13

II.- Tin lành được giảng ra giữa dân ngoại

(Từ đoạn 13 đến đoạn 28)

Phao-lô và Ba-na-ba được sai đi giảng đạo cho người ngoại

1 Trong Hội thánh tại thành An-ti-ốt có mấy người tiên tri và mấy thầy giáo sư, tức là: Ba-na-ba, Si-mê-ôn gọi là Ni-giê, Lu-si-út người Sy-ren, Ma-na-hem là người đồng dưỡng với vua chư hầu Hê-rốt, cùng Sau-lơ. 2 Đương khi môn đồ thờ phượng Chúa và kiêng ăn, thì Đức Thánh Linh phán rằng: Hãy để riêng Ba-na-ba và Sau-lơ đặng làm công việc ta đã gọi làm. 3 Đã kiêng ăn và cầu nguyện xong, môn đồ bèn đặt tay trên hai người, rồi để cho đi.

Phao-lô và Ba-na-ba tại đảo Chíp-rơ. – Sê-giút Phau-lút trở lại đạo

4 Vậy, Sau-lơ và Ba-na-ba đã chịu Đức Thánh Linh sai đi, bèn xuống thành Sê-lơ-xi, rồi từ đó đi thuyền đến đảo Chíp-rơ. 5 Đến thành Sa-la-min, hai người giảng đạo Đức Chúa Trời trong các nhà hội của người Giu-đa; cũng có Giăng cùng đi để giúp cho. 6 Trải qua cả đảo cho đến thành Ba-phô rồi, gặp một người Giu-đa kia, là tay thuật sĩ và tiên tri giả, tên là Ba-Giê-su, 7 vốn ở với quan trấn thủ tên là Sê-giút Phau-lút là người khôn ngoan. Người nầy đã sai mời Ba-na-ba và Sau-lơ đến, và xin nghe đạo Đức Chúa Trời. 8 Nhưng Ê-ly-ma, tức là thuật sĩ (ấy là ý nghĩa tên người), ngăn hai người đó, ráng sức tìm phương làm cho quan trấn thủ không tin. 9 Bấy giờ, Sau-lơ cũng gọi là Phao-lô, đầy dẫy Đức Thánh Linh, đối mặt nhìn người, nói rằng: 10 Hỡi người đầy mọi thứ gian trá và hung ác, con của ma quỉ, thù nghịch cùng cả sự công bình, ngươi cứ làm hư đường thẳng của Chúa không thôi sao? 11 Nầy, bây giờ tay Chúa giá trên ngươi; ngươi sẽ bị mù, không thấy mặt trời trong ít lâu. Chính lúc đó, có sự mù mịt tối tăm phủ trên người, người xây quanh bốn phía, tìm kẻ để dắt mình. 12 Quan trấn thủ thấy sự đã xảy đến, bèn tin, lấy làm lạ về đạo Chúa.

