9

Dầu không hiểu đường lối Đức Chúa Trời người khôn vui lòng hưởng ơn Ngài ban cho

1 Nầy là các việc khác mà ta đã suy nghĩ và chuyên lòng hiểu rõ ràng: Ta thấy người công bình và khôn ngoan, luôn với việc làm của họ, đều ở trong tay Đức Chúa Trời; hoặc sự yêu hay là sự ghét, loài người chẳng biết rõ: Thảy đều thuộc về cuộc tương lai. 2 Mọi sự xảy đến cho mọi người như nhau: Người công bình hay là kẻ hung ác, người hiền lành, thanh sạch, hay là người không thanh sạch, người dâng của tế lễ hay là người không dâng, người thiện hay là kẻ có tội, kẻ phát thề hay là người sợ lời thề, cả thảy đều đồng hưởng một số phận. 3 Tai nạn lớn hơn ở dưới mặt trời, ấy là mọi người đồng gặp một số phận, lòng loài người đầy dẫy sự hung ác, và sự điên cuồng choán trong lòng họ đương khi sống, rồi họ đi về cùng kẻ chết.
4 Một người ở trong hội kẻ sống, còn có sự trông mong; vì con chó sống hơn là sư tử chết. 5 Kẻ sống biết mình sẽ chết; nhưng kẻ chết chẳng biết chi hết, chẳng được phần thưởng gì hết; vì sự kỷ niệm họ đã bị quên đi. 6 Sự yêu, sự ghét, sự ganh gỗ của họ thảy đều tiêu mất từ lâu; họ chẳng hề còn có phần nào về mọi điều làm ra dưới mặt trời.
7 Hãy đi ăn bánh cách vui mừng, và uống rượu cách hớn hở; vì Đức Chúa Trời đã nhận các công việc ngươi. 8 Khá hằng mặc áo trắng, chớ thiếu dầu thơm trên đầu ngươi. 9 Trọn các ngày của đời hư không ngươi, mà Đức Chúa Trời ban cho ngươi dưới mặt trời, hãy ở vui vẻ cùng vợ mình yêu dấu; vì đó là phần của ngươi trong đời nầy, và là điều ngươi được bởi công lao mình làm ở dưới mặt trời. 10 Mọi việc tay ngươi làm được, hãy làm hết sức mình; vì dưới Âm phủ, là nơi ngươi đi đến, chẳng có việc làm, chẳng có mưu kế cũng chẳng có tri thức hay là sự khôn ngoan.

Sự khôn ngoan chẳng được phước luôn

11 Ta xây lại thấy dưới mặt trời có kẻ lẹ làng chẳng được cuộc chạy đua, người mạnh sức chẳng được thắng trận, kẻ khôn ngoan không đặng bánh, kẻ thông sáng chẳng hưởng của cải, và người khôn khéo chẳng được ơn; vì thời thế và cơ hội xảy đến cho mọi người. 12 Lại, loài người chẳng hiểu biết thời thế của mình: Như cá mắc lưới, chim phải bẫy dò thể nào, thì loài người cũng bị vấn vương trong thời tai họa xảy đến thình lình thể ấy.
13 Ta cũng đã thấy sự khôn ngoan nầy dưới mặt trời, thật lấy làm cả thể. 14 Có thành nhỏ kia được một ít dân sự, một vua cường thạnh đến vây hãm nó, đắp những lũy cao lớn cùng nó. 15 Vả, trong thành ấy có một người nghèo mà khôn, dùng sự khôn ngoan mình giải cứu thành ấy: Song về sau không ai nhớ đến người nghèo đó. 16 Ta bèn nói rằng: Sự khôn ngoan hơn sức mạnh; nhưng sự khôn ngoan của người nghèo bị khinh dể, và lời nói của người không ai nghe.
17 Lời của người khôn ngoan được nghe tại nơi êm lặng còn hơn tiếng kêu la của kẻ cai trị trong đám dại dột. 18 Sự khôn ngoan hơn đồ binh khí; nhưng chỉ một người có tội phá hủy được nhiều sự lành.

