not true.”

40

Giê-rê-mi được trả tự do

1Tướng Nê-bu-xa A-đan (tư lệnh Ngự lâm quân) giải Giê-rê-mi đến Ra-ma, chung với đoàn dân Giê-ru-sa-lem và Giu-đa bị lưu đày qua Ba-by-luân, nhưng rồi lại phóng thích Giê-rê-mi.
2,3Tướng này cho điệu Giê-rê-mi đến mà phân trần: "Chính Chúa Hằng Hữu của ông đã giáng tai họa này trên đất nước ông, như lời Ngài đã cảnh cáo. Vì nhân dân phạm tội nghịch cùng Ngài, không chịu vâng theo tiếng phán Ngài, nên thảm họa mới xảy đến cho dân tộc ông. 4Nhưng thôi, bây giờ tôi tháo gỡ xiềng xích cho ông. Nếu ông muốn qua Ba-by-luân với chúng tôi, thì đi; tôi sẽ săn sóc ông. Nhưng nếu ông cho việc đi qua Ba-by-luân là không nên, thì cứ ở lại đây. Bây giờ, ông được tự do đi lại khắp nơi, muốn đi đâu tùy ý." 5Thấy Giê-rê-mi còn lần lữa chưa chịu đi, Nê-bu-xa A-đan tiếp lời: "Nếu ông quyết định ở lại, thì cứ về với Ghê-đa-lia mà ở với nhân dân còn lại trong xứ. Ghê-đa-lia mới được hoàng thượng bổ nhiệm làm tổng trấn Giu-đa. Hay ông thích đi nơi nào khác, cứ việc đi tự do!" Nê-bu-xa A-đan cấp cho Giê-rê-mi ít thực phẩm và vật dụng cần thiết rồi phóng thích. 6Giê-rê-mi liền đi đến Mích-ba để tạm trú vói nhân dân còn sót lại dưới quyền cai trị của Ghê-đa-lia (con A-hi-cam).

Ghê-đa-lia giữ chức tổng trấn

7Các cấp lãnh đạo du kích quân ở miền đồng quê được tin vua Ba-by-luân đã bổ nhiệm Ghê-đa-lia làm tổng trấn Giu-đa đế cai trị dân bần cố nông còn sót lại, không bị lưu đày qua Ba-by-luân. 8Họ bèn tập trung tại Mích-ba để yết kiến Ghê-đa-lia. Các thủ lãnh du kích quân đến Mích-ba gồm có: ích-ma-ên (con Nê-tha-nia), Giô-ha- nan và Giô-na-than (con Ca-rê-át), Sê-ra-gia (con Tân-hu-mết), các con trai của Ê-phai ở Nê- tô-pha, và Giê-xa-nia (con một người Ma-a- ca); mỗi người đều đem quân theo. 9Ghê-đa-lia tìm cách chiêu hồi các lực lượng du kích quân: "Đồng bào cứ ở đây, phục vụ hoàng đế Đa-by-luân, thì ai nấy sẽ được an cư lạc nghiệp. 10Còn tôi sẽ đóng bản doanh tại Mích-ba để vận động, can thiệp giúp đồng bào khi chính quyền Ba-by-luân cử đại diện đến đây kiểm soát hệ thống hành chánh của ta. Đồng bào thích thành phố nào, cứ đến đó định cư, và thu hoa lợi các ruộng đất, vườn tược chung quanh mà sống cho sung sướng. Đồng bào cứ tự do gặt hái và tích trữ tùy thích!"
11Dân tỵ nạn Do-thái tại Mô-áp, Am-môn, Ê-đôm về các nước lân bang cũng được tin rằng vẫn còn một ít dân sống sốt trong xứ Giu-đa, rằng vua Ba-by-luân không lưu đày tất cả nhân dân, rằng Ghê-đa-lia đã được bổ nhiệm làm tổng trấn. 12Họ bèn rời các xứ ty nạn để hồi hương. Trên đường về, họ dừng tại Mích-ba để thảo luận với Ghê-đa-lia về các chương trình dự định, rồi mỗi người vội vã về quê canh tác, cho kịp mùa hái nho. Năm ấy mùa nho rất trúng và các nông sản khác cũng rất dồi dào.
13,14Sau đó ít lâu, Giô-ha-nan (con Ca-rê-át) và một số thủ lãnh du kích quân đến Mích-ba, mật báo cho tổng trấn Ghê-đa-lia: "Tổng trấn có biết rằng Ba-a-lít, vua Am-môn, đã bí mật sai Ích-ma-ên (con Nê-tha-nia) về ám sát tổng trấn không?"

Tuy nhiên, Ghê-đa-lia không tin.

15Giô-ha-nan lại xin gặp riêng Ghê-đa-lia và tinh nguyện đi giết Ích-ma-ên cách bí mật trước khi nó ra tay: "Chúng tôi không nở để mặc cho nó ám sát tổng trấn! Nếu nó giết mất tổng trấn, thì cả đám quân dân đã qui tụ về đây sẽ bỏ chạy tản lạc, và toàn thể đồng bào còn sống sót sau cuộc chiến tranh vừa qua cũng sẽ bị tàn sát hết!"
16Nhưng tổng trấn gạt đi, bảo: "Đừng làm thế! Anh chỉ khéo đặt điều vu cáo Ích-ma-ên!"