Lời giảng của Phao-lô tại thành An-ti-ốt xứ Bi-si-đi

13 Phao-lô với đồng bạn mình xuống thuyền tại Ba-phô, sang thành Bẹt-giê trong xứ Bam-phi-ly. Nhưng Giăng lìa hai người, trở về thành Giê-ru-sa-lem. 14 Về phần hai người, thì lìa thành Bẹt-giê, cứ đi đường đến thành An-ti-ốt xứ Bi-si-đi; rồi nhằm ngày Sa-bát, vào trong nhà hội mà ngồi. 15 Vừa đọc sách luật và sách các tiên tri xong, các chủ nhà hội sai sứ nói cùng hai người rằng: Hỡi anh em, nếu có mấy lời khuyên bảo dân chúng, hãy giảng đi.
16 Phao-lô bèn đứng dậy, lấy tay làm hiệu, rồi nói rằng: Hỡi người Y-sơ-ra-ên và các người kính sợ Đức Chúa Trời, hãy nghe: 17 Đức Chúa Trời của dân Y-sơ-ra-ên nầy đã chọn tổ phụ chúng ta; làm cho dân ấy thạnh vượng lúc ở ngụ nơi ngoại quốc, tức là trong xứ Ê-díp-tô, và Ngài dùng cánh tay cao dẫn họ ra khỏi xứ đó. 18 Ước chừng bốn mươi năm, Ngài chịu tánh nết họ trong nơi đồng vắng. 19 Lại khi đã phá bảy dân trong xứ Ca-na-an, Ngài khiến họ nhận lấy đất của các dân đó, 20 Độ trong bốn trăm năm mươi năm; kế đó Ngài lập cho họ các quan đoán xét cho đến đời tiên tri Sa-mu-ên. 21 Bấy giờ, dân đó xin một vị vua, nên Đức Chúa Trời ban Sau-lơ, con của Ki-sơ, về chi phái Bên-gia-min, trị họ trong bốn mươi năm; 22 đoạn, Ngài bỏ vua đó, lại lập Đa-vít làm vua, mà làm chứng về người rằng: Ta đã tìm thấy Đa-vít con của Gie-sê, là người vừa lòng ta, người sẽ tuân theo mọi ý chỉ ta. 23 Theo lời hứa, Đức Chúa Trời bèn bởi dòng dõi người mà dấy lên cho dân Y-sơ-ra-ên một Cứu Chúa, tức là Đức Chúa Jêsus. 24 Trước khi Đức Chúa Jêsus chưa đến, Giăng đã giảng dạy phép báp-têm về sự ăn năn cho cả dân Y-sơ-ra-ên. 25 Giăng đang lo làm trọn công việc mình, thì nói rằng: Ta chẳng phải là Đấng mà các ngươi tưởng; nhưng có Đấng đến sau ta, ta chẳng xứng đáng mở dây giày Ngài.
26 Hỡi anh em, là con cháu dòng Áp-ra-ham, và kẻ kính sợ Đức Chúa Trời, lời rao truyền sự cứu chuộc nầy đã phán cho chúng ta vậy. 27 Vì dân và các quan ở thành Giê-ru-sa-lem chẳng nhìn biết Đức Chúa Jêsus nầy, nên lúc xử tội Ngài, chúng đã ứng nghiệm lời của các đấng tiên tri mà người ta thường đọc trong mỗi ngày Sa-bát. 28 Dầu trong Ngài chẳng tìm thấy cớ gì đáng chết, họ cứ xin Phi-lát giết Ngài đi. 29 Họ đã làm cho ứng nghiệm mọi điều chép về Ngài rồi, thì hạ Ngài xuống khỏi thập tự giá mà chôn trong mả. 30 Song Đức Chúa Trời đã làm cho Ngài từ kẻ chết sống lại. 31 Những kẻ theo Ngài từ xứ Ga-li-lê lên thành Giê-ru-sa-lem đã được thấy Ngài lâu ngày, và hiện nay đều làm chứng về Ngài giữa dân chúng. 32 Còn chúng tôi, thì rao truyền cho các anh em tin lành nầy về lời hứa ban cho tổ phụ chúng ta, 33 rằng Đức Chúa Trời bởi khiến Đức Chúa Jêsus sống lại thì đã làm ứng nghiệm lời hứa đó cho chúng ta là con cháu của tổ phụ, y như đã chép trong sách Thi thiên đoạn thứ hai rằng: Con là Con trai ta, ngày nay ta đã sanh Con. 34 Ngài đã làm cho Đức Chúa Jêsus sống lại, đặng nay khỏi trở về sự hư nát nữa, ấy về điều đó mà Ngài đã phán rằng: Ta sẽ thành tín giữ cùng các ngươi lời hứa thánh đã phán với Đa-vít. 35 Lại trong câu khác, cũng có phán rằng: Chúa chẳng cho Đấng Thánh Ngài thấy sự hư nát đâu. 36 Vả, vua Đa-vít lúc còn sống, làm theo ý chỉ Đức Chúa Trời, đoạn qua đời; người đã được trở về cùng các tổ phụ mình, và đã thấy sự hư nát; 37 nhưng Đấng mà Đức Chúa Trời đã khiến sống lại, chẳng có thấy sự hư nát đâu. 38 Vậy, hỡi anh em, khá biết rằng nhờ Đấng đó mà sự tha tội được rao truyền cho anh em; 39 lại nhờ Ngài mà hễ ai tin thì được xưng công bình về mọi điều theo luật pháp Môi-se chẳng có thể được xưng công bình. 40 Nên, hãy giữ lấy cho khỏi mắc điều đã chép trong sách tiên tri rằng:
41 Hỡi kẻ hay khinh dể kia, khá xem xét, sợ hãi và biến mất đi;
 Vì trong đời các ngươi, ta sẽ làm một việc,
 Nếu có ai thuật lại cho, các ngươi cũng chẳng tin.
42 Khi hai người bước ra, chúng xin đến ngày Sa-bát sau cũng giảng luận các lời đó. 43 Lúc hội đã tan, có nhiều người Giu-đa và người mới theo đạo Giu-đa, đi theo Phao-lô và Ba-na-ba, hai người nói chuyện với họ và khuyên cứ vững lòng theo ơn Đức Chúa Trời.
44 Ngày Sa-bát sau, gần hết cả thành đều nhóm lại để nghe đạo Chúa. 45 Song những người Giu-đa thấy đoàn dân đó thì đầy lòng ghen ghét, nghịch cùng lời Phao-lô nói và mắng nhiếc người. 46 Phao-lô và Ba-na-ba bèn nói cùng họ cách dạn dĩ rằng: Ấy cần phải truyền đạo Đức Chúa Trời trước nhứt cho các ngươi; nhưng vì các ngươi đã từ chối, và tự xét mình không xứng đáng nhận sự sống đời đời, nên đây nầy, chúng ta mới xây qua người ngoại. 47 Vì Chúa có phán dặn chúng ta như vầy:
 Ta lập ngươi lên đặng làm sự sáng cho các dân,
 Hầu cho ngươi đem sự cứu rỗi cho đến cùng cõi đất.
48 Những người ngoại nghe lời đó thì vui mừng, ngợi khen đạo Chúa, và phàm những kẻ đã được định sẵn cho sự sống đời đời, đều tin theo.
49 Đạo Chúa tràn ra khắp trong xứ đó. 50 Nhưng các người Giu-đa xui giục những đàn bà sang trọng sốt sắng và dân đàn anh trong thành; gây sự bắt bớ Phao-lô và Ba-na-ba, mà đuổi ra khỏi phần đất mình. 51 Hai người đối cùng họ phủi bụi nơi chân mình, rồi đi đến thành Y-cô-ni. 52 Còn các môn đồ thì được đầy dẫy sự vui vẻ và Đức Thánh Linh vậy.