9

Sa Bưng Thut Hrup Kơ Abih Bang

1Tui anŭn, kâo hơdơr glaĭ abih bang tơlơi anŭn laih anŭn klah čŭn kơ tơlơi mơnuih tơpă hơnơ̆ng hăng mơnuih rơgơi wơ̆t hăng hơdôm bruă ƀing gơñu ngă, bruă anŭn le̱ng kơ dŏ amăng tơngan Ơi Adai, samơ̆ ƀu hơmâo ôh hlơi pô thâo krăn tơlơi khăp ƀôdah tơlơi pơrơmut hlak dŏ tơguan ñu. 2Abih bang ƀing anai le̱ng kơ hơmâo sa bưng thut kar kaĭ soh sel: Anŭn jing mơnuih tơpă hơnơ̆ng hăng mơnuih sat ƀai, mơnuih hiam hăng mơnuih sat, mơnuih rơgoh hăng mơnuih grĭ laih anŭn ƀing pơyơr gơnam ngă yang hăng ƀing ƀu pơyơr gơnam ngă yang yơh.
  Kar hăng kơ mơnuih hiam,
   ăt tui anŭn mơ̆n kơ mơnuih soh sat;
  kar hăng kơ ƀing hlơi ƀuăn rơ̆ng,
   ăt tui anŭn mơ̆n kơ ƀing ƀu ƀuăn rơ̆ng ôh.
3Anai yơh jing tơlơi rơngot hơning amăng abih bang tơlơi, truh gah yŭ kơ yang hrơi: Abih bang mơnuih le̱ng kơ hơmâo hrŏm sa bưng thut soh sel. Hloh kơ anŭn dơ̆ng, jua pơmĭn mơnuih mơnam bă hăng tơlơi sat ƀai yơh tơdang ƀing gơñu dŏ hơdip, samơ̆ tơdơi kơ anŭn ƀing gơñu pơgop hrŏm hăng ƀing djai yơh. 4Hlơi pô dŏ amăng ƀing hơdip, pô anŭn hơmâo tơlơi čang rơmang yơh; sa drơi asâo hơdip jing hiam hloh kơ sa drơi rơmung dŭl djai!
  5Yuakơ ƀing mơnuih hơdip thâo krăn kơ tơlơi ƀing gơñu či djai,
   samơ̆ ƀing djai ƀu thâo hơget gĕt ôh.
  Ƀing gơñu ƀu hơmâo tơlơi bơni dơ̆ng tah,
   laih anŭn wơ̆t hăng tơlơi djă̱ hơdơr gơñu, arăng ăt wơr bĭt hĭ abih bang mơ̆n.
  6Tơlơi khăp gơñu, tơlơi pơrơmut gơñu laih anŭn tơlơi ƀlah moăñ gơñu ăt răm rơngiă hĭ laih mơ̆ng sui;
   ƀing gơñu ƀu hơmâo sa črăn hơget dơ̆ng tah amăng khul tơlơi truh gah yŭ kơ yang hrơi.
7Nao bĕ, ƀơ̆ng huă bĕ gơnam ƀơ̆ng ih mơak mơai, laih anŭn mơñum bĕ ia boh kơƀâo ih hăng pran jua hơ̆k mơak, yuakơ mông anai yơh Ơi Adai mơak kơ tơlơi bruă ih ngă. 8Buh hơô nanao bĕ amăng ao kô̱̆ laih anŭn pik nanao bĕ ƀơi akŏ ih hăng ia jâo. 9Hơdip hơ̆k mơak bĕ hrŏm hăng bơnai ih, jing pô ih khăp, jing amăng abih bang khul hrơi tơlơi hơdip đôč đač Ơi Adai hơmâo pha brơi laih kơ ih gah yŭ kơ yang hrơi anai; anŭn jing abih bang hrơi đôč đač yơh. Yuakơ anŭn jing črăn pơkă ih amăng tơlơi hơdip laih anŭn amăng bruă mơnuă gleh glan ih gah yŭ kơ yang hrơi anai yơh. 10Hơget bruă tơngan ih ngă, ngă bĕ hăng abih tơlơi kơtang ih, yuakơ amăng anih pơsat jing anih ih či nao, ƀu hơmâo mă bruă ôh kŏn pơkra hơdră, tơlơi thâo pơmĭn ƀôdah hơmâo tơlơi rơgơi lơi.
11Kâo hơmâo ƀuh laih tơlơi pơkŏn dơ̆ng gah yŭ kơ yang hrơi tui anai:
  Tơlơi pơlông đuaĭ ƀu djơ̆ kơ tơlơi hơmăr
   ƀôdah tơlơi pơblah kơ tơlơi kơtang ôh,
  kŏn djơ̆ gơnam ƀơ̆ng truh pơ mơnuih rơgơi,
   mŭk dram kơ mơnuih thâo rơđah
   ƀôdah tơlơi djru yom hơjăn kơ mơnuih hrăm hră lơi;
  samơ̆ gưl laih anŭn mông mơyŭn yơh truh kơ abih bang ƀing gơñu.
12Hloh kơ anŭn dơ̆ng, ƀu hơmâo hlơi pô ôh thâo krăn tơdang mông djai ñu či truh:
  Kar hăng akan arăng trah djơ̆ amăng hơñuăl sat,
   ƀôdah hrup hăng khul čim brĭm arăng ƀač djơ̆ amăng čơđo̱ng,
  ăt tui anŭn mơ̆n mơnuih mơnam djơ̆ čơđo̱ng yua mơ̆ng khul hrơi gleh tơnap
   jing tơlơi lê̆ ƀơi ƀing gơñu blĭp blăp yơh.

Tơlơi Rơgơi Hiam Hloh Kơ Tơlơi Mlŭk

13Kâo ăt ƀuh laih mơ̆n gah yŭ kơ yang hrơi tơlơi pơhơmutu tơlơi rơgơi anai kơ tơlơi ngă pơpư̆ pơgơi pran jua kâo biă mă tui anai: 14Hơmâo sa boh plei anet kơnơ̆ng hơmâo ƀiă mơnuih đôč dŏ pơ anŭn. Laih anŭn hơmâo sa čô pơtao dưi kơtang rai pơkơdơ̆ng glaĭ hăng plei anet anŭn, wang dar plei anŭn laih anŭn pơdơ̆ng đĭ khul toa blah hruă prŏng pơkơdơ̆ng glaĭ hăng plei anŭn. 15Hơmâo sa čô mơnuih ƀun rin samơ̆ rơgơi hơdip amăng plei anŭn laih anŭn ñu pơklaih hĭ plei anŭn hăng tơlơi rơgơi ñu. Samơ̆ ƀu hơmâo hlơi pô ôh hơdơr kơ pô ƀun rin anŭn. 16Tui anŭn yơh, kâo laĭ, “Tơlơi rơgơi jing hiam hloh kơ tơlơi kơtang.” Samơ̆ arăng djik djak hĭ kơ tơlơi rơgơi pô ƀun rin anŭn, laih anŭn khul boh hiăp ñu arăng ƀu kiăng hơmư̆ dơ̆ng tah.
  17Khul boh hiăp tơdu rơun mơnuih rơgơi arăng khăp hơmư̆
   hloh kơ tơlơi pơđar kraih mơ̆ng khua djă̱ akŏ mlŭk.
  18Tơlơi rơgơi jing hiam hloh kơ khul gơnam blah pioh kơ tơlơi pơblah,
   samơ̆ sa čô mơnuih soh pơrai hĭ lu tơlơi hiam klă yơh.