2

Ngày Đức Giê-hô-va đến gần

1 Hãy thổi kèn trong Si-ôn; hãy thổi vang ra trên núi thánh ta! Hết thảy dân cư trong đất khá đều run rẩy! Vì ngày của Đức Giê-hô-va đến, ngày ấy đã gần: 2 tức là ngày mờ mịt và tối tăm, ngày của mây và sương mù. Có một dân lớn và mạnh đến như ánh sáng sớm mai giãi ra trên núi, đến nỗi từ trước chưa hề có, mà về sau nầy, về muôn đời sau nầy cũng sẽ không có như vậy nữa. 3 Trước mặt nó, có lửa thiêu nuốt, sau lưng nó, có ngọn lửa cháy tiêu. Lúc trước nó, đất nầy như vườn Ê-đen; khi sau nó, ấy là một đồng vắng hoang vu, và không có chi trốn khỏi nó hết.
4 Hình trạng chúng nó như hình trạng ngựa, và chúng nó chạy tới như người cỡi ngựa. 5 Khi chúng nó nhảy lên trên chót núi, thì nghe như tiếng xe cộ, hay là như tiếng ngọn lửa cháy rơm: ấy là như một dân mạnh sắp hàng nơi chiến trận. 6 Khi thấy chúng nó, các dân đều rầu rĩ, hết thảy đều sợ tái mặt. 7 Chúng nó chạy như những người bạo mạnh; trèo các vách thành như những lính chiến; mỗi người bước đi trước mặt mình, chẳng hề sai hàng ngũ mình. 8 Chúng nó chẳng hề đụng chạm nhau, ai đi đường nấy; xông qua những khí giới mà chẳng bỏ đường mình. 9 Chúng nó nhảy trên thành phố, chạy trên tường, trèo lên các nhà, vào bởi các cửa sổ như là kẻ trộm. 10 Đất run rẩy, trước mặt chúng nó, các từng trời rung rinh, mặt trời mặt trăng đều tối tăm, các ngôi sao thâu sự sáng lại.
11 Đức Giê-hô-va làm cho vang tiếng ra trước mặt cơ binh Ngài; vì trại quân Ngài rất lớn; và những kẻ làm theo mạng lịnh Ngài rất mạnh. Thật, ngày của Đức Giê-hô-va là lớn và đáng khiếp; ai có thể đương lại?

Gọi đến sự ăn năn

12 Đức Giê-hô-va phán: Bây giờ cũng hãy hết lòng trở về cùng ta, kiêng ăn, khóc lóc và buồn rầu. 13 Hãy xé lòng các ngươi, và đừng xé áo các ngươi. Khá trở lại cùng Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi; vì Ngài là nhân từ và hay thương xót, chậm giận và giàu ơn, đổi ý về sự tai vạ. 14 Ai biết được Ngài sẽ chẳng xây lòng đổi ý, chẳng để lại phước lành sau mình, tức là của lễ chay, lễ quán cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi, hay sao?
15 Hãy thổi kèn trong Si-ôn; hãy định sự kiêng ăn, gọi một hội đồng trọng thể! 16 Hãy nhóm dân sự, biệt riêng hội chúng nên thánh; hãy mời các trưởng lão đến đó! Hãy họp lại các con trẻ, và những đứa đương bú vú! Người chồng mới khá ra khỏi buồng mình, và người vợ mới khá ra khỏi chốn động phòng! 17 Các thầy tế lễ, là những kẻ hầu việc Đức Giê-hô-va, khá khóc lóc giữa hiên cửa và bàn thờ, và nói rằng: Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy tiếc dân Ngài, và chớ để cơ nghiệp Ngài bị sỉ nhục, và bị các nước cai trị! Làm sao để người ta nói giữa các dân tộc rằng: Nào Đức Chúa Trời chúng nó ở đâu?

