10

  1祸哉!那些设立不义之律例的,
  和记录奸诈之判词的,
  2为要扭曲贫寒人的案件,
  夺去我民中困苦人的理,
  以寡妇当作掳物,
  以孤儿当作掠物。
  3到降罚的日子,灾祸从远方临到,
  那时,你们要怎么办呢?
  你们要向谁逃奔求救呢?
  你们的财宝要存放何处呢?
  4他们只得屈身在被掳的人之下,
  仆倒在被杀的人中间
  虽然如此,耶和华的怒气并未转消;
  他的手依然伸出。

上帝用亚述王为工具

  5祸哉!亚述,我怒气的棍!
  他们手中的杖是我的恼恨。
  6我要差遣他攻击亵渎的国,
  吩咐他对付我所恼怒的民,
  抢走掳物,夺取掠物,
  将他们践踏,如同街上的泥土一般。
  7然而,这并非他的意念,
  他的心不是这样打算;
  他的心要摧毁,
  要剪除不少的国家。
  8他说:“我的官长岂不都是君王吗?
  9迦勒挪岂不像迦基米施吗?
  哈马岂不像亚珥拔吗?
  撒玛利亚岂不像大马士革吗?
  10既然我的手已伸到了这些有偶像的国,
  他们所雕刻的偶像
  过于耶路撒冷撒玛利亚的偶像,
  11我岂不照样待耶路撒冷和其中的偶像,
  如同我待撒玛利亚和其中的偶像吗?”
12主在锡安山耶路撒冷成就他一切工作的时候,说:“我必惩罚亚述王自大的心和他高傲尊贵的眼目。” 13因为他说:
  “我所成就的事是靠我手的能力
  和我的智慧,
  因为我本有聪明。
  我挪移列国的地界,
  抢夺他们所积蓄的财宝,
  并且像勇士,使坐宝座的降为卑。
  14我的手夺取列国的财宝,
  好像人夺取鸟窝;
  我得了全地,
  好像人拾起被弃的鸟蛋;
  没有振动翅膀的,
  没有张嘴的,也没有鸣叫的。”

  15斧岂可向用斧砍伐的自夸呢?
  锯岂可向拉锯的自大呢?
  这好比棍挥动那举棍的,
  好比杖举起那不是木头的人。
  16因此,主-万军之耶和华
  必使亚述王的壮士变为瘦弱,
  在他的荣华之下必有火点燃,
  如同火在燃烧一般。
  17以色列的光必变成火,
  它的圣者必成为火焰;
  一日之间,将亚述王的荆棘和蒺藜焚烧净尽,
  18又毁灭树林和田园的荣华,
  连魂带体,好像病重的人消逝一样。
  19他林中只剩下稀少的树木,
  连孩童也能写其数目。

残存之民归回

20到那日,以色列所剩下的和雅各家所逃脱的,必不再倚靠那击打他们的,却要诚心仰赖耶和华-以色列的圣者。 21所剩下的,就是雅各家的余民,必归回全能的上帝。 22以色列啊,你的百姓虽多如海沙,惟有剩下的归回。灭绝之事已成定局,公义必如水涨溢。 23因为万军之主耶和华在全地必成就所定的灭绝之事。

耶和华要惩罚亚述

24所以,万军之主耶和华如此说:“住锡安我的百姓啊,亚述王虽然用棍击打你,又如埃及举杖攻击你,你不要怕他。 25因为还有一点点时候,我向你们发的愤怒就要结束,我的怒气要使他们灭亡。 26万军之耶和华要举起鞭子来攻击他,好像在俄立磐石那里击打米甸人一样。他的杖向海伸出,他必把杖举起,如在埃及一般。 27到那日,亚述王的重担必离开你的肩头,他的轭必离开你的颈项;那轭必因肥壮而撑断。”

侵略者进攻

  28亚述王来到亚叶
  经过米矶仑
  在密抹安放辎重。
  29他们过了隘口,
  要在迦巴住宿。
  拉玛战兢,
  扫罗基比亚逃命。
  30迦琳哪,要高声呼喊!
  注意听,莱煞啊!
  困苦的亚拿突
  31玛得米那躲避,
  基柄的居民逃遁。
  32当那日,亚述王要在挪伯停留,
  挥手攻击锡安的山,
  就是耶路撒冷的山。