13

巴拿巴和扫罗奉差遣

1安提阿的教会中,有几位先知和教师,就是巴拿巴和称为尼结西面古利奈路求,与希律分封王一起长大的马念,和扫罗 2他们在事奉主和禁食的时候,圣灵说:“要为我分派巴拿巴扫罗去做我召他们做的工作。” 3于是他们禁食祷告后,给巴拿巴扫罗按手,然后派遣他们走了。

在塞浦路斯传道

4他们既蒙圣灵差遣,就下到西流基,从那里坐船往塞浦路斯去, 5到了撒拉米,就在犹太人各会堂里宣讲上帝的道,也有约翰作他们的帮手。 6他们走遍全岛,直到帕弗,在那里遇见一个术士—犹太人的假先知,名叫巴耶稣 7这人常和士求.保罗省长在一起。士求.保罗是个通达人,他请巴拿巴扫罗来,要听上帝的道。 8只是术士以吕马(他的名字翻出来就是行法术的意思)敌对使徒,设法使省长远离这信仰。 9扫罗,又名保罗,被圣灵充满,定睛看他, 10说:“你这充满各样诡诈奸恶,魔鬼的儿子,一切正义的仇敌,你还不停止扭曲主的正道吗? 11现在你看,主的手临到你身上,你会瞎眼,暂时看不见日光。”立刻迷濛和黑暗笼罩着他,他到处摸索,求人拉着手领他。 12省长看见所发生的事就信了,因对主的教导感到惊奇。

