2

Sự vui sướng, giàu sang, và công việc cũng đều hư không

1 Ta lại nói trong lòng rằng: Hè! Hãy thử điều vui sướng và nếm sự khoái lạc: Kìa, điều đó cũng là sự hư không. 2 Ta nói: Cười là điên; vui sướng mà làm chi?
3 Ta nghĩ trong lòng rằng phải uống rượu để cho thân mình vui sướng, mà sự khôn ngoan vẫn còn dẫn dắt lòng ta, lại nghĩ phải cầm lấy sự điên dại cho đến khi xem thử điều gì là tốt hơn cho con loài người làm ở dưới trời trọn đời mình sống.
4 Ta làm những công việc cả thể; ta cất nhà cho mình, trồng vườn nho cho mình, 5 Lập cho mình vườn cây trái và vườn hoa, và trồng cây trái đủ thứ ở đó; 6 ta đào hồ chứa nước đặng tưới rừng, là nơi cây cối lớn lên. 7 Ta mua những tôi trai tớ gái, lại có nhiều đầy tớ sanh ra trong nhà ta. Ta có bầy bò và chiên nhiều hơn hết thảy những người ở trước ta tại Giê-ru-sa-lem. 8 Ta cũng thâu chứa bạc vàng, và những vật báu của các vua, các tỉnh. Ta lo sắm cho mình những con hát trai và gái, cùng sự khoái lạc của con trai loài người, tức là nhiều vợ và hầu. 9 Như vậy ta trở nên cao trọng hơn hết thảy những người ở trước ta tại Giê-ru-sa-lem; dầu vậy, sự khôn ngoan vẫn còn ở cùng ta. 10 Ta chẳng từ điều gì mắt mình ước ao, cũng chẳng cấm điều gì lòng mình ưa thích; vì lòng ta vui vẻ vì mọi công lao của ta; và đó là phần ta đã được trong mọi công lao ta.
11 Đoạn ta xem xét các công việc tay mình đã làm, và sự lao khổ mình đã chịu để làm nó; kìa, mọi điều đó là sự hư không và theo luồng gió thổi, chẳng có ích lợi gì hết dưới mặt trời.
12 Ta bèn xây lại đặng xem xét sự khôn ngoan, sự ngu dại, và sự điên cuồng; vì người nào đến sau vua sẽ có thể làm gì? Bất quá làm điều người khác đã làm từ lâu rồi. 13 Vả, ta thấy sự khôn ngoan hơn sự ngu dại, cũng như ánh sáng hơn tối tăm. 14 Người khôn ngoan có con mắt trong đầu mình, còn kẻ ngu muội bước đi trong tối tăm; dầu vậy, ta nhìn thấy hai đàng cùng gặp một số phận về sau. 15 Nên ta có nói trong lòng rằng: Sự xảy đến cho kẻ dại, sẽ xảy đến cho ta cũng vậy; vậy, ta có nhiều khôn ngoan như thế mà làm chi? Ta lại nói trong lòng rằng: Điều đó là một sự hư không nữa. 16 Vì người ta chẳng nhớ người khôn ngoan đến đời đời, cũng như chẳng nhớ kẻ ngu muội; vì trong ngày sau cả thảy đều bị quên mất từ lâu. Phải, người khôn ngoan chết cũng như kẻ điên cuồng?
17 Vậy, ta ghét đời sống, vì mọi việc làm ra dưới mặt trời là cực nhọc cho ta, thảy đều hư không, theo luồng gió thổi. 18 Ta cũng ghét mọi công lao ta đã làm ở dưới mặt trời, vì phải để lại cho người sau mình. 19 Vả, ai biết rằng người ấy sẽ khôn ngoan hay là ngu dại? Dầu thế nào, hắn sẽ cai quản mọi việc ta đã lấy sự lao khổ và khôn ngoan mà làm ở dưới mặt trời. Điều đó cũng là hư không.
20 Bởi cớ ấy ta trở lòng thất vọng về mọi công việc ta đã lao khổ mà làm ở dưới mặt trời. 21 Vì có người làm công việc mình cách khôn ngoan, thông sáng, và tài giỏi, rồi phải để lại làm cơ nghiệp cho kẻ chẳng hề lao khổ làm đến. Điều đó cũng là một sự hư không và một sự tai nạn lớn. 22 Vậy, ích chi cho người lao khổ, cực lòng mà làm việc ở dưới mặt trời? 23 Vì các ngày người chỉ là đau đớn, công lao người thành ra buồn rầu; đến nỗi ban đêm lòng người cũng chẳng được an nghỉ. Điều đó cũng là sự hư không.
24 Chẳng gì tốt cho người hơn là ăn, uống, khiến linh hồn mình hưởng phước của lao khổ mình. Ta xem thấy điều đó cũng bởi tay Đức Chúa Trời mà đến. 25 Vì ai là người được ăn và hưởng sự vui sướng hơn ta? 26 Bởi Đức Chúa Trời ban sự khôn ngoan, thông sáng, và vui vẻ cho kẻ nào đẹp lòng Ngài; nhưng Ngài khiến cho kẻ có tội phải lao khổ mà thâu góp chất chứa, để rồi ban cho người đẹp lòng Đức Chúa Trời. Điều đó cũng là sự hư không, theo luồng gió thổi.