  33看哪,主-万军之耶和华
  以猛撞削断树枝;
  巨木必被砍下,
  高大的树必降为低。
  34稠密的树林,他要用铁器砍下,
  黎巴嫩必被大能者伐倒

10

  1Khốn cho những kẻ ban hành các đạo luật bất công,
  Và những kẻ lập ra các sắc lịnh để áp bức,
  2Hầu loại bỏ những kẻ yếu để họ không được công lý bảo vệ,
  Và tước đoạt quyền lợi của người nghèo ở giữa dân tôi,
  Ðể biến các góa phụ thành mồi ngon cho chúng,
  Và các cô nhi thành đối tượng để chúng cướp bóc tự do.
  3Các người sẽ làm gì trong ngày bị đoán phạt,
  Khi từ xa tai họa sẽ ập đến thình lình?
  Các người sẽ chạy đến với ai để cầu xin giúp đỡ?
  Của cải các người sẽ để lại nơi nào?
  4Các người sẽ không còn gì, ngoài cong lưng chịu trận giữa đám tù binh,
  Và ngã gục giữa những người bị giết.
  Dù như vậy Ngài vẫn chưa nguôi giận;
  Tay Ngài còn tiếp tục đưa lên.

Sứ Ðiệp Nghịch Lại A-sy-ri

  5“Khốn cho A-sy-ri, cái roi Ta dùng trong cơn thịnh nộ;
  Cây đòn trong tay chúng được Ta dùng trong cơn giận của Ta.
  6Ta sai nó đến với một nước vô thần vô đạo đức;
  Ta truyền nó đến với một dân cứ chọc giận Ta luôn,
  Ðể cướp bóc và tước đoạt,
  Và để giày đạp chúng như đạp bùn ngoài đường.
  7Nhưng nó chẳng hiểu như thế, và lòng nó cũng không muốn làm như thế;
  Nhưng nó quyết tâm tận diệt và tẩy trừ nhiều nước.
  8Số là nó nói rằng,
  ‘Các tướng lãnh của ta há chẳng phải là vua cả sao?
  9Há Can-nô chẳng như Cạt-kê-mít sao?
  Ha-mát chẳng như Ạt-bát sao?
  Sa-ma-ri chẳng như Ða-mách sao?
  10Như tay ta đã nắm gọn các vương quốc đã thờ thần tượng,
  Các tượng thần của chúng còn nhiều hơn các tượng thần ở Giê-ru-sa-lem và Sa-ma-ri,
  11Ta há sẽ không làm cho Giê-ru-sa-lem và các thần tượng của nó như ta đã làm cho Sa-ma-ri và các thần tượng của nó sao?’”
12Sau khi Chúa hoàn tất mọi công việc của Ngài trên Núi Si-ôn và tại Giê-ru-sa-lem, Ngài phán,
 “Ta sẽ trừng phạt vua của A-sy-ri vì lòng kiêu căng tự đại và vì cặp mắt kiêu ngạo khinh người của nó,
13vì nó đã nói,
  ‘Nhờ sức mạnh của ta, ta đã được những điều đó,
  Và cũng nhờ sự khôn ngoan của ta nữa,
  Vì ta thông sáng hơn người.
  Ta đã xóa bỏ biên giới các dân,
  Ta đã chiếm đoạt các kho tàng của chúng,
  Ta đã phế lập vua chúa các dân như một anh hùng vô địch.
  14Tay ta đã lấy của cải các dân như thể lấy một tổ chim,
  Như người ta lấy trứng trong tổ lúc chim mẹ không canh giữ;
  Ta đã tóm thâu mọi nước;
  Chẳng có ai vỗ cánh,
  Chẳng có ai mở miệng kêu la,
  Chẳng có ai cất tiếng kêu lên chiêm chiếp.’”