在彼西底的安提阿传道

13保罗和他的同伴从帕弗开船,来到旁非利亚别加约翰却离开他们,回耶路撒冷去了。 14他们从别加往前行,来到彼西底安提阿。在安息日,他们进了会堂就坐下。 15在读完了律法和先知的书,会堂主管们叫人过去,对他们说:“二位弟兄,你们若有什么劝勉众人的话,请说。”
16保罗就站起来,做个手势,说:“诸位以色列人和一切敬畏上帝的人,请听。 17以色列民的上帝拣选了我们的祖宗,当百姓寄居埃及的时候抬举他们,用大能的手领他们从那地出来。 18他在旷野容忍他们,约有四十年。 19他消灭了迦南地七族的人后,把那地分给他们为业, 20约有四百五十年。此后,他给他们设立士师,直到撒母耳先知的时候。 21从那时起,他们要求立一个王,上帝就将便雅悯支派中基士的儿子扫罗给他们作王,共四十年。 22他废了扫罗之后,就兴起大卫作他们的王,又为他作见证说:‘我寻得耶西的儿子大卫,他是合我心意的人,他要遵行我一切的旨意。’ 23从这人的后裔中,上帝已经照着所应许的为以色列人兴起一位救主,就是耶稣。 24在他没有出来以前,约翰已向以色列全民宣讲悔改的洗礼。 25约翰快走完他的人生路程时,说:‘你们以为我是谁?我不是;但是有一位在我以后来的,我就是解他脚上的鞋带也不配。’
26“诸位弟兄—亚伯拉罕的子孙和你们中间敬畏上帝的人哪,这救世的道是传给我们的。 27耶路撒冷的居民和他们的官长,因为不认识这基督,也不明白每安息日所读的先知的书,把他定了死罪,正应验了先知的预言。 28虽然他们查不出他有该死的罪状,还是要求彼拉多把他杀了。 29他们既实现了经上指着他所记的一切话,就从木头上把他取下来,放在坟墓里。 30上帝却使他从死人中复活。 31有许多日子,他向那些从加利利同他上耶路撒冷的人显现,这些人如今在民间成为他的见证人。 32我们报好信息给你们,就是那应许祖宗的话, 33上帝已经向我们这些作他们儿女的应验,使耶稣复活了。正如《诗篇》第二篇上记着:
  ‘你是我的儿子,
  我今日生了你。’
34论到上帝使他从死人中复活,不再归于朽坏,他曾这样说:
  ‘我必将所应许大卫那圣洁、
  可靠的恩典赐给你们。’
35所以他也在另一篇说:
  ‘你必不让你的圣者见朽坏。’
36大卫在世的时候,遵行了上帝的旨意就长眠了,归到他祖宗那里,已见朽坏; 37惟独上帝使他复活的那一位,他并未见朽坏。 38所以弟兄们,你们当知道:赦罪的道是由这人传给你们的, 39你们靠摩西的律法在不得称义的一切事上,每一个信靠这位耶稣的都得称义了。 40所以,你们要小心,免得先知书上所说的临到你们:
41‘要观看,你们这些藐视的人,
  要惊讶,要灭亡,
  因为在你们的日子,我行一件事,
  虽有人告诉你们,你们总是不信。’”
42他们走出会堂的时候,众人请他们在下一个安息日再讲这些话给他们听。 43散会以后,有许多犹太人和敬虔的皈依犹太教的人跟从了保罗巴拿巴。二人对他们讲话,劝他们务要恒久倚靠上帝的恩典。
44到下一个安息日,全城的人几乎都聚集起来,要听主的道 45犹太人看见这么多的人,就满心嫉妒,辩驳保罗所说的话,并且毁谤他。 46于是保罗巴拿巴放胆说:“上帝的道本应先传给你们;只因你们弃绝这道,断定自己不配得永生,我们就转向外邦人。 47因为主曾这样吩咐我们:
  ‘我已经立你作万邦之光,
  使你施行我的救恩,直到地极。’”
48外邦人听见这话很欢喜,赞美主的道,凡被指定得永生的人都信了。 49于是主的道传遍了那一带地方。 50犹太人挑唆虔敬尊贵的妇女和城内有名望的人,迫害保罗巴拿巴,把他们赶出境外。 51二人对着众人跺掉脚上的尘土,然后往以哥念去了。 52门徒满心喜乐,又被圣灵充满。