Sự tha thứ và lời hứa

(Từ 2:18 đến đoạn 3)

Sự trở lại của ơn Đức Chúa Trời

18 Đức Giê-hô-va đã vì đất mình động lòng ghen; Ngài đã động lòng thương xót dân mình. 19 Đức Giê-hô-va đã trả lời, và đã phán cùng dân mình rằng: Nầy, ta sẽ ban cho các ngươi lúa mì, rượu mới, và dầu, các ngươi sẽ no nê về các thứ đó. Ta sẽ chẳng làm các ngươi nên cớ sỉ nhục giữa các dân nữa. 20 Ta sẽ khiến đạo binh đến từ phương bắc lánh xa các ngươi, và đuổi nó vào đất khô khan và hoang vu, quân tiên phong nó vào biển đông. Quân hậu tập nó vào biển tây. Mùi hôi nó bay lên, mùi tanh nó dậy lên, vì nó đã làm những việc lớn.
21 Hỡi đất, chớ sợ chi; hãy nức lòng vui vẻ và mừng rỡ; vì Đức Giê-hô-va đã làm những việc lớn. 22 Hỡi các loài thú đồng, đừng sợ; vì những đám cỏ nơi đồng vắng nứt đọt, cây ra trái, cây vả và cây nho đều ra sức nó.
23 Hỡi con cái Si-ôn, các ngươi hãy nức lòng vui vẻ và mừng rỡ trong Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi! Vì Ngài ban mưa phải thời cho các ngươi về mùa đầu, và xuống mưa dồi dào về mùa đầu và mùa cuối cho các ngươi nơi tháng đầu tiên.
24 Những sân sẽ đầy lúa mì, những thùng tràn rượu mới và dầu. 25 Ta sẽ đền bù cho các ngươi về mấy năm đã bị cắn phá bởi cào cào, sâu lột vỏ, sâu keo, và châu chấu, là đạo binh lớn mà ta đã sai đến giữa các ngươi. 26 Các ngươi sẽ đủ ăn và được no nê. Các ngươi sẽ ngợi khen danh Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình, là Đấng đã xử với các ngươi cách lạ lùng. Rồi dân ta sẽ không hề bị xấu hổ nữa. 27 Các ngươi sẽ biết rằng ta ở giữa Y-sơ-ra-ên, biết rằng ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi, và chẳng có ai khác; dân ta sẽ không hề bị xấu hổ nữa.
28 Sau đó, ta sẽ đổ Thần ta trên cả loài xác thịt; con trai và con gái các ngươi sẽ nói tiên tri; những người già cả các ngươi sẽ thấy chiêm bao, những kẻ trai trẻ các ngươi sẽ xem sự hiện thấy. 29 Trong những ngày đó, dầu những đầy tớ trai và đầy tớ gái, ta cũng đổ Thần ta lên.
30 Ta sẽ tỏ những sự lạ ra trong các từng trời và trên đất: tức là máu, lửa, và những trụ khói. 31 Mặt trời sẽ đổi ra tối tăm, mặt trăng ra máu, trước khi ngày lớn và kinh khiếp của Đức Giê-hô-va chưa đến. 32 Bấy giờ ai cầu khẩn danh Đức Giê-hô-va thì sẽ được cứu; vì theo lời Đức Giê-hô-va, thì ở trên núi Si-ôn và trong Giê-ru-sa-lem, sẽ có những người trốn khỏi, và trong những người còn sống sót, sẽ có kẻ mà Đức Giê-hô-va kêu gọi.

2

The Day of the Lord

  1Blow the trumpet in Zion,
   And sound an alarm in My holy mountain!
   Let all the inhabitants of the land tremble;
   For the day of the Lord is coming,
   For it is at hand:
   2A day of darkness and gloominess,
   A day of clouds and thick darkness,
   Like the morning clouds spread over the mountains.
   A people come, great and strong,
   The like of whom has never been;
   Nor will there ever be any such after them,
   Even for many successive generations.
  3A fire devours before them,
   And behind them a flame burns;
   The land is like the Garden of Eden before them,
   And behind them a desolate wilderness;
   Surely nothing shall escape them.
   4Their appearance is like the appearance of horses;
   And like swift steeds, so they run.
   5With a noise like chariots
   Over mountaintops they leap,
   Like the noise of a flaming fire that devours the stubble,
   Like a strong people set in battle array.
  6Before them the people writhe in pain;
   All faces are drained of color.
   7They run like mighty men,
   They climb the wall like men of war;
   Every one marches in formation,
   And they do not break ranks.
   8They do not push one another;
   Every one marches in his own column.
   Though they lunge between the weapons,
   They are not cut down.
   9They run to and fro in the city,
   They run on the wall;
   They climb into the houses,
   They enter at the windows like a thief.
  10The earth quakes before them,
   The heavens tremble;
   The sun and moon grow dark,
   And the stars diminish their brightness.
   11The Lord gives voice before His army,
   For His camp is very great;
   For strong is the One who executes His word.
   For the day of the Lordis great and very terrible;
   Who can endure it?