  15Cái rìu có thể nào lên mặt với kẻ cầm rìu để chặt chăng?
  Hay cái cưa có thể tự tôn tự đại với người sử dụng nó chăng?
  Vì nếu được thì chẳng khác gì cây roi có thể nâng người cầm roi lên được,
  Hay cây gậy có thể nhấc bổng người không phải là gỗ lên!
  16Vì thế Chúa, CHÚA các đạo quân, sẽ làm cho các chiến sĩ mập mạnh của nó trở nên gầy yếu;
  Rồi dưới sự vinh hoa phú quý của nó, một ngọn lửa sẽ phựt lên, như ngọn lửa phát cháy.
  17Ánh sáng của I-sơ-ra-ên sẽ trở nên như ngọn lửa;
  Ðấng Thánh của nó là một ngọn lửa hừng;
  Ngọn lửa ấy sẽ đốt cháy và thiêu rụi những gai góc và bụi gai trong một ngày.
  18Sự phong phú của rừng cây và ruộng đồng màu mỡ của nó
  Sẽ bị CHÚA thiêu hủy, cả nhựa sống lẫn thân cây;
  Rồi nó sẽ trở nên như một kẻ kiệt lực hao mòn.
  19Số cây còn sót lại trên rừng của nó quá ít ỏi,
  Ðến nỗi một đứa bé cũng có thể kiểm kê được.

Dân I-sơ-ra-ên Còn Sót Lại Ăn Năn

  20Trong ngày ấy, những kẻ còn sót lại của I-sơ-ra-ên,
  Những người còn sống sót của nhà Gia-cốp
  Sẽ không nương tựa vào kẻ đánh họ nữa,
  Nhưng họ sẽ nương cậy vào CHÚA, Ðấng Thánh của I-sơ-ra-ên, với tất cả lòng chân thành.
  21Một số dân còn sống sót sẽ trở về;
  Những kẻ còn sống sót của Gia-cốp sẽ quay về với Ðức Chúa Trời toàn năng.
  22Hỡi I-sơ-ra-ên, dù cho dân ngươi đông như cát nơi bờ biển,
  Thì cũng chỉ những kẻ còn sót lại sẽ trở về.
  Lịnh hủy diệt đã ban truyền;
  Lẽ công chính sẽ ngập tràn khắp chốn.
  23Vì Chúa, CHÚA các đạo quân, đã nhất định thực hiện cho xong án lịnh hủy diệt trên khắp đất.

  24Vì vậy, Chúa, tức CHÚA các đạo quân, phán, “Hỡi dân Ta, những kẻ sống ở Si-ôn,
  Ðừng sợ dân A-sy-ri khi chúng lấy roi đánh ngươi,
  Và giơ gậy lên đập ngươi như dân Ai-cập đã làm,
  25Bởi vì không bao lâu nữa Ta sẽ hết giận ngươi,
  Rồi cơn thịnh nộ của Ta sẽ hướng về chúng để hủy diệt chúng.”
  26CHÚA các đạo quân sẽ lấy roi đánh chúng,
  Như Ngài đã đánh Ma-đi-an nơi vầng đá ở Hô-rếp;
  Ngài sẽ giơ cây gậy mình trên biển,
  Như Ngài đã giơ lên ở Ai-cập ngày xưa.

  27Trong ngày đó, gánh nặng của nó trên vai ngươi sẽ được cất bỏ;
  Ách của nó đặt trên cổ ngươi sẽ bị phá hủy vì ngươi trở nên mập mạnh.

  28Nó tiến đánh A-giát;
  Nó đi ngang qua Mi-gơ-rôn;
  Tại Mích-mát, nó chứa đồ tiếp tế;
  29Chúng đã vượt qua đèo và hạ trại qua đêm tại Ghê-ba;
  Ra-ma run sợ;
  Ghi-bê-a, thành của Sau-lơ, bỏ chạy.
  30Hỡi Ái Nữ ở Ga-lim, hãy lớn tiếng khóc to!
  Hỡi La-ít, hãy lắng nghe!
  Thật tội nghiệp thay cho dân A-na-tốt!
  31Mát-mê-ma chạy trốn;
  Dân Ghê-bim cùng nhau chạy tìm chỗ ẩn núp.
  32Chính ngày ấy, nó sẽ dừng lại ở Nóp;
  Nó sẽ vung nắm tay nghịch lại núi của Ái Nữ Si-ôn, đồi của Giê-ru-sa-lem.

  33Kìa, Chúa, tức CHÚA các đạo quân,
  Sẽ dùng quyền năng khủng khiếp chặt trụi các cành;
  Những cây cao lớn sẽ bị đốn ngã;
  Những cây cao ngất ngưởng sẽ bị triệt hạ.
  34Ngài sẽ dùng rìu sắt đốn ngã những cây cối rậm rạp trong rừng,
  Rồi rừng cây hùng vĩ của Li-băng sẽ ngã rạp xuống.