2

Khul Tơlơi Pơmơak Jing Đôč Đač

1Kâo pơmĭn amăng pran jua kâo tui anai, “Kâo či lông lăng tơlơi pơmơak kiăng kơ hơduah lăng hơget tơlơi jing hiam.” Samơ̆ tơlơi anŭn ăt jing hĭ tơlơi đôč đač mơ̆n. 2Kâo laĭ tui anai, “Mơnuih klao jing mlŭk yơh. Hơget tơlơi pơmơak pơgiŏng hĭ bruă lĕ?” 3Kâo gir pơmơak kơ kâo pô hăng ia tơpai laih anŭn ngă tui tơlơi kơmlư, samơ̆ kâo ăt ngă tui tơlơi rơgơi. Kâo kiăng ƀuh hơget tơlơi jing lăp yom kơ mơnuih mơnam ngă gah yŭ adai amăng ƀiă khul hrơi tơlơi hơdip gơñu.
4Kâo pơgiŏng hĭ khul hơdră bruă prŏng: Anŭn jing bruă kâo pơdơ̆ng đĭ khul sang kơ kâo pô laih anŭn pla khul đang boh kơƀâo yơh. 5Kâo pơkra khul tơdron đang laih anŭn pla lu djuai boh čroh amăng anŭn. 6Kâo pơkra khul dơnao pioh ia kiăng kơ pruih khul kơyâo čă đĭ prŏng. 7Kâo blơi mă ƀing hlŭn đah rơkơi đah kơmơi laih anŭn ăt hơmâo ƀing hlŭn pơkŏn dơ̆ng jing ƀing hơmâo tơkeng rai laih amăng sang kâo. Kâo ăt hơmâo khul rơmô laih anŭn khul triu bơbe lu hloh kơ hlơi pô dŏ hơdip amăng plei Yerusalaim hlâo kơ kâo mơ̆n. 8Kâo ăt pơƀut glaĭ kơ kâo pô khul amrăk laih anŭn mah, wơ̆t hăng mŭk dram ƀing pơtao laih anŭn khul kwar duh jia kơ kâo. Kâo ăt hơmâo ƀing adoh đah rơkơi đah kơmơi wơ̆t hăng lu bơnai hle̱, jing khul tơlơi pơmơak kơ pran jua ƀing đah rơkơi. 9Kâo jing hĭ yom pơphan hloh kơ hlơi pô dŏ hơdip amăng plei Yerusalaim hlâo kơ kâo. Amăng abih bang tơlơi anŭn, kâo ngă hăng tơlơi rơgơi kâo yơh.
  10Kâo ƀu hơngah hĭ ôh hơget tơlơi mơta kâo amoaih kiăng;
   kâo ƀu hơngah hĭ ôh tơlơi pơmơak kơ pran jua kâo.
  Pran jua kâo mơak mơai amăng abih bruă kâo ngă,
   sĭt anŭn yơh jing tơlơi bơni kơ abih bang bruă mơnuă kâo mă.
  11Samơ̆ tơdang kâo kơsem ep abih bang bruă mơ̆ng tơngan kâo hơmâo ngă laih
   laih anŭn hơget tơlơi kâo hơmâo jŭ pla kiăng kơ hơmâo,
  abih bang tơlơi jing đôč đač, jing kar hăng tơlơi đuaĭ tui glung angĭn thut đôč yơh;
   ƀu hơmâo tơlơi tŭ yua hơget ôh gah yŭ yang hrơi.