A Call to Repentance

  12“Now, therefore,” says the Lord,
   “Turn to Me with all your heart,
   With fasting, with weeping, and with mourning.”
   13So rend your heart, and not your garments;
   Return to the Lord your God,
   For He isgracious and merciful,
   Slow to anger, and of great kindness;
   And He relents from doing harm.
   14Who knows if He will turn and relent,
   And leave a blessing behind Him—
   A grain offering and a drink offering
   For the Lord your God?
   15Blow the trumpet in Zion,
   Consecrate a fast,
   Call a sacred assembly;
   16Gather the people,
   Sanctify the congregation,
   Assemble the elders,
   Gather the children and nursing babes;
   Let the bridegroom go out from his chamber,
   And the bride from her dressing room.
   17Let the priests, who minister to the Lord,
   Weep between the porch and the altar;
   Let them say, “Spare Your people, O Lord,
   And do not give Your heritage to reproach,
   That the nations should rule over them.
   Why should they say among the peoples,
   ‘Where is their God?’ ”

The Land Refreshed

  18Then the Lord will be zealous for His land,
   And pity His people.
   19The Lord will answer and say to His people,
   “Behold, I will send you grain and new wine and oil,
   And you will be satisfied by them;
   I will no longer make you a reproach among the nations.
  20“But I will remove far from you the northern army,
   And will drive him away into a barren and desolate land,
   With his face toward the eastern sea
   And his back toward the western sea;
   His stench will come up,
   And his foul odor will rise,
   Because he has done monstrous things.”
  21Fear not, O land;
   Be glad and rejoice,
   For the Lord has done marvelous things!
   22Do not be afraid, you beasts of the field;
   For the open pastures are springing up,
   And the tree bears its fruit;
   The fig tree and the vine yield their strength.
   23Be glad then, you children of Zion,
   And rejoice in the Lord your God;
   For He has given you the former rain faithfully,
   And He will cause the rain to come down for you—
   The former rain,
   And the latter rain in the first month.
   24The threshing floors shall be full of wheat,
   And the vats shall overflow with new wine and oil.
  25“So I will restore to you the years that the swarming locust has eaten,
   The crawling locust,
   The consuming locust,
   And the chewing locust,
   My great army which I sent among you.
   26You shall eat in plenty and be satisfied,
   And praise the name of the Lord your God,
   Who has dealt wondrously with you;
   And My people shall never be put to shame.
   27Then you shall know that I amin the midst of Israel:
   I am the Lord your God
   And there is no other.
   My people shall never be put to shame.

God’s Spirit Poured Out

  28“And it shall come to pass afterward
   That I will pour out My Spirit on all flesh;
   Your sons and your daughters shall prophesy,
   Your old men shall dream dreams,
   Your young men shall see visions.
   29And also on Mymenservants and on My maidservants
   I will pour out My Spirit in those days.
  30“And I will show wonders in the heavens and in the earth:
   Blood and fire and pillars of smoke.
   31The sun shall be turned into darkness,
   And the moon into blood,
   Before the coming of the great and awesome day of the Lord.
   32And it shall come to pass
   Thatwhoever calls on the name of the Lord
   Shall be saved.
   For in Mount Zion and in Jerusalem there shall be deliverance,
   As the Lord has said,
   Among the remnant whom the Lord calls.