20

示巴反叛

1在那裏恰巧有一個無賴,名叫示巴,是便雅憫比基利的兒子。他吹角,說:
  「我們與大衛無份,
  與耶西的兒子無關。
  以色列啊,各回自己的帳棚去吧!」
2於是以色列眾人都離棄大衛去跟隨比基利的兒子示巴,但猶大人從約旦河直到耶路撒冷,都緊緊跟隨他們的王。
3大衛王來到耶路撒冷,進了宮,就把從前留下看守宮殿的十個妃嬪軟禁在冷宮,養活她們,卻不與她們親近。她們被關起來,活着如同寡婦,直到死的日子。
4王對亞瑪撒說:「你要在三日之內召集猶大人到我這裏來,你自己也要留在這裏。」 5亞瑪撒就去召集猶大人,不過他卻躭延,過了王所定的期限。 6大衛亞比篩說:「現在比基利的兒子示巴對我們的危害恐怕比押沙龍更大。你要帶領你主的一些僕人追趕他,免得他得了堅固的城鎮,在我們眼前逃脫。」 7約押的人和基利提人、比利提人,以及所有的勇士都跟着亞比篩,從耶路撒冷出去追趕比基利的兒子示巴 8他們到了基遍的大石頭那裏,亞瑪撒來迎接他們。那時約押穿着戰衣,腰束佩刀的帶子,刀在鞘內。約押前行時,刀從鞘內掉出來。 9約押亞瑪撒說:「我的弟兄,你平安嗎?」他就用右手抓住亞瑪撒的鬍子,要親吻他。 10亞瑪撒沒有防備約押手裏拿着的刀;約押用刀刺入他的肚腹,他的腸子流在地上,約押沒有再刺,他就死了。
約押和他弟弟亞比篩往前追趕比基利的兒子示巴
11約押的一個僕人站在亞瑪撒屍體的旁邊,說:「誰喜愛約押,誰歸順大衛,就當跟隨約押。」 12亞瑪撒渾身是血,躺在路中間。那人見眾百姓都站住,就把亞瑪撒的屍體從路上移到田間,把衣服蓋在他身上,因為他看見眾人經過時都站住。 13屍體從路上移走之後,眾人就都跟隨約押去追趕比基利的兒子示巴
14示巴走遍以色列各支派,直到伯‧瑪迦亞比拉;所有精選的人都聚集跟隨他。 15跟隨約押的眾百姓到了伯‧瑪迦亞比拉,圍困示巴,對着城建土堆,與城郭相對。他們猛撞城牆,要使城倒塌。 16一個有智慧的婦人從城上呼叫:「聽啊,聽啊,請你們告訴約押:『近前來到這裏,我好與你說話。』」 17約押就近前到她那裏,婦人對他說:「你是約押嗎?」他說:「我是。」婦人對他說:「請你聽使女的話。」約押說:「我正在聽。」 18婦人說:「古時有話說,當在亞比拉求問,事情就可以解決。 19我在以色列中是和平、忠誠的。你現在想要毀壞這城,以色列的根源,為何你要吞滅耶和華的產業呢?」 20約押回答說:「不,我絕不吞滅和毀壞! 21話不是這麼說的,只是因為有一個以法蓮山區的人,就是比基利的兒子名叫示巴,他舉手攻擊大衛王;你們只要把他一人交出來,我就離城而去。」婦人對約押說:「看哪,他的首級必從城牆上丟給你。」 22婦人憑她的智慧去勸眾百姓,他們就割下比基利的兒子示巴的首級,丟給約押約押吹角,眾人就離城散開,各回自己的帳棚去了。約押耶路撒冷,到王那裏。
23約押統管以色列全軍;耶何耶大的兒子比拿雅統管基利提人和比利提人; 24亞多蘭管理勞役的人;亞希律的兒子約沙法作史官; 25示法作書記;撒督亞比亞他作祭司; 26睚珥以拉也作大衛的祭司。

20

Sê-ba Nổi Loạn

1Nào ngờ tại đó có một tay côn đồ, tên là Sê-ba, con ông Bích-ri, người Bên-gia-min. Sê-ba thổi tù và, kêu gọi:
  “Chúng ta không được phần gì nơi Đa-vít,
   Cũng chẳng hưởng được gì với con của Y-sai!
  Anh em Y-sơ-ra-ên, ai nấy hãy trở về nhà mình!”
2Mọi người Y-sơ-ra-ên đều bỏ vua Đa-vít, theo Sê-ba, con ông Bích-ri; nhưng người Giu-đa vẫn trung thành với vua mình, hộ tống vua từ sông Giô-đanh về Giê-ru-sa-lem. 3Về đến cung tại Giê-ru-sa-lem, vua sai tìm mười cung phi vua đã để lại giữ cung điện. Vua dời họ về một nhà có người canh giữ; vua cấp dưỡng cho họ nhưng không đi lại với họ. Họ ở góa trong khi chồng vẫn còn sống; và họ bị giam kín cho đến ngày chết.

Ông A-ma-sa Bị Ám Sát

4Vua bảo ông A-ma-sa: “Ta cho ngươi ba ngày để tập họp quân đội Giu-đa về đây trình diện ta.” 5Ông A-ma-sa đi triệu tập binh sĩ Giu-đa, nhưng ông chậm trễ quá hạn vua ấn định.
6Vậy, vua Đa-vít bảo ông A-bi-sai: “Hiện giờ, Sê-ba, con Bích-ri, có thể làm hại chúng ta hơn cả Áp-sa-lôm. Ngươi hãy chỉ huy đội quân của ta đuổi theo nó, kẻo nó chiếm được vài thành trì kiên cố nào đó và thoát khỏi chúng ta.” 7Ông A-bi-sai chỉ huy đội quân của ông Giô-áp, đội vệ binh người Kê-rết và người Phê-lết, và tất cả các dũng sĩ, ra khỏi thành Giê-ru-sa-lem, đuổi theo Sê-ba, con ông Bích-ri.
8Khi họ đến gần tảng đá lớn ở Ga-ba-ôn thì gặp ông A-ma-sa đi tới. Lúc ấy, ông Giô-áp mặc binh phục; ngang đai lưng, ông đeo một thanh gươm đút trong vỏ. Khi ông bước tới, gươm tuột ra khỏi vỏ. 9Ông Giô-áp chào ông A-ma-sa: “Anh khỏe không?” Tay phải ông nắm lấy râu ông A-ma-sa để hôn ông. 10Nhưng ông A-ma-sa không để ý đến thanh gươm trong tay trái của ông Giô-áp. Ông này cầm gươm đâm vào bụng ông A-ma-sa, khiến ruột đổ ra xuống đất, và ông chết. Ông Giô-áp không cần đâm nhát thứ hai.
 Rồi ông Giô-áp và anh là ông A-bi-sai tiếp tục đuổi theo Sê-ba, con ông Bích-ri.

Dẹp Loạn Sê-ba

11Một người lính của ông Giô-áp đứng bên cạnh xác ông A-ma-sa, kêu gọi: “Ai là bạn của ông Giô-áp ai phò vua Đa-vít, hãy theo ông Giô-áp!” 12Nhưng anh thấy toàn quân đều dừng lại, vì xác của ông A-ma-sa đẫm máu nằm giữa đường cái. Anh liền kéo xác ông vào trong đồng, khỏi đường cái, rồi ném một cái áo lên trên, vì anh thấy ai đến nơi cũng dừng lại. 13Một khi xác đã dời khỏi đường cái, mọi người đều đi qua theo ông Giô-áp đuổi bắt Sê-ba, con ông Bích-ri.
14Sê-ba đi qua suốt lãnh thổ của tất cả các chi tộc Y-sơ-ra-ên, đến thành A-bên Bết-ma-a-ca. Tất cả những người trong gia tộc Bích-ri tập họp lại theo Sê-ba cũng vào luôn trong thành. 15Toàn quân của ông Giô-áp đến vây hãm Sê-ba trong thành A-bên Bết-ma-a-ca. Họ đắp lũy sát vào tường ngoài và đang đào phá cho tường thành đổ xuống, 16thì một người đàn bà khôn ngoan từ trên tường thành gọi vọng xuống: “Xin nghe đây, xin nghe đây! Xin mời tướng Giô-áp đến gần đây cho tôi thưa chuyện.” 17Khi ông Giô-áp đến gần, bà hỏi: “Thưa ông là tướng Giô-áp?” Ông đáp: “Ta đây.” Bà nói: “Xin ông nghe nữ tỳ ông thưa vài lời.” Ông bảo: “Ta nghe đây.” 18Bà nói tiếp: “Người xưa thường nói: ‘Phải hỏi ý dân thành A-bên mới xong việc.’ 19Chúng tôi là những người hiếu hòa và trung tín trong nước Y-sơ-ra-ên. Nhưng ông lại tìm cách giết hại một thành mẹ trong Y-sơ-ra-ên! Tại sao ông lại muốn hủy diệt cơ nghiệp của CHÚA?” 20Ông Giô-áp đáp: “Không bao giờ! Không bao giờ ta có ý định hủy diệt hay phá đổ! 21Không phải vậy đâu! Nhưng có một người từ miền đồi núi Ép-ra-im, tên là Sê-ba, con ông Bích-ri. Nó nổi dậy chống vua Đa-vít. Các ngươi hãy nộp nó cho ta, một mình nó thôi, thì ta sẽ rút quân, không vây thành nữa.” Bà thưa: “Chúng tôi sẽ ném đầu nó qua tường cho ông.”
22Bà đi gặp mọi người trong thành và trình bày ý kiến khôn ngoan của mình. Họ chặt đầu Sê-ba, con ông Bích-ri, ném xuống cho ông Giô-áp. Ông cho thổi tù và, đoàn quân rút khỏi thành và tản ra, ai về nhà nấy. Còn ông Giô-áp trở về Giê-ru-sa-lem trình diện vua.

Nội Các Của Vua Đa-vít

23Ông Giô-áp chỉ huy toàn thể quân đội Y-sơ-ra-ên; ông Bê-na-gia, con ông Giê-hô-gia-đa, chỉ huy đoàn vệ binh người Kê-rết và người Phê-lết. 24Ông A-đô-ram phụ trách việc lao dịch; ông Giô-sa-phát, con ông A-hi-lút, làm quan thái sư. 25Ông Sê-va làm tổng thư ký; ông Xa-đốc và ông A-bia-tha làm thầy tế lễ. 26Ông Y-ra người Giai-rơ cũng làm thầy tế lễ cho vua Đa-vít.