Tơlơi Rơgơi Laih Anŭn Tơlơi Kơmlư Jing Đôč Đač

  12Giŏng anŭn, kâo gai khul tơlơi pơmĭn kâo pơmĭn nao kơ tơlơi rơgơi,
   laih anŭn ăt kơ tơlơi hưt dư, tơlơi kơmlư mơ̆n.
   Hơget tơlơi dơ̆ng pô tŏ tui pơtao dưi ngă hloh kơ hơget tơlơi hơmâo ngă laih hĭ lĕ?
  13Kâo ƀuh tơlơi rơgơi jing hiam hloh kơ tơlơi kơmlư,
   kar hăng tơlơi bơngač jing hiam hloh kơ tơlơi kơnăm mơmŏt yơh.
  14Mơnuih rơgơi hơmâo mơta ƀơi akŏ ñu,
   tơdang anŭn mơnuih mlŭk rơbat amăng tơlơi kơnăm mơmŏt;
   samơ̆ kâo ƀuh rơđah kơ tơlơi abih dua mơnuih anŭn le̱ng kơ hơmâo hrŏm sa bưng thut.
15Giŏng anŭn, kâo pơmĭn amăng pran jua kâo tui anai,
  “Bưng mơnuih mlŭk ăt či jing hĭ bưng kâo mơ̆n.
   Tui anŭn, hơget tơlơi kâo hơmâo tơlơi tŭ yua tơdang jing rơgơi lĕ?”
  Kâo pơmĭn amăng pran jua kâo tui anai,
   “Tơlơi anŭn ăt jing hĭ đôč đač mơ̆n.”
  16Yuakơ mơnuih rơgơi ăt hrup hăng mơnuih mlŭk mơ̆n, arăng ƀu či djă̱ hơdơr gơñu sui dơ̆ng tah;
   amăng khul hrơi pơanăp, arăng či wơr bĭt hĭ abih dua gơñu yơh.
   Hrup hăng mơnuih mlŭk, mơnuih rơgơi ăt khŏm djai mơ̆n!

Tơlơi Mă Bruă Jing Đôč Đač

17Tui anŭn yơh, kâo pơrơmut kơ tơlơi hơdip yuakơ bruă mơnuă ngă laih gah yŭ yang hrơi jing tơlơi pơrơngot hĭ kâo. Abih bang tơlơi anŭn jing đôč đač, jing tơlơi đuaĭ tui glung angĭn thut yơh. 18Kâo pơrơmut kơ abih bang tơlơi bruă kâo hơmâo mă laih gah yŭ yang hrơi, yuakơ kâo khŏm pioh glaĭ hơdôm gơnam anŭn kơ pô tơdơi kơ kâo. 19Laih anŭn hlơi pô thâo krăn kơ ñu anŭn jing mơnuih rơgơi ƀôdah mơnuih mlŭk lĕ? Samơ̆ ñu či mă tŭ abih bang bruă kâo hơmâo yua laih tơlơi gleh tơnap kâo laih anŭn tơlơi thâo kâo kiăng kơ ngă gah yŭ yang hrơi anai. Tơlơi anŭn ăt jing hĭ đôč đač mơ̆n. 20Tui anŭn yơh, jua pơmĭn kâo čơdơ̆ng tah hơtai kơ abih bang bruă mă gleh glan kâo ngă gah yŭ yang hrơi. 21Yuakơ sa čô mơnuih dưi mă bruă ñu hăng tơlơi rơgơi, tơlơi thâo pơmĭn laih anŭn tơlơi thâo kơčĕ, giŏng anŭn ñu khŏm lui hĭ abih bang tơlơi ñu hơmâo kơ pô ƀu hơmâo mă bruă ôh kơ tơlơi bruă anŭn. Anŭn yơh ăt jing hĭ tơlơi đôč đač laih anŭn tơlơi ƀu mơyŭn prŏng mơ̆n. 22Hơget tơlơi sa čô mơnuih hơmâo tŭ yua kơ abih bang bruă laih anŭn kơ tơlơi gir kơtir amoaih kiăng jing khul tơlơi ñu mă bruă gleh gah yŭ yang hrơi lĕ? 23Amăng abih hrơi ñu dŏ hơdip, bruă ñu ba rai tơlơi ruă nuă rơngot hơning yơh, wơ̆t hăng amăng mlam, tơlơi pơmĭn ñu ăt kŏn pơdơi lơi. Tơlơi anŭn ăt jing hĭ đôč đač mơ̆n.
24Sa čô mơnuih ƀu dưi ngă hơget ôh hloh kơ tơlơi kiăng kơ ƀơ̆ng, mơñum laih anŭn hơduah sem tơlơi mơak hrăp amăng bruă mơnuă ñu. Ăt tơlơi bruă anŭn mơ̆n kâo thâo krăn jing mơ̆ng tơngan Ơi Adai. 25Yuakơ rơngiao kơ Ñu, hlơi pô dưi ƀơ̆ng ƀôdah hơduah ƀuh tơlơi hơ̆k mơak lĕ? 26Bơ kơ hlơi pô pơmơak kơ Ñu, Ơi Adai pha brơi tơlơi rơgơi, tơlơi thâo pơmĭn laih anŭn tơlơi hơ̆k mơak, samơ̆ kơ mơnuih soh sat, Ơi Adai pha brơi sa mơta bruă kiăng kơ pơƀut laih anŭn pơkom pioh mŭk dram kiăng kơ jao brơi kơ hlơi pô pơmơak kơ Ơi Adai yơh. Tơlơi anŭn ăt jing hĭ đôč đač mơ̆n, jing kar hăng tơlơi đuaĭ tui glung angĭn thut đôč